Vừa đặt Bảo Vy lên giường, Gia Huy nhìn ngắm cô gái dưới thân mình, người con gái hằng đêm anh thương nhớ Gia Hân.
Người anh đè lên người cô ta, Gia Huy vuốt ve khuôn mặt mình cho là của Gia Hân hết sức dịu dàng, tình cảm.
Bảo Vy thấy Gia Huy cứ nhìn mà không hành động, người cô ta đã ngứa ngáy hết cả lên.
Liền không đợi Gia Huy hành động mà cô ta chủ động vừa nói vừa ôm lấy cổ Gia Huy kéo xuống.
- Hôn em đi Huy.
Gia Huy cũng vui vẻ chuẩn bị cuốn theo hành động của Bảo Vy, nhưng không biết vì sao bỗng dưng anh ngừng lại hành động, lắc lắc ôm lấy đầu, ý thức của anh trở lại.
Gia Huy gắng gượng cố nhìn rõ cô gái trước mắt, không đúng người này không phải Gia Hân, cô sẽ không gọi anh thân mật như thế, hơn nữa mùi hương này không phải của cô ấy.
Anh đã tỉnh táo hơn, khi nhìn rõ lại thì là Bảo Vy, Gia Huy vừa hết hồn vừa tức giận, tức tức đứng phắt dậy, nhưng vì vẫn còn thuốc lên anh vẫn hơi lảo đảo.
Bảo Vy bất ngờ với hành động của anh, nhưng vẫn cố níu kéo, cô ta nhanh chóng tiến lại chỗ anh, nhào vào lòng Gia Huy chủ ý hôn lên môi anh.
Nhưng Gia Huy đã biết là cô ta liền dứt khoát cự tuyệt.
Hơn nữa anh còn tức giận cô ta dám bỏ thuốc anh còn lợi dụng việc anh nhìn lầm mà định gạo nấu thành cơm.
Bảo Vy vẫn cố chấp lao đầu vào thì bị Gia Huy hất mạnh ra ngã xuống đất, đồng thời anh gầm lên:
- Cút đi, cút đi ngay.
Bảo Vy lần này có chút sợ với hành động vừa rồi của Gia Huy.
Nhưng cô ta đã phóng lao thì phải theo lao, đã thế cô ta cũng tức giận tại sao lại là Gia Hân mà không phải cô ta.
Cô ta và anh đã yêu nhau 6 năm còn Gia Hân với anh chỉ mới quen nhau hơn một năm, tại sao chứ, cô ta không can tâm hét lên:
- Tại sao chứ, sao cứ phải là Gia Hân?
Ngừng một lát cô ta lại cười phá lên nói tiếp:
- Hahahaa...Bây giờ cô ta không có ở đây, chỉ có Bảo Vy em giúp anh thôi.
Nói rồi cô ta lại nhào vào lòng anh.
Lúc này thuốc đã ngấm vào người anh quá lâu, Gia Huy vì chịu đựng mà mặt mũi đỏ ửng, gân xanh nổi lên, anh không chống cự được bao lâu nữa, nhưng vẫn nhất quyết không đụng vào Bảo Vy.
Cô ta thấy Gia Huy bị dồn vào đường cùng như vậy chắc chắn sẽ chọn làm cô ta, nhưng điều cô ta không thể ngờ đã xảy ra.
Bảo Vy vừa tiến gần đến Gia Huy, anh liền hét lớn:
- Tránh ra, cô lại đây tôi sẽ giết cô.
Lời cảnh cáo của Gia Huy khiến cho Bảo Vy hơi sợ nhưng cô ta vẫn tiến đến, vừa chạm được vào Gia Huy.
Cô ta cảm giác được trên cổ truyền tới cảm giác đau buốt đến khó thở, Gia Huy đang bóp chặt lấy cổ của cô ta.
Bảo Vy lúc này đã biết sợ vùng vẫy xin tha, nhưng Gia Huy đang rất tức giận và phải kiềm chế thế nên không thể kiểm soát.
Cũng may cho cô ta, vừa lúc này tiếng cửa phòng mở ra.
Thành Luân và LyLy hớt hải chạy vào, thấy tình cảnh chật vật cùng sắp nghẹt thở đến nơi của Bảo Vy thì sợ hết hồn.
Thành Luân vội vàng đến ngăn cản gỡ tay của Gia Huy đang bóp chặt cổ Bảo Vy ra.
Cũng may với sức lực của Thành Luân đã gỡ được, cứu Bảo Vy thoát chết.
Cô ta được thả ra đau đớn ngã xuống đất, lấy tay ôm cổ khó nhọc thở.
Gia Huy vẫn còn tức giận, nhưng do thuốc mà anh dần yếu đi.
Lyly không rõ anh mình bị gì như mục đích đi tìm Gia Huy là báo cho anh biết một chuyện quan trọng:
- Anh hai mau lên, chị dâu sắp đi nước ngoài rồi, còn không ra sân bay là chị ấy đi mất đấy.
Gia Huy nghe thấy Gia Hân sắp đi nước ngoài thì hốt hoảng, nhanh chóng đứng dậy đi, nhưng chưa kịp đứng lên thì đã ngất ngay tại chỗ.
Thành Luân và Lyly thấy vậy thì lo lắng gọi tên anh nhưng vẫn không có phản ứng gì.
Lyly lo lắng hỏi:
- Anh ấy bị gì thế?
Lyly quay qua hết lớn vào Bảo Vy, nhưng cổ họng cô ta giờ đau rát không thể nói bất cứ lời gì.
Nhưng cô ta chắc cũng không có ý định nói.
Thấy vậy Lyly càng sốt ruột, giơ tay lên tát vào mặt Bảo Vy một cái rõ mạnh rồi nói:
- Cô đã làm gì anh tôi hả?
Người nãy giờ không lên tiếng là Thành Luân hình như hiểu ra gì đó liền lớn tiếng nói:
- LyLy mau gọi cấp cứu, Gia Huy rất nguy cấp đấy.
Nghe thấy vậy Lyly càng lo lắng nhưng mau chóng làm theo.
Một lúc sau xe cấp cứu cũng đến, cả hai cùng lên xe cấp cứu với Gia Huy, lúc này Lyly lo lắng đến phát khóc, nhưng vì thắc mắc lên tiếng hỏi:
- Rốt cuộc anh em bị làm sao vậy?
- Có lẽ là bị trúng thuốc kích dục.
Nghe câu trả lời của Thành Luân, Lyly bất ngờ há hốc mồm miệng, là thuốc kích dục.
Lyly lại càng căm hận Bảo Vy hơn nữa.
Lyly không phát hiện ra nhưng Thành Luân là người từng trải, ăn chơi vô độ, thế nên biết rất rõ về mấy loại thuốc này.
Nhìn mấy biểu hiện vừa rồi của Gia Huy anh ta liền có thể đoán ra, nhưng không ngờ cậu bạn Gia Huy này của anh ta lại chịu đừng đến mức