Chia ly làm cho người ta thương cảm, cũng khiến cho người ta mong chờ lần gặp mặt tiếp theo.
Lần này Phó Lâm tiễn Chu Hựu Hựu ra sân bay, dọc đường đi anh dặn dò cô đủ kiểu giống như cô là một đứa nhóc không biết điều gì.
Lần này xa nhau, không biết tới bao giờ mới có thể gặp lại.
Thật sự không muốn cô đi, rất muốn, rất muốn cô ở lại bên mình. Nhưng anh buộc phải buông tay, cô có việc cần làm, công việc của anh cũng mới ở bước khởi đầu.
Rạng sáng cô lên máy bay, lúc tới nơi cũng mới hơn mười giờ.
Đột nhiên có chút hoảng hốt, rõ ràng hai tiếng trước cô còn ở phía bên kia cách xa ngàn dặm, bây giờ đã quay về chỗ cũ.
Bọn họ bắt đầu hình thành thói quen không có nhau bên cạnh, nhưng ngày đêm lại nhớ nhung đối phương.
Cách một thời gian ngắn hai người sẽ tìm cách gặp mặt, mỗi lần gặp mặt lại tình cảm dâng trào mãnh liệt, không hề vì yêu xa mà đau khổ, chỉ mong thời gian có thể trôi qua nhanh một chút, có thể gặp được người kia chính là món quà có ý nghĩa nhất trên đời.
Chu Hựu Hựu chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, cũng liên hệ với đơn vị thực tập bên Quảng Châu.
Cô học ngành đặc thù, cũng không biết sau khi ra trường nên làm ở đâu hay tiếp tục học lên ở trường. Trong nhà vô cùng tôn trọng ý kiến của Chu Hựu Hựu, dù sao học nhiều một chút cũng không phải chuyện xấu, nếu như trong nhà có một giáo sư cũng tốt.
Đối với tính toán đi Quảng Châu của Chu Hựu Hựu, Tiết Chi Thu tỏ vẻ muốn làm gì tùy cô.
Bố Chu luôn nghe theo vợ mình, bà nói cái gì chính là cái đó.
Chu Hựu Hựu thật sự rất may mắn, bố mẹ cô không phải người cổ hủ, từ nhỏ tới lớn luôn tùy ý cho cô làm việc mình thích, tuy rằng cô không biết con đường tương lai sẽ ra sao, nhưng ít ra bây giờ đưa ra quyết định này hoàn toàn bình tĩnh.
Dần dần, thời tiết chuyển lạnh.
Một ngày nào đó Chu Hựu Hựu gặp Lăng Tiêu tại nhà ăn.
Đảo mắt Lăng Tiêu cũng đã lên năm thứ hai đại học, tóc đen ngắn, quần áo sạch sẽ đơn giản.
“Thế nào, đẹp trai không?” Lăng Tiêu nhướn mày với Chu Hựu Hựu.
Trong mắt cô, dù thế nào thì cậu cũng chỉ như một đứa trẻ, “Ừm ừm ừm, cậu đẹp trai nhất.”
Lăng Tiêu không thú vị cười, có thể nhìn ra là Chu Hựu Hựu đang khích lệ mình, cậu nghiêm mặt, “Nghe nói bạn trai chị nghỉ học?”
“Tin tức của cậu cũng không linh thông rồi, đây cũng là chuyện từ nửa năm trước.” Chu Hựu Hựu nói.
“Cảm giác yêu xa thế nào? Có muốn lao vào vòng tay của em trai đây không?” Lăng Tiêu xấu xa cười.
Nhưng trước khi Chu Hựu Hựu tức giận, Lăng Tiêu lại vội vàng sửa miệng, “Được rồi được rồi, đùa đấy, biết tình cảm hai người vững chắc không thể phá nổi rồi.”
“Biết điều là tốt.”
Lăng Tiêu cười cười, lấy từ trong túi ra hai tấm vé đưa cho Chu Hựu Hựu, “Này, vé vào sân vận động của ca sĩ chị thích nhất.”
Chu Hựu Hựu nghe vậy kích động, “Thật à?”
“Lừa chị cũng không được gì.”
Trời mới biết Chu Hựu Hựu muốn tấm vé này đến phát điên rồi, nhưng cô hỏi kiểu gì cũng không mua nổi, vì thế mấy ngày nay Chu Hựu Hựu luôn tìm hiểu trên chợ đen trên mạng, dù giá cao thế nào cô cũng chấp nhận. Mắt thấy càng tới gần ngày diễn vẫn không có nổi vé, trong lòng vô cùng nôn nóng.
“Cậu tình nguyện cho tôi?” Chu Hựu Hựu phòng bị hỏi.
Lăng Tiêu gật đầu, đưa bằng hai tay, “Trước đây gây phiền toái cho chị, tôi thật sự xin lỗi.”
Ý cậu là chuyện theo đuổi cô.
Lúc ấy theo đuổi cô tới oanh oanh liệt liệt, lại chưa từng nghĩ đối phương liệu có đồng ý tiếp nhận hay không.
Thật ra một năm nay Lăng Tiêu cũng không làm ra chuyện gì khác người, chỉ có thỉnh thoảng chạm mặt Chu Hựu Hựu thì chào hỏi cô.
Chu Hựu Hựu lắc đầu, “Cậu cũng không cần nhớ tới chuyện trước kia, nghĩ thôi đã thấy mắt mặt.”
“Được được được, không nhắc tới nữa.” Lăng Tiêu nhét vé vào trong tay cô, “Này, chị cầm lấy đi, tôi biết chị đang muốn nó mà.”
“Vậy tôi chuyển tiền cho cậu.”
“Tùy chị.”
Chu Hựu Hựu vốn không muốn nhận lấy tấm vé này, nhưng cô thật sự thích ca sĩ này, rất muốn tham gia nhạc hội này từ lâu. Cô ngượng ngùng nhận lấy, tâm tình vô cùng kích động, giống như tưởng tượng mình và thần tượng sắp được tiếp xúc với nhau vậy.
Nghĩ tới sẽ khiến Phó Lâm hiểu lầm, Chu Hựu Hựu lại do dự một chút, lại đưa vé cho Lăng Tiêu, “Thật xin lỗi, vẫn là để tôi tự nghĩ cách mua đi.”
Bây giờ cô và Phó Lâm yêu xa, thật ra tình cảm cũng không dễ phá vỡ như tưởng tượng, người ngoài không