Vài tiếng đồng hồ trôi qua Gia Huy cũng đã tỉnh lại.
Điều đầu tiên anh hỏi sao khi tỉnh dậy là về Gia Hân.
Bởi anh vẫn còn nhớ như in trước khi anh ngất đi Lyly có nói Gia Hân sắp ra nước ngoài, anh đã định chạy đi gặp cô ngay tức khắc nhưng lại ngất đi ngay tức khắc.
Lyly đứng bên cạnh giường bệnh của anh, nghe thấy anh hỏi như thế thì bất giác ngập ngừng ấp úng không biết nên nói làm sao.
Nhưng dù sao cũng xảy ra rồi đành nói sự thật chứ biết sao giờ.
- Chuyến bay lúc 9h sáng nay, có lẽ chị ấy đã đi xa rồi.
Gia Huy nghe vậy thì cực kì shock không màng đến bản thân đang truyền nước mà vội vàng bước xuống giường bệnh chạy đi.
Mọi người thấy phản ứng dữ dội đó của anh thì không kịp ngăn cản.
May sao vừa lúc này Thành Luân đi vào kịp thời giữ Gia Huy lại ngạc nhiên nói:
- Cậu tính đi đâu thế?
Gia Huy giằng ra khỏi Thành Luân đi tiếp nhưng hiện tại sức lực anh không bằng Thành Luân nên vẫn bị Thành Luân giữ lại.
Gia Huy tức giận nói:
- Cậu mau buông tôi ra, tôi phải tìm Gia Hân.
Thành Luân đã hiểu được tại sao bạn mình lại có hành động như thế, nhưng anh ta vẫn không bỏ Gia Huy ra mà lên tiếng khuyên nhủ:
- Cậu tính tìm cô ấy ở đâu? Cô ấy đi rồi bây giờ cậu có đuổi theo cũng chẳng kịp, bình tĩnh lại đã.
Nghe câu hỏi của Thành Luân, anh cũng nhận ra bây giờ mới đi tìm thì đã quá muộn.
Cô ấy đã đi từ lâu rồi, hơn nữa hiện tại Gia Hân bay tới nước nào anh cũng chẳng biết thì sao mà tìm.
Gia Huy nghe lời bình tĩnh lại, quay lại nhìn em gái hỏi:
- Em biết Gia Hân đi nước nào không?
Lyly lắc đầu không biết.
Bởi cô chỉ nghe tin Gia Hân sẽ đi nước ngoài trong ngày hôm nay, còn đi đâu thì không biết, chị ấy giấu cả với cô.
Và dường như chuyện Gia Hân ra nước ngoài cũng chỉ có vài người biết.
Gia Huy buồn rầu, nhưng anh cũng mau chóng bình tĩnh tìm ra cách giải quyết.
Đối với anh mọi chuyện đã xảy ra cần tìm cách để giải quyết chưa không phải ngồi đó buồn rầu.
Gia Huy quay qua nói với Thành Luân:
- Cậu điều tra giúp tôi chuyến bay của Gia Hân.
Thành Luân gật đầu nói:
- Được cậu cứ yên tâm nghỉ ngơi đi.
Nói rồi Thành Luân cũng rời đi, việc này đối với anh ta rất dễ.
Thành Luân có quan hệ rất rộng việc lấy thông tin của một hành khách trên một chuyến bay nào đó là điều dễ dàng.
Gia Huy lại trầm giọng nói:
- Mọi người ra ngoài trước đi, con muốn một mình.
Nãy giờ ba mẹ của anh không nên tiếng, chỉ nhìn hành động mất bình tĩnh vừa rồi của con trai ông bà chỉ lắc đầu rồi bước ra ngoài, Lyly cũng đi theo ngay sau đó.
Trong phòng bệnh chỉ còn lại mỗi mình Gia Huy.
Tuy biết việc anh nhờ Thành Luân sẽ sớm có kết quả nhưng bản thân anh vẫn cứ cảm thấy lo lắng bồn chồn.
Anh có cảm giác Gia Hân sẽ rời xa anh mãi mãi, nhưng việc tìm kiếm Gia Hân ở nước ngoài căn bản không quá khó đối với một người như anh.
Nhưng đâu thể nói trước việc tương lai, không có gì là không thể xảy ra dù xác xuất có nhỏ nhất.
Gia Huy cũng không quên tại sao bản thân phải vào viện thế này, còn vụt mất cơ hội có thể gặp được Gia Hân.
Lần này anh sẽ không tha cho Bảo Vy, cô ta sẽ phải trả giá cho việc làm ngu ngốc của mình.
Nhưng trước tiên anh cũng phải tự trách sự ngu ngốc của bản thân, là anh không nhìn rõ cô ta.
Buổi chiều
Tiếng cửa phòng bệnh mở ra, Tuấn Kiệt bước vào.
Anh ta chào Gia Huy một tiếng:
- Tổng giám đốc.
Gia Huy gặt đầu coi như chào lại, anh lạnh nhạt lên tiếng:
- Có chuyện gì?
Trợ lý Tuấn Kiệt kính cẩn nói:
- Đã có bản giám định sức khỏe của sếp.
Trong người anh chứa thành phần aphrodisiac ( thuốc kích dục).
Đúng như Gia Huy đoán không sai, Bảo Vy dám hạ loại thuốc này với anh.
Từ bao giờ mà cô ta trở nên ghê tởm đến như vậy, khi nghe mẹ anh nói cô ta lúc trước quen anh cũng từng qua lại với rất nhiều người đàn ông, anh cũng bán tính bán nghi, nghĩ có thể mẹ mình hiểu lầm, nhưng hiện tại sự việc diễn ra trước mắt thật khiến anh hoàn toàn thất vọng.
Có lẽ ngay từ đầu chia tay thì hai người cũng nên kết thúc đi, là do anh tham lam, ích kỉ nên mới trở nên như bây giờ.
Trợ lý thấy Gia Huy không có phản ứng mấy liền báo cáo tiếp:
- Vừa rồi tôi mới nhận được một vài thông tin mà tổng giám đốc kêu tôi điều tra trước đó.
Những tấm hình được gửi trước đó là do Tường Vy đồng nghiệp của cô Bảo Vy chụp và người gửi đến cũng là cô Bảo Vy.
- Chuyện thứ hai là về việc lấy trộm sợi dây chuyền của cô Gia Hân, và làm một sợi khác giống hệt cũng có liên quan tới cô Bảo Vy.
Tôi đã nói chuyện với Ông Khương, ông ta khẳng định rằng là do ông ta và Bảo Vy cùng thực hiện.
Ý định ban đầu cũng là do Bảo Vy khởi xướng, sợi dây chuyền cô ta lấy ra hôm đó cũng là do chính tay cô ta làm.
Nhưng cái này cũng chỉ là do một mình ông ta nói chứ cũng chẳng có chứng cứ gì.
Nhưng hôm đó cô Gia Hân đưa ra đoạn ghi âm đó thì 8, 9 phần Bảo Vy có liên quan là không sai.
Nhưng cô ta bị hại hay cố ý thì tôi không thể khẳng định.
Chuyện sợi dây chuyền này anh đã nghi ngờ hôm ở tòa nên cũng không bất ngờ lắm.
Chỉ là không hiểu sao Bảo Vy lại cố tình làm vậy.
Tuấn Kiệt không giám khẳng định nhưng trong lòng Gia Huy cũng tự hiểu.
Là anh quá mù quáng tin vào lời của Bảo Vy.
Bây giờ biết được người mình tin tưởng lừa tuy không quá đau nhưng cũng khó chịu không kém.
- Hơn nữa ông ta còn nói với tôi một chuyện.
Việc cô Gia Hân bị