You Are My Sunshine [ Thorki ] - Fic Tst

Chương 7


trước sau


7.

Và Loki thật sự đã bị sốt như Tony nói, nhưng lần này lại không phải vì quá trình hồi phục sau khi chữa thương mà là vì nguồn năng lượng không kiểm soát được trong cơ thể Loki thường nhằm những lúc cậu không chuẩn bị mà bùng phát, thường là vào buổi đêm và mỗi lần đều khiến Loki đau đớn tới vặn vẹo, như bị thiêu cháy từ trong ra ngoài.

Thor có vẻ cho rằng việc chạy qua hai lần cửa từ phòng anh sang phòng Loki là quá ư mất thời gian. Sau ba lần sức mạnh của Aether phát tác thì rốt cuộc Thor đã xách búa đập vỡ luôn một mảnh tường nhà Tony để tiện chạy qua phòng cậu. Và giờ thì phòng Thor và Loki chỉ cách nhau một cánh cửa đặc-biệt-có-tay-cầm. Tony dường như đã chịu hết nổi và gã đe dọa nếu Thor còn phá nhà ổng nữa thì sẽ cấp cho cả hai một vé máy bay hỏa tốc về Asgard ngay và luôn.

Buổi tối ngày thứ năm, sau khi Loki bước ra khỏi phòng tắm và đang cầm một chiếc khăn bông để lau tóc thì Thor đạp cửa nhảy vào phòng.

- Anh mặc cái quái gì vậy!? - Loki trợn mắt nhìn Thor. Anh đang mặc một bộ pijama màu trắng sữa in hình mèo kitty hường phấn, và ôm trong tay một cái gối to đùng cũng màu trắng.

- Pijama. - Thor tỉnh bơ đáp.

- Tôi biết nó là cái gì. Tôi muốn hỏi anh mặc cái đồ đó làm gì?! Anh bị chập điện rồi à?

- Anh thấy nó khá dễ thương mà. - Thor nghiêng đầu cười và hào hứng nói. - Anh có đặt cho em một bộ nữa, em trai. Mặc thử đi.

Loki kinh hãi nhìn bộ đồ ngủ Thor chìa cho cậu, cảnh giác lùi về sau một bước.

- Anh - cầm cái thứ khủng khiếp kia - biến khỏi phòng tôi ngay.

- Sao vậy được? Nếu đêm nay em lại làm nổ tanh bành phòng ngủ nữa Stark sẽ đá chúng ta ra khỏi đây đấy, em trai.

- Dù có bị Malekith túm được, tôi cũng không đời nào mặc lên người thứ đó đâu! Cút khỏi phòng tôi ngay! - Cậu rít lên, xù lông như một con mèo nhỏ. Nhưng có vẻ bộ dáng này của Loki không có tí tẹo ảnh hưởng đe dọa nào đến Thor. Anh nhét bộ đồ màu hồng nhạt chấm bi vào trong tủ áo của Loki sau đó ôm gối nhảy lên giường.

- Anh thì không muốn. Chúng ta sẽ trở thành vô gia cư mất.

Loki nhìn tên anh trai to xác nằm thẳng cẳng trên giường cậu và chiếm gần hết chỗ, cậu đen mặt và giơ chân đạp thẳng Thor lăn xuống giường.

- Cút xuống dưới!!

Thor bò trên đất, trưng ra bộ mặt đáng thương nhìn Loki.

- Coi nào em trai. Chúng ta ngủ cùng nhau như hồi bé đi. Ít nhất em cũng phải chừa cho anh nửa giường.

- Hả? - Loki nhướn mày. - Không phải ngày đó chính anh đá tôi ra khỏi phòng hả?

- Anh chưa từng đá em ra khỏi phòng mà, em trai?

- À phải, so với việc kéo bộ ba chiến binh vào phòng ngủ chung thì đá tôi ra khỏi phòng còn tế nhị đôi chút. - Loki mỉa mai.

- Thôi nào Loki. - Thor cười xòa. - Đừng chấp nhặt trẻ con mà. Chúng ta ngủ cùng nhau cũng đâu có sao.

Loki ngồi thẳng lưng trên giường nhìn xuống Thor, cậu cười nhạt.


- Ồ? Odin sẽ tự hào lắm vì vị vua tương lai của Asgard nằm cùng giường với một tên tù phạm đấy. - Loki gằn từng chữ, ẩn trong giọng nói có phần cay đắng. - Tôi tự hỏi vì sao anh không nghĩ đến việc thủ tiêu tôi nhỉ? Aether lúc này đã dung nhập hoàn toàn với cơ thể tôi rồi. Nếu anh giết tôi sẽ hủy luôn được năng lượng nguy hiểm đó. Sao không thử đi?

Sắc mặt Thor chợt biến đổi, anh cau mày và trầm giọng nói.

- Loki. Hơi quá trớn rồi. Đừng đem chuyện này ra đùa cợt.

- Tôi không có tâm trạng cợt nhả. - Loki nhếch môi cười. Lần đầu tiên từ khi sống lại, cậu không kiềm chế nổi cơn giận dữ của mình. - Anh và đám bạn người phàm của anh sẽ không cần phải liều mạng vì tôi. Sao anh không làm thế rồi sau đó trở về Asgard? Tiếp tục làm một vị vua đáng kính, uống một vại bia để ăn mừng rằng từ nay về sau sẽ không bao giờ phải trông thấy bản mặt của tôi nữa.

Thor đứng bật dậy, bước tới và túm chặt lấy tay Loki.

- Đừng chọc giận anh. Em biết anh sẽ không làm như vậy với em.

Loki vẫn cười, rướn người lên để nhìn thẳng vào mắt Thor.

- Ồ... - Cậu thì thầm. - Vì sao vậy?

- Vì... - Thor ngừng lại giây lát, anh cảm thấy mình bắt đầu choáng váng khi nhìn sâu vào đôi mắt xanh lục của Loki. - Em là... em trai của anh.

Loki không hiểu vì sao lại cảm thấy thất vọng, lửa giận lần nữa bùng lên thiêu cháy cậu. Và cậu nghe thấy mình lạnh lùng nói.

- Tôi không phải em trai anh.

- Loki! - Thor gầm lên và siết lấy tay cậu ghì xuống. Sức nặng của Thor khiến Loki ngã xuống giường. Nhưng cậu vẫn không chịu thua, kiêu ngạo trừng mắt nhìn Thor lúc này đã bắt đầu nổi giận.

- Tôi không cần sự thương hại giả dối của anh! Anh cho rằng tôi sẽ cảm kích ư? Để xem một ngày nếu tôi cầm dao xuyên qua họng một kẻ trong số đám bạn quý hóa của anh, anh còn có thể nói như thế được không?

- Em... - Thor gầm gừ, giận dữ đốt sạch lý trí của anh. Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt đó của Loki, Thor chỉ muốn xé rách sự kiêu ngạo kia, nó khiến Thor cực kỳ chói mắt.

Tại sao em không nhận ra rằng đối với anh, em quan trọng hơn hết thảy kia chứ!?

Thor chồm người tới và trước khi Loki kịp phản ứng, anh đã khóa chặt lấy môi cậu, mạnh mẽ mút lấy như thế muốn nghiền nát nó. Loki bất ngờ tới mức hóa đá. Cho tới khi nụ hôn của Thor nhẹ nhàng hơn và sâu hơn, lưỡi anh trượt vào trong miệng cậu và tìm kiếm đầu lưỡi của cậu. Loki như được lôi ra khỏi giấc mộng, cậu bắt đầu hoảng loạn và dùng hết sức bình sinh để đẩy Thor ra.

- Anh... Anh điên rồi! - Loki run rẩy rít lên và che miệng bằng mu bàn tay. Hơi thở của Thor vẫn còn vương vấn trên mặt cậu. Loki cắn chặt môi. Chuyện này thật điên rồ!

Nhưng Thor chẳng có vẻ gì là đang nghe cậu nói, chiếc áo choàng tắm quá rộng so với khổ người của Loki và do hành động vừa rồi của Thor mà tuột khỏi một bên vai cậu lộ ra mảng da thịt trắng tới tái xanh, sắc đen trong mắt Thor tối dần, anh tóm lấy bả vai mảnh khảnh của Loki và đè xuống, tay kia thô bạo bắt lấy hai cổ tay của Loki kéo lên đỉnh đầu.

- Thor! Ngừng lạ...

Thanh âm còn lại của cậu bị Thor nuốt lấy. Cả cơ thể Loki bị đè chặt cứng bên dưới thân thể vạm vỡ của Thor. Nhưng điều khiến Loki choáng váng không phải là Thor đột nhiên làm như vậy với cậu mà là cậu dường như khao khát nó, nhiều đến mức bản thân cậu cũng không nhận ra.

Không thể thế được... Cậu không thể mong muốn điều này được! Tại sao cậu lại có suy nghĩ bẩn thỉu này với chính Thor kia chứ?!

Loki tự phỉ nhổ chính mình khi phát hiện ra bản thân bắt đầu đáp lại nụ hôn của Thor, chìm sâu vào nó đến mức không muốn thoát ra.

Rất lâu sau, Thor mới rời khỏi cánh môi đã sưng đỏ của Loki, cả hai cùng thở hổn hển. Sắc đen trong mắt Thor đã rút đi đôi chút và lý trí phần nào quay trở lại. Nhận ra bản thân vừa làm gì, Thor hơi hoảng hốt khi thấy cổ tay của Loki đã bị anh siết chặt tới mức hiện ra một mảng tím sẫm.

- Loki... - Anh thì thầm và buông cậu ra. - Em trai... Anh... Anh không...

Loki cũng đã tỉnh táo lại và giương mắt nhìn anh, cậu nói qua tiếng thở gấp.

- Anh có biết bản thân mình vừa làm gì không?

- Anh... - Thor cúi đầu, khẽ lui về phía sau. - Anh... xin lỗi. Loki, anh không cố ý...

Ánh mắt Loki đanh lại, một sự thất vọng trào lên trong cậu. Một phần nào đó trong cậu thậm chí đã muốn, thật sự mong rằng Thor cũng có tình cảm đó - dù chỉ một chút ít - với cậu. Nhưng anh lại nói rằng anh "không cố ý"? Anh coi cậu là gì? Một đồ chơi? Một trò đùa cợt? Hay là thế thân của Jane?

Hơn hết, Thor là ai? Là vị vua tương lai của Asgard. Là người bảo hộ Cửu Giới. Anh không phải người mà một kẻ như cậu có thể tơ tưởng đến. Nếu đã như thế...

- Loki...! - Thor thảng thốt kêu lên, khi anh nhận ra cậu định làm gì thì đã quá muộn.

Loki vung tay lên, một luồng ánh sáng màu xanh lục từ tay cậu phát ra. Đôi mắt màu lam của Thor dần mất đi tiêu cự và rồi anh gục xuống, đầu tựa lên vai Loki.

Loki chậm rãi nhìn anh, ngón tay thon dài của cậu lướt nhẹ qua má Thor. Trong lòng cậu lúc này rối bời và hoang mang không che giấu.
Cậu đã nhận ra thứ cảm xúc kì quái mà cậu dành cho Thor là gì, tại sao lại ngốc nghếch đổi mạng của mình để lấy một cơ hội sống cho anh, tại sao khi nhìn thấy anh thân mật với Jane cậu lại giận dữ đến thế. Tất cả mọi chuyện xảy ra trong quá khứ lúc này đều sáng tỏ. Sự thật bị phơi bày ra ánh sáng quá mức trần trụi khiến cậu choáng váng.

Cậu đúng là đã điên thật rồi...

Loki mệt mỏi nhắm mắt, thở dài một tiếng.

- Anh trai, em phải làm thế nào bây giờ...?
_____

Thor khá ngạc nhiên vào sáng hôm sau khi tỉnh lại ở trên giường Loki, anh xoa mái tóc vàng rối bù của mình và hỏi.

- Em trai, sao anh lại ở trên giường của em?

- Anh nghĩ vì sao? - Loki đang ngồi đọc sách bên cạnh cửa sổ như thường lệ, cậu nhướn mày nhìn bộ dáng còn ngái ngủ của Thor rồi hỏi lại.

- Chẳng lẽ đêm qua lúc mớ ngủ anh trèo lên giường em à? - Thor nghiêng đầu hoang mang hỏi.

- Phải đấy. - Loki đáp, cậu lại cúi đầu nhìn xuống trang sách. - Anh chiếm mất giường của tôi.

Thor có cảm giác cực kỳ tội lỗi, dè dặt nói.

- Thật sao? Vậy tối qua em ngủ ở đâu?

- Sofa. - Loki nói nhanh, cố giữ giọng không run. Cậu chưa bao giờ cảm thấy nói dối khó khăn như bây giờ. Sự thật là tối qua sau khi dùng một lượng pháp thuật lớn để xóa đi một phần ký ức của Thor thì cậu không đủ sức để đem Thor về phòng nữa. Không còn cách nào khác, Loki đành để Thor nằm trên giường mình còn cậu thì ngồi bên cạnh nhìn anh ngủ tới tận sáng.


Aether đã khôi phục phần nào pháp thuật của Loki nhưng nó không ổn định và thường xuyên bị bão hòa. Sau khi mất một lượng kha khá sức mạnh tối hôm qua có lẽ cũng đủ để cậu được yên ổn vài hôm.

Thor gãi đầu gãi tai, bẽn lẽn nói xin lỗi.

- Tối nay anh sẽ ngủ trên ghế sofa.

- Không

cần. Aether bên trong cơ thể tôi đã ổn định rồi. Tạm thời vài ngày sẽ không phát tác. Anh không cần phải tới phòng tôi tối nay nữa.

Thor nhìn Loki chằm chằm, anh cảm giác cậu có gì đó khang khác.

- Loki, em đang giận gì anh à?

Loki ngẩng đầu khỏi trang sách và cau mày.

- Anh muốn thế à? Còn cần tôi đạp ra khỏi cửa để chúc buổi sáng tốt lành nữa sao? Và trong trường hợp anh không biết, đã hơn chín giờ sáng rồi, anh có định trả lại giường cho tôi không?

Thor lật đật đứng dậy, cười ngượng nghịu và nhanh chóng chuồn khỏi phòng.

Anh ấy không nhớ gì cả.

Đôi mắt màu lục bảo âm thầm nhìn về phía Thor vừa rời đi, không rõ cảm giác trong lòng mình lúc này là gì, Loki mệt mỏi nhắm mắt lại.

Cậu yêu Thor.

Nhiều hơn cả bản thân cậu tưởng tượng. Thứ tình cảm sai trái không biết từ bao giờ đã nảy mầm trong tâm trí cậu, và Loki chỉ kinh hãi nhận ra điều đó khi nó đã ăn sâu vào tiềm thức, trở thành chính bản thân cậu. Nếu như chuyện tối qua không xảy ra, có lẽ cậu vẫn còn có thể giấu diếm nó, tự lừa dối bản thân. Nhưng bây giờ... bây giờ...

Cậu không biết, có lẽ cậu cần thời gian.
_____

Khi Thor đã thay bộ đồ pijama hường hòe phát gớm ra và mò mẫm xuống phòng ăn, anh nhận ra không khí bên trong có gì đó khác lạ.

Hiếm khi tất cả mọi người trong biệt thự lại tập trung tại một chỗ. Steve đứng khoanh tay bên cạnh bàn bếp thay vì đọc báo như thường lệ, Tony thì dẹp bộ dáng tùy hứng bình thường của gã sang một bên. Jane và Bruce im lặng không nói gì, Natasha đứng tách khỏi đội và dường như vừa cãi lộn với các thành viên.

- Thì ra cô vẫn chỉ là một điệp viên. Tôi cứ tưởng sau trận chiến kia ít nhất cô cũng từng là đồng đội của chúng tôi. - Steve cau mày nhìn Natasha, lạnh lùng nói.

- Chuyện mà tôi làm chỉ vì sự an toàn của Trái Đất. - Natasha đốp lại. - Trong trường hợp anh quên mất, Steve. Hắn đã đem một đội quân từ ngoài không gian đến và san bằng nửa thành phố New York.

Bọn họ đang nói chuyện về Loki. Thor cau mày và bước nhanh tới.

- Có chuyện gì vậy? - Anh hỏi và Tony ngẩng đầu, mát mẻ đáp.

- Anh tự hỏi cô nàng đi. Trong nhà có vài con chuột, chẳng dễ chịu gì.

Natasha đanh giọng, trừng mắt nhìn gã.

- Anh quá đáng rồi đó Tony.

- Chuyện gì xảy ra vậy? Sao mọi người lại... - Thor không hiểu lời nói  của Tony nhưng anh có thể lờ mờ biết được đại khái ý tứ của gã.

Steve đáp.

- Cô ấy tới đây để do thám chúng ta, mấy ngày vừa rồi cô ta luôn bí mật luồn tin tức cho SHIELD.

Sắc mặt Thor biến đổi, anh quay ngoắt nhìn Natasha.

- Cô phản bội chúng tôi à?

- Tôi chưa từng nói thế. - Natasha nhìn Thor, nhẹ giọng nói. - Nghĩ đi Thor, ai đảm bảo được đây không phải âm mưu của hắn chứ?

- Loki là em trai tôi. - Thor gằn giọng. - Tôi tin tưởng em ấy.

- Lạy Chúa! Thor, anh thật sự ngốc hay đập đầu vào đâu rồi hả?! - Natasha thốt lên. - Anh có nhớ lần cuối cùng anh tin tưởng Loki hắn đã làm gì không? Hay anh muốn tôi cũng đâm cho anh một nhát để nhắc anh nhớ lại một chút?

Mặt Thor đen lại, anh siết chặt tay.

- Tôi đã giải thích mọi chuyện rồi. Trong trường hợp cô không tin thì... Tốt thôi. Cô hoàn toàn có thể không nhúng tay vào vụ này. Tôi muốn biết cô đã nói những gì với Fury rồi?

- Tôi chỉ nói sự thật. - Natasha lạnh giọng nói. - Stark, im lặng nãy giờ chẳng giống anh chút nào. Anh cùng với Bruce đã ngầm trao đổi từ lâu rồi còn gì? Đừng nói anh cũng nghĩ rằng để Loki giữ một nguồn sức mạnh khổng lồ có thể thiêu cháy bất cứ hành tinh nào trong nháy mắt là chuyện tốt nhé?

Thor không tin nổi đưa mắt nhìn từ Tony sang Bruce. Nhưng Bruce tránh ánh mắt anh.

Tony im lặng giây lát sau đó lên tiếng.

- Tôi chưa từng nói thế.

- Vậy ra anh cũng nghi ngờ Loki?! - Thor gầm lên. - Tôi còn cảm kích anh nữa. Nực cười thật! Hay cả tôi anh cũng nghi ngờ luôn?

- Bình tĩnh nào Thor! - Steve đưa tay cản lại anh.

- Anh theo phe nào vậy, Cap? - Thor trừng mắt nhìn hắn. - Hay anh cũng giống hai người họ, cho rằng đây đều là âm mưu của em trai tôi?!

- Tôi... - Cap tránh ánh mắt Thor, ấp úng một hồi hắn thành thật thừa nhận. - Ban đầu tôi đúng là đã cho rằng anh thật sự trúng bùa mê của Loki...

- Đủ rồi! - Thor hất tay Steve ra khỏi người anh, lùi lại một bước nhìn quanh một lượt. - Thế là quá đủ! Vậy mà tôi thực sự coi mấy người là đồng đội. Tốt! Tôi sẽ đem Loki rời khỏi đây để mấy người được yên thân.

Nhưng không để Thor kịp thực hiện lời nói của anh, cửa phòng ăn bật mở và Loki ngã xuống đất, khắp người cậu đều là máu.


- Ma...lekith. - Cậu thì thào.

Cùng lúc giọng nói bị nhiễu của Jarvis vang lên phía trên.

- Sir... Hệ thống của tôi bị vô hiệu hóa. Lớp... phòng thủ đã mất tác dụng... Có người đột... nhập vào khu biệt...

Jarvis chưa kịp dứt lời, tiếng súng từ xung quanh bắt đầu rộ lên. Đám lính của Malekith đập vỡ cửa kính ùa vào trong.

Nhiều mảng tường lớn bị đập vỡ khi Mjolnir bay tới tay Thor.

Natasha chạy ngang qua một nửa căn phòng, đánh ngã hai tên lính và đẩy Jane ra khỏi làn đạn.

Steve chụp lấy con dao làm bếp và bắt đầu đánh tay đôi với hơn một tá lính. Tony nhào ra sau sofa và ngay lập tức cái ghế bị bắn cho nát tươm.

- Khỉ họ! Bọn chúng từ đâu ra vậy!? - Steve nghiến răng nói khi tiếp tục có nhiều tên khác nhảy qua cửa sổ và xông vào phòng.

Bruce không may mắn khi gã đứng ngay cạnh cửa sổ vừa bị đập vỡ và một toán lính ùa vào.

- Bruce!! - Jane kêu lên khi thấy gã bị liền bốn năm viên đạn vào người và ngã vật xuống sàn.

Một tiếng gầm làm rung chuyển cả căn phòng và Tony lẩm bẩm kêu khổ.

- Thôi... Cái nhà nho nhỏ của tui lần này đi tong thật rồi!

Một bàn tay to lớn xanh lè chụp lấy hai tên lính gần nhất rồi quăng ngang căn phòng, chúng đập bốp vào tường rơi xuống sàn và bất động tại chỗ.

Hulk nhảy lên và bắt đầu nghiền tất cả những tên có trong tầm mắt nó thành bã cà phê kiêm luôn cả một góc nhà của Tony.

Thor một tay ôm Loki, một tay cầm Mjolnir vung loạn xạ.

- Nếu không buông tôi ra thì anh chết chắc. - Loki nói, cựa quậy muốn thoát ra.

- Anh sẽ không buông em ra. - Thor quả quyết nói khi đánh bay ba tên lính.

Cửa đột ngột bị tông ra và Clint nhảy vào nhập đội, gã suýt nữa đã ăn đủ cả băng đạn của Natasha.

- Hay hén! - Tony gào qua tiếng súng. - Hóa ra anh vẫn luôn theo dõi chúng tôi hả, Hawkeye?

- Anh nên cảm thấy may mắn đi! Nếu không sao biết anh mở tiệc mà không chịu phát thiệp mời cho tôi? - Clint bắn hai mũi tên và ném khiên cho Steve. - Cap, anh hình như quên đồ này.

- Cám ơn! - Steve chụp lấy chiếc khiên chuẩn xác và kịp thời đỡ được một làn đạn dội đến ngay sau đó.

- Vậy... chào mừng nhập tiệc nhé bồ tèo! - Tony kêu lên khi bộ giáp của gã bay đến. - Mi đến muộn dữ thần! Làm ta bỏ lỡ món khai vị rồi!

Phía bên kia, Loki nhìn trần nhà đang lung lay như sắp đổ ụp xuống, cậu vội kéo tay Thor.

- Thor! Dụ chúng đến nơi khác đi, chỗ này sắp sập xuống rồi!

Thor rõ ràng cũng cảm thấy như vậy, anh xốc Loki lên tay và bay ra ngoài.

- Cẩn thận!! - Loki kêu lên khi một thứ gì đó từ không trung lao thẳng vào hai người.

Thor và Loki va chạm mạnh và văng xuống khoảng rừng bên cạnh khu biệt thự. Đất bị xới lên ba tấc và Loki lăn vài chục vòng trên đất người cậu đập mạnh vào thân cây đau đến choáng váng.

- Giao Aether ra đây. - Một tên lính đô con lực lưỡng cao hơn hai mét tới gần họ và Loki nhận ra hắn chính là Algrim - một tên Dark Elf sau khi dùng ma thuật hắc ám để tăng sức mạnh và biến thành một quái vật.

- Bước qua ta rồi hãy nói. - Thor cầm lấy Mjolnir và thách thức.

- Nếu ngươi muốn như thế. - Algrim nói và cả hai xông vào đấu tay đôi.

Loki ôm bụng, cố gắng bò dậy và dựa người vào thân cây. Giống như cuộc đời trước đã từng xảy ra, Thor vẫn không phải đối thủ của Algrim.

- Tên Asgardian, ngươi đang trêu đùa Thần Chết đấy. - Algrim siết lấy cổ Thor và gầm gừ trước khi ném anh sang một bên. - Nằm yên đó đi, ngươi không biết ngươi đang đối đầu với thứ gì đâu.

- À, để xem. - Thor quệt máu chảy ra từ miệng, cười gằn. - Ta lại rất thích trêu đùa với Thần Chết.

__TBC__

By: Lam Vũ.

P/s: Hôn rồi ???? hôn rồi ???? chỉ tiếc là Quàng Thượng không nhớ gì hết trơn ???? Các thím vote đi ???? để tui xem dân tình thích ngược hơn hay thích sủng hơn nào ????

Hôm nay vừa kiểm tra xong là tui cắm đầu vô viết để kịp đăng trước nửa đêm ???? thấy tui chăm chỉ chưa ????



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện