Ở một diễn biến khác, trước bức khí của A Tài, Nhược Thanh cuối cùng cũng phải khai nhận tất cả.
Cả lý do cô chấp nhận làm theo lời Diệp Mai Chi ấy chính là muốn mua một món đồ đắt tiền mà gia định không cho phép.
Còn Tư Duệ, nghe xong không khỏi hoang mang tột độ.
Rốt cuộc thì Diệp Mai Chi là ai? Tại sao lại căm ghét cô đến vậy? Muốn cô bị đuổi học, còn gánh trên đầu tội danh trộm cắp đời đời kiếp kiếp không thể rửa sạch cho dù có bịt miệng thiên hạ đi chăng nữa!
Hơn hết, tất cả mọi người đều đang hiểu lầm Nặc Hiên.
Cậu không có lỗi gì trong chuyện này, thậm chí còn rất đáng thương.
Nhưng đã một thân một mình ôm hết tội! Bảo sao ánh mắt của cậu khi được mọi người tha thứ lại trở nên thanh thản như vậy!
Tạ ơn trời vì cô đã không truy cứu Nặc Hiên, nếu không cậu chẳng những bị đuổi học oan, còn dính thêm một vết nhơ trộm cắp, cô sẽ ân hận suốt đời mất thôi!
Nhưng khi biết Nặc Hiên thật sự không phải kẻ chủ mưu, Tư Duệ bất giác thấy nhẹ nhõm mừng thầm trong lòng: " Không phải cậu là tốt rồi! Không phải cậu là tốt rồi! "
Tan học hôm ấy, Cao Lãng vẫn là đích thân đến đón cô.
Khác ở chỗ người lái xe là A Tài.
Vừa vào đến trong xe, Cao Lãng đã gấp gáp kéo cô ngồi lên đùi mình.
Yêu thương hôn vào bờ má bánh bao mềm mại hửng hồng.
" Bảo bối, hôm nay đi học có chuyện gì không? "
A Tài ở ghế lái chỉnh gương xe, trong lòng cười chế giễu: " Anh nắm rõ mọi sự trong tay còn giả vờ giả vịt! "
" Có đó! Em cảm giác từ lúc học ở đây không hôm nào là yên bình cả! "
Tư Duệ nói đoạn cởi bỏ cặp sách, Cao Lãng tiện tay đỡ lấy cất gọn sang một bên.
Xong lại vòng tay qua ôm lấy eo cô siết chặt:
" Chuyện gì? Kể anh nghe! "
" Lãng, có phải anh cho người điều tra lại mọi chuyện đúng không? Hôm nay A Tài đến gặp Nhược Thanh học tỷ xác nhận mọi chuyện đó! "
Anh cười không đáp, xem ra cô cũng có thể tự liên kết mọi thứ lại với nhau.
Xe bắt đầu lăn bánh, Tư Duệ thuật hết lại lời khai của Nhược Thanh cho Cao Lãng nghe.
Anh vừa nghe vừa nghịch mấy lọn tóc đen dài của cô, sắc mặt từ đầu chí cuối đều hết sức điềm nhiên, nhìn giống như không để tâm.
Tư Duệ bất mãn cau mày:
" Nè, nếu như anh đã điều tra được tường tận mọi việc, vậy… anh hẳn biết về người tên Diệp Mai Chi đúng không? Cô gái ấy là ai? Tại sao lại muốn làm hại em? "
" Em thật sự muốn biết sao? "
Tư Duệ gật đầu, chăm chăm nhìn anh chờ đợi câu trả lời.
Một lúc sau, Cao Lãng chợt lấy điện thoại trong túi ra, lướt lướt mấy cái rồi dơ ra trước mặt cô ảnh của một nữ nhân được phóng đại từ bức hình gia đình.
Vừa nhìn, Tư Duệ liền trợn mắt cả kinh, người nữ này, vừa quen vừa lạ… nhưng là quen nhiều hơn lạ! Bởi đó còn không phải là chị họ của Châu Sở Kiệt sao?
" Chị… chị họ của Châu Sở Kiệt!? " Ai mà ngờ tới nữ nhân đó lại có thể là chị gái xinh đẹp thân thiện hôm nọ trò chuyện cùng cô.
Còn có… mách với cô anh đi cùng người phụ nữ nọ, cử chỉ vô cùng thân mật.
Mách với cô?
Là vô tình hay cố ý?
Hoặc chị ta có thù với Cao Lãng!
Hoặc chị ta thích anh mà trở nên ghen ghét cô!
Nhớ lại những lời hôm đó Diệp Mai Chi nói, Tư Duệ cay cú ôm trán.
Sao cô lại ngu ngốc không nhận ra sớm hơn ý tứ trong lời của cô ta nhỉ?
" Về sau cẩn thận với người phụ này một chút! " Anh trầm trầm nhìn Tư Duệ, tiện tay vuốt thẳng mái tóc dài của cô ra sau lưng.
Tư Duệ hiển nhiên gật đầu trả lại điện thoại cho anh.
Đưa bàn tay to lớn nhận lấy điện thoại, đáy mắt anh chợt lóe lên:
" Em chưa có điện thoại nhỉ? "
Tư Duệ gật đầu, Cao Lãng lại trầm giọng nói tiếp:
" Vậy bây giờ đi mua! "
" A! Có nhất thiết phải mua không? Em nghĩ không cần đâu! "
Đối với Tư Duệ là vậy, nhưng Cao Lãng thì khác.
A Tài ngồi ở đằng trước nghe cuộc đối thoại giữa hai người liền tự giác lái xe đến Thế Giới Di Động.
Hai người đi dạo một vòng quanh cửa hàng, nghe nhân viên giới thiệu không biết bao nhiêu dòng sản phẩm từ lâu đời đến mới ra mắt.
Rốt cuộc vẫn chưa chọn được chiếc nào.
" Duệ Duệ, em thật sự không biết mình muốn dùng loại điện thoại nào sao? "
Thấy Cao Lãng không kiên nhẫn, Tư Duệ gãi đầu cười bảo với anh:
" Hay là tùy ý đi? "
" Vậy lấy cái giống anh? " Nói đoạn rút chiếc Xiaomi Mi 11 Ultra trong túi ra trước mặt cô.
" Cũng được! " Cùng loại máy với Cao Lãng, cảm giác giống như dùng điện thoại đôi với anh vậy.
Không tệ! Còn có thể dễ dàng hỏi anh cách sử dụng và những chức năng của nó.
Nhìn cô mỉm cười hào hứng, trong lòng Cao Lãng chợt dậy sóng, không tự chủ đưa tay xoa đầu cô.
Mấy nhân viên nữ trong cửa tiệm nhìn một màn ngọt ngào trước mặt không khỏi xuýt xoa ngưỡng mộ cô bé có người anh trai tốt bụng, chiều chuộng mình như vậy.
Tuy nhìn họ chẳng có chút nào giống nhau, nhưng cả hai đều sở hữu một dung mạo hoàn mỹ khiến người khác không