Không mất quá nhiều thời gian để Cự Giải nhận ra vấn đề. Bắt cóc...
Nghe cứ như trong phim ấy nhỉ. Nhưng thực tế điều đó là có thể xảy ra bất cứ lúc nào vì đối tượng là người của trường XYZ, ngôi trường nổi tiếng với số lượng con nhà giàu đông đảo. Đây lại còn là người của Hội học sinh, chắc chắn địa vị không phải dạng vừa. Dù xuất thân của Sư Tử đến giờ vẫn còn là một ẩn số, nhưng chắc không phải dạng vừa.
[Cứ xem lại tín hiệu là biết, có thể check định vị..]
Vậy là Sư Tử đang bật định vị. Vậy thì có thể nhanh chóng tìm ra chỗ cậu ấy. Cự Giải ngay lập tức mở máy tính lên, nếu là vấn đề công nghệ thì sẽ xong sớm thôi...
...
Thiên Bình trầm mặc đọc hết những gì Lục Thiên Minh gửi cho cô. Bên trong là thông tin của Nguyệt gia, từ những vụ việc nhỏ như ăn hối lộ của một công ti con, đến việc lớn như can thiệp vào việc giáo dục của trường, thao túng hiệu trưởng, và nhiều tội ác khác. Có một sự thật đau lòng là, để trụ được và trở nên lớn mạnh ở thương trường, những tập đoàn lớn phải đánh đổi bằng chính lương tâm của mình. Từ việc lợi dụng nhau, đâm sau lưng, chơi xấu,... nếu đi lên bằng lòng chính trực thì khó lòng mà trụ được. Nhưng tội ác là tội ác, không thể viện cớ rằng bản thân là tiểu nhân chỉ vì sự khắc nghiệt của xã hội được. Và càng đáng phê phán hơn khi chúng không hề thấy tội lỗi, hối hận mà còn thản nhiên làm ăn thất đức như vậy.
"Chị à, giờ này mà chị vẫn thức sao?"
Song Tử đứng ở cầu thang, dụi mắt đi xuống. Ánh mắt Thiên Bình dịu dần. Cô đẩy ghế đứng lên, đi đến chỗ cô em gái của mình và đỡ lấy Song Tử dìu xuống tầng.
"Ừa. Có vài việc của hội học sinh ấy mà."
"Cần em giúp gì không? Vụ việc lần này có vẻ nghiêm trọng."
"Không, không cần. Tụi chị sẽ giải quyết nhanh thôi, em đừng lo."
Đúng. Cô không thể để em gái cô và những thành viên năm nhất của hội học sinh dính vào việc này được.
"Em cứ ngủ trước đi, chị sẽ lên bây giờ đây."
Song Tử ngoan ngoãn gật đầu rồi đi lên tầng. Vừa hay có tin nhắn gửi đến cho nhỏ. Ai vậy nhỉ?
[Song Tử, em giúp anh chút được không. Sư Tử bị bắt cóc rồi.]
...
"Mọi chuyện thực sự sẽ ổn chứ?"
Bạch Dương trầm tư ngồi trong thư viện. Kế bên nó, Bảo Bình đang yên tĩnh ngồi làm đề. Lúc đầu, khi nhận được thông báo đến từ hội học sinh rằng nó được nhận vào làm thành viên, cảm xúc của Bạch Dương có chút lẫn lộn. Vì nửa là do nó ngưỡng mộ đàn chị Thiên Bình nên mới nộp đơn đại, và nó cảm thấy sự hời hợt của bản thân không xứng đáng với sự quan tâm của mọi người đối với cô. Nửa còn lại là vì chuyện mới xảy ra gần đây.
Mới 2 tiếng trước, hội trưởng đã mở một cuộc họp dài nhằm giải thích tất cả các chuyện xảy ra gần đây. Và anh ấy, vị hội trưởng quyền lực với lòng tự tôn ngút trời, đã lần đầu cúi đầu xuống và xin lỗi tất cả các thành viên của hội học sinh.
"Mọi chuyển cứ để anh và Xử Nữ giải quyết. Mọi người đã vất vả rồi."
Phải đảm nhận một chức vụ có quyền lực chỉ sau giáo viên, chắc là Ma Kết hẳn đã rất mệt mỏi. Với tư cách là thành viên của hội học sinh, Bạch Dương thực sự muốn làm gì đó. Nhưng phải làm gì? Với tư cách là thành viên mới củ hội học sinh, còn được chọn mà không phải thi theo hình thức thông thường để vào hội, nói không ngoa khi nó chỉ là một thành viên dự bị. Dù là thế, nhưng mọi người vẫn luôn đối xử với nó, và theo thời gian, những anh chị ở hội học sinh đã dần trở thành những người thực sự quan trọng với nó chỉ trong hơn một học kì ngắn ngủi.
"Nào nào, bình tĩnh, chắc chắn là mọi chuyện sẽ ổn thôi mà."
Bảo Bình từ lâu đã không còn chú tâm làm đề nữa, đến khi Bạch Dương nhận ra điều đó thì những giọt nước mặt đã thi nhau ứa ra từ hốc mắt nó mất rồi. Gương mặt cậu không bộc lộ chút cảm xúc nào, chỉ lặng lẽ lấy khăn tay thấm những giọt nước mắt lăn dài trên gò má cô.
"Hức hức, tớ... không biết tớ phải làm sao nữa Bảo Bình à... Tại sao tớ lại khóc... tớ còn chẳng biết..."
"Khóc đi."
Chỉ hai từ nhẹ nhàng từ cậu, nó ôm chầm lấy người con trai trước mắt...
Ở phía cửa