" Không như cô nghĩ đâu ạ! "
Tư Duệ bối rối xua tay phủ nhận, càng làm bà Liên thêm không vui:
" Con đó! Đừng có bênh cho cái thằng nhóc đó! Lần này ta nhất định phải thay mẹ nó dạy dỗ lại một trận.
" Dứt câu bà lại thở hắt một hơi, quay sang Tư Duệ bắt lấy hai cánh tay của cô, khổ tâm mà nói:
" Haizzz, ta nói vậy con đừng buồn, càng không có ý gì với con.
Ngược lại có con bên cạnh nó còn khiến người làm cô đây yên tâm vui lòng hơn rất nhiều.
Cao Lãng nó 25 tuổi đầu rồi mà mới có Tiểu Duệ con là nữ nhân thứ hai được phép ở bên cạnh nó đấy! Có lẽ nó đã tâm sự với cháu rồi, nhưng ta vẫn phải nói rằng mẹ nó mất sớm, bố thì bệnh tật, bây giờ cả hai chân đều liệt, không thể đi đứng tự do được! Nó từ sớm đã phải thay cha gánh vác cả một tập đoàn, vướng bận rất nhiều thứ, càng không có thời gian chăm lo tốt cho bản thân, chứ nói gì tới việc kiếm bạn gái rồi lập gia đình.
Ta xem nó như con trai ruột của mình, nhiều đêm trăn trở lo lắng không thôi! Bấy giờ đã có Tiểu Duệ con rồi, ta thật sự mừng khôn xiết! "
Tư Duệ nghe xong không khỏi kinh ngạc, xen lẫn thất vọng:
" Chuyện đó… chuyện đó… Bác không nói, cháu cũng chẳng biết đến, anh ấy chưa bao giờ kể qua hay nhắc đến cả! "
Cũng đúng thôi.
Bởi dù gì cô cũng chỉ là một tình nhân bên cạnh Cao Lãng, không đủ tư cách để biết đến những chuyện riêng tư của anh! Hoàn toàn không! Lại còn có… Cô là nữ nhân thứ hai, vậy người đầu tiên… là ai?
" Chắc là nó không muốn con lo cho nó… "
Bà Liên đang nói dở thì bị một giọng nói cắt ngang:
" Mợ Liên, mợ Liên, cậu tìm mợ kìa… "
Diệp Mai Chi theo lời cậu tìm mợ khắp biệt thự đến vã mồ hôi, rốt cuộc thấy bà đang ngồi ở băng ghế thủ thỉ tâm tình của cô gái nào đó.
Ả toan đi tới thì nhận ra đây chính là nữ nhân đi cùng Cao Lãng, tên là cái gì Duệ đó.
Thế rồi liền nhoẻn miệng cười tao nhã bước đến, lặp lại một lần nữa những gì vừa nói:
" Mợ Liên, cậu đang tìm mợ đó! "
Bà Liên nghe vậy liền đứng dậy sốt ruột hỏi:
" Thế à? Thế giờ cậu con ở đâu? "
" Trong phòng khách ạ! "
Hạ Liên gật đầu, rồi quay sang Tư Duệ bảo cô:
" Duệ Duệ, con ngồi đây đợi, để ta vào hỏi chú xem vừa rồi có thấy Cao Lãng không, xong ta ra đây nói lại cho con, nhé! "
" Vâng ạ! " Tư Duệ mỉm cười gật đầu đáp.
Vừa dứt câu thì Diệp Mai Chi ngỏ ý muốn ngồi đợi cùng cô cho đỡ buồn, dù gì tối nay ả cũng sẽ ở lại đây.
Mà bà Liên rất lấy làm vui lòng vì có cô cháu gái ngoan, đã thế lại còn tốt bụng.
Đối với người lạ mặt, vẫn rất cởi mở.
Diệp Mai Chi ngồi xuống bên cạnh cô, vẫn là nụ cười xã giao tươi rói đầy thiện cảm:
" Chào em, Duệ Duệ phải không? "
" Chị biết em ạ? " Tư Duệ ngạc nhiên nhìn Diệp Mai Chi, ả vẫn cười cười đáp lại:
" Mợ nói chị nghe về em, chính là nữ nhân