Thứ hai...
Lại phải hết thân tàn ma dại xuống trường... Chán. Nó nằm dài trên bàn, có tiếng loa kêu, hình như thông báo gì đấy. Aixx... Không quan tâm đâu, nó vùi đầu vào mặt bàn. Ráng cho đủ năm tiết sáng, thêm ba tiết học toán chiều nữa là xong rồi.
Giờ trưa...
Hắn ngồi đối diện nó, vì dù sao thì cứ cho Khang đã vào hội rồi, nhưng nó không ưa thì vẫn thế thôi. Trang hỏi:
- Chiều nay cậu tính sẽ làm chức gì?!
- Là sao? - Nó vừa ăn vừa nói
- Không nghe hả? Đội sao đỏ sẽ họp để nhận nhiệm vụ kìa, trưa ăn xong là đi này?! - Phong giải thích.
- Haizzz - Nó thở dài - Làm quan huyện thôi.
Hắn cười khẩy, phát ra tiếng nhẹ nhưng cũng đủ làm cho ba đứa quay lại nhìn. Nó nhíu mày khoa chịu:
- Thằng này? Cười vui gì?
- Càng làm nhỏ, càng bị ức hiếp - Hắn giải thích - Chi bằng làm lớn thì sẽ giao nhiệm vụ, sai khiến dễ hơn.
Hai đứa kia gật gật đầu kiểu đồng tình, riêng nó thì nhếch mép lên khinh thường:
- Không nghe câu, làm càng to trọng trách càng lớn à. Tôi là kiểu người không thích bon chen. Hiểu chưa?!
Phong và Trang lại gật kiểu như tán thành nó. Mà nói thật, chúng nó cái gì cũng gật, gật bất chấp. Hắn bình thản, đũa vừa trộn cơm vừa nói:
- Không cọ xát thì sao phát triển.
Nó Liếc qua hai đứa đang bị liệu cổ vì gật đầu. Nó nhăn mặt:
- Hai ông gà gật cái gì, nói gì đi chớ?!
- Nói cái gì đây? - Trang ngây người.
Aixx... Toàn cái lũ một ruột chống lại nó thôi.
Tại phòng họp...
Nó ngồi yên vị tại chiếc bàn gần cuối cùng của hội trường. Còn hắn thì ngồi sau nó một dãy ghế. Mới chỉnh lại váy áo thì có người đến ngồi bên cạnh, nó quay lại thì ngạc nhiên:
- Hải?! Cậu cũng là sao đỏ hả?!
- Ừ, mình giao chức lớp trưởng cho bạn khác. Làm hai năm chán rồi - Hải cười thân thiện.
Nó thì tẽn tò đỏ mặt, hở chút là vuốt tóc mai hai bên tai, cười thì nhẹ nhàng, dịu dàng như... Con gái, còn ưỡn ẹo như có gì trong áo vậy. Khang ngồi dãy trên quan sát, nãy giờ vừa chống cằm vừa khó hiểu mấy hành động kì lạ của nó, hắn thắc mắc:
Con đấy bị nhột chỗ nào à?
- Ở đây vẫn chưa có người ngồi chứ?! - Có tiếng nói làm hắn hơi giận mình. Quay lại thì thấy em hoa khôi đang đứng nhìn mình, mái tóc đen dài óng ả. Hắn cười:
- Chưa, cậu ngồi đi.
- Cảm ơn nhé - Kiều Hân cười hiền.
Nó tình cờ quay lưng lại quan sát mọi người, bắt gặp hắn đang ngồi nói chuyện với Hoa khôi, cô ta còn cười dịu dàng. Ly nhếch môi:
lại bắt đầu hại con người ta
truyện full
Thầy Lâm chuyên phụ trách đội sao đỏ cầm cây thước như một phụ kiện không thể thiếu, ông gõ gõ vào bàn:
- Rồi! Ai ứng cử hay bầu cử làm đội trưởng đi.
Tất cả những người ở đây,