Mà Tiểu Bàn sau khi biết cấu hình của 002, trên mặt viết rõ 3 chữ to đùng "Tôi choáng váng".Tiến đến bên cạnh 002, cúi đầu quan sát phần da trên cổ cậu ta, nhỏ giọng thầm thì: “Dáng vẻ này quá ư là thật, da xương đều giống y như thật.”002 không nhúc nhích, mặc kệ cậu ta quan sát, bỗng nhiên cơ thể nghiêng về trước, môi chạm một cái lên trán Tiểu Bàn.Tiểu Bàn chết sững cả người, sau đó kinh hãi che trán nhảy ra.“Cậu làm gì đấy!”002 vẫn vô cảm như trước, ánh mắt nhìn theo hướng Tiểu Bàn."Không phải cậu có tình cảm với tôi đấy chứ? Tôi là trai thẳng nhà lành nha, không muốn bị bẻ cong đâu!"002 trực tiếp nhìn thẳng cậu ta, thậm chí còn nghiêng đầu bối rối hỏi, "Cong gì cơ?”Tiểu Bàn kêu thảm thiết, "Cậu cố tình khinh bạc tôi, ah ah ah, tôi không còn trong sạch.
"Tôi và Trần ca trố mắt nhìn nhau.Tình huống đột ngột trước mắt thực sự có chút khó hiểu.Không để ý đến Tiểu Bàn đang kêu khóc om sòm, tôi ho khan hai tiếng, hỏi 002: “Cậu, cậu hôn cậu ta làm gì.”“Khuôn mặt con người xít lại gần, mắt nhắm nghiền và hô hấp dồn dập, được định nghĩa là muốn hôn.”Cái này ...Mới vừa rồi Tiểu Bàn ghé đến quan sát cấu trúc của 002, tầm mắt nhìn xuống, thật giống như đang nhắm mắt lại, vì cảm thấy hứng thú mà hưng phấn, hô hấp quả thật gấp gáp rất dễ gây hiểu lầm."Cái rắm á, tôi có đòi hôn đâu, cậu cũng không có màn hình hiển thị.
Tôi thà hôn nữ thần trên máy tính bảng của tôi còn hơn." Tiểu Bàn giương nanh múa vuốt, tiện thể báo thù.Trần ca đè cậu ta lại, bình tĩnh nhắc nhở: “Không được đánh, không được đánh.”Tiểu Bàn lập tức ỉu xìu, vẻ mặt đau đớn, như thể cậu ta mới bị đi bán d.âm không bằng.“Tôi không thể đánh rắm, cấu trúc phần cứng của tôi không bao gồm các thiết bị tạo và thoát khí, hơn nữa tôi có một màn hình hiển thị.”Vừa nói, 002 vừa giơ tay phải lên, một ánh sáng nhỏ nhấp nháy hai lần ở cổ tay, hiển thị một màn hình bỏ túi.Sau đó nói tiếp, "Có thể kết nối với vệ tinh và dự báo thời tiết.
Ngày mai trời sẽ nắng."Vẻ mặt của Tiểu Bàn đờ đẫn, hoàn toàn không nói nên lời.Vừa đáng thương vừa buồn cười.Tôi vỗ vai cậu ta, khuyên nhủ: “Cậu giận người máy làm cái gì.”Nhưng từ đạo nghĩa, tôi vẫn phải giải thích với 002 một chút, “Cậu không nên tùy tiện hôn ai đó.”“Tại sao?”“Bởi vì ...!nó sẽ khiến người ta mất hứng.
"Âm thanh máy móc của 002 không dao động, nhưng lại khiến người ta cảm thấy có chút hoài niệm một cách khó hiểu." Nhưng mẹ tôi thường hôn tôi như thế.
Bà nói rằng tiếp xúc có thể truyền tải sự quan tâm, tôi không có mất hứng."Trần ca bắt được trọng điểm trong lời cậu ta nói, liền truy hỏi: "Cậu còn có mẹ à?"Trời sáng nhanh hơn dự kiến, công viên câu cá yên tĩnh, lại có 002 đang canh gác.
Ba chúng tôi có được giấc ngủ ngon hiểm có.Sau khi ăn uống no đủ và thu dọn đồ đạc, chúng tôi sẵn sàng trở lại đường cao tốc, tiếp tục đến Bắc Kinh.Để tránh bị lộ, 002 đã tách ra khỏi chúng tôi.Chúng tôi không có lý do gì để ngăn cản, và tất nhiên, chúng tôi cũng không thể ngăn cản được.Xe chạy được khá xa, nhưng khi nhìn vào gương chiếu hậu, phát hiện 002 vẫn đứng đó, ngơ ngác nhìn về hướng chúng tôi rời đi.Trần ca phá vỡ im lặng, “Có