Song Tử chán nản lướt lại đống truyện do mình viết. Vốn là người nội tâm, cô đã hình thành thói quen viết lách từ bao giờ mà chính cô cũng không rõ. Ban đầu chỉ là những dòng tâm sự không đầu không đuôi trong những quyển nhật kí, rồi đến những tâm tư thật là dài trên comfession, rồi trở thành một người vô danh với 3 nghìn người theo dõi trên blog cá nhân. Những người theo dõi của cô nói rất thích đọc status của cô, rất thích đọc những dòng lảm nhảm và ảo tưởng của cô, họ nói những dòng tus nhảm của cô chính là động lực dành cho họ.
Bản thân cô cũng không ngờ được mình lại có thể trở nên nổi tiếng, dù là trên mạng đi chăng nữa. Cô vướn vai, cũng sắp đến giáng sinh rồi nhỉ, nghe nói anh Kim Ngưu vừa tổ chức một sự kiện tặng quà lớn vào tuần trước nhưng hôm đấy cô nghỉ để chuận bị đón khách ở biệt thự vào buổi tối. Chưa gì đã hết học kì một rồi, nhanh thật.
"Brrrr...Brrrr"-Điện thoại cô rung lên, một cái tên mà khi nhìn vào cô đã giật bắn mình. Cô liếc mắt ra xung quanh, bây giờ đang là giờ nghỉ trưa nên học sinh đi lại nhiều, cô vội nhét điện thoại vào túi rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
"Alo?...Vâng...Thiên Bình hôm nay vẫn như mọi khi, cô ấy đi học vào 6 giờ sáng và đến phòng hội học sinh ngay sau đó...Vâng...cô ấy có vẻ khá thân thiết với một đàn anh năm 3, tên Nhân Mã, là con của nhà họ Âu...Vâng, chính là con của nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng Trương Minh và nhạc sĩ Âu Mạc. Cô Thiên Bình có vẻ không có biểu hiện khác thường với cậu ta. Vâng, tôi sẽ cố gắng cập nhật tình hình cho ngài."
Song Tử cúp máy. Cô thở dài, làm như vậy liệu có tốt cho Thiên Bình? Cô luôn tự nhủ bản thân đừng nghĩ nhiều, Master chỉ là quá lo lắng và bao bọc Thiên Bình mà thôi. Cô luôn tự dằn vặt bản thân là kẻ phản bội, luôn định bụng sẽ tuyệt giao với Thiên Bình và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, nhưng...
"Mỗi khi nhìn thấy nụ cười của chị, tôi lại không nỡ...Tại sao? Lại đối xử tốt với tôi như vậy?"
...
Ma Kết đi loanh quanh tìm Kiều Xử Nữ. Thật hiếm có ai phải để hội trưởng đích thân bỏ thời giờ đi tìm và lo lắng như thế. Cậu cảm thấy bản thân thật kì lạ, cậu luôn là người tuân thủ các nguyên tắc, nhưng lại luôn tự phá vỡ nó vì Xử Nữ.
Cậu đi lên sân thượng, chắc rằng cô đang ở đây. Và cậu đã đúng. Cô đang ngẩng mặt lên để những cơn gió nhẹ hất vào mặt, một bên tay đang ngửa ra và tay còn lại cầm một con dao dọc giấy. Cái khoảnh khắc lưỡi dao sắc bén đâm vào làn da trắng nõn và khiến nó rĩ máu, cậu không ngại ngần gì mà tiến nhanh đến chỗ cô và giật con dao ra.
"Cậu làm cái gì vậy hả? Hành bản thân mình chưa đủ sao? Trời lạnh thế này, sao chỉ mặc có cái áo khoác mỏng? Mùa đông rồi đấy! Cậu có thôi cái hành động ngu ngốc này đi không?"
"Ma Kết! Trả cho tôi, không mượn cậu quan tâm."-Xử Nữ gằn giọng, nhưng khuôn mặt lại buồn rượi, như thể sắp khóc.
Ma Kết nhét con dao vào túi quần, kéo khóa áo khoác đồng phục và trùm lên người Xử Nữ, sau đó nhấc cổ tay cô lên mà lấy khăn tay thấm máu. Xử Nữ tỏ vẻ mặt chán ghét, xì một tiếng rồi nói:
"Cậu phiền quá, Ma Kết. Cứ để nó chảy máu đi, rồi nó