“Bây giờ em đang đưa chị ấy đến bệnh viện, vừa rồi em đã kiểm tra cho chị ấy, chỉ bị mất máu quá nhiều mà thôi, không có nguy hiểm đến tính mạng.
Anh muốn đến bệnh viện Hoàn Mỹ hay chọn một bệnh viện gần đây?” Hứa Minh Ưu vô cùng tỉnh táo hỏi ý kiến của Kỳ Minh Viễn.
“Hoàn Mỹ.” Kỳ Minh Viễn trả lời không chút do dự.
“Được, vậy tôi cúp máy đây.” Hứa Minh Ưu vừa nói xong lập tức cúp điện thoại, lái xe về phía bệnh viện Hoàn Mỹ.
Lúc Kỳ Minh Viễn chạy đến bệnh viện Hoàn Mỹ, Lăng Tử Yên vẫn chưa tỉnh lại.
Anh lo lắng hỏi bác sĩ phụ trách khám bệnh cho Lăng Tử Yên: “Cô ấy sao rồi?”
“Bệnh nhân không có gì đáng lo ngại.
Anh là chồng của cô ấy sao?”
Bác sĩ nhìn ra được sự lo lắng của Kỳ Minh Viễn, câu nói đầu tiên là trấn an anh: “Trong cuộc đời của rất nhiều người phụ nữ đều sẽ xuất hiện tình huống ra nhiều như vậy, có rất nhiều nguyên nhân tạo nên tình huống này, có thể là từ phương diện tinh thần và phương diện ăn uống, hoặc do cái khác nữa.”
“Trước khi cô ấy đến kinh nguyệt một ngày có ăn hơi nhiều kem ly, trên phương diện tinh thần không có vấn đề gì cả, chỉ là gần đây có xảy ra một chút chuyện, tâm trạng có chút lên xuống, nhưng nói tóm lại thì tâm trạng vẫn khá.” Kỳ Minh Viễn trả lời.
Giờ phút này anh vô cùng hối hận, nhất là khi nghĩ đến chính là do bản thân mình cho phép cô ăn những ly kem kia.
Lúc ấy chỉ cho là cô nóng quá, ăn chút kem sẽ thấy dễ chịu hơn, không ngờ rằng sẽ khiến cho cô khó chịu như vậy.
“Vào mùa hè, quả thật một số cô gái vô cùng thích ăn kem, nhưng thật ra việc đó rất không tốt cho cơ thể.”
Bác sĩ sáng tỏ gật đầu: “Thân thể người yêu của anh không có gì đáng lo ngại, chỉ là do chảy quá nhiều máu, nên mới bị như vậy.
Sau khi trở về ăn nhiều món ăn bổ máu một chút trong thời gian dài là có thể bù lại.”
“Vậy tại sao cô ấy vẫn chưa tỉnh lại?” Đây là điều mà Kỳ Minh Viễn lo lắng nhất.
“Không có chuyện gì, cô ấy quá mệt mỏi, khi nào ngủ đủ thì sẽ