“Vivi.
” Nghe thấy tiếng mở cửa, Kỳ Minh Viễn liền buông Lăng Tử Yên ra, quay đầu lại nhìn về hướng cửa, nhìn thấy Vivi, anh liền gọi một tiếng.
Vivi cảm thấy trong lòng hơi khó chịu, hôm qua trước khi tới quốc tế Hải An, anh gọi cô ta là Ái Vi, xưng hô thân mật ngọt ngào biết bao, vậy mà về sau, anh lại thay đổi gọi cô ta là Vivi rồi, lạnh lùng xa cách như vậy, làm cho trong lòng Vivi cảm thấy rất mất mát.
“Cái đó, mọi người đang đợi hai người cùng đi đó, trợ lý Lạc và trợ lý Hàn đã đi trước rồi, Minh Ưu bảo chị tới giục hai người nè!” Vivi cố ý giả bộ khó xử, nhưng trong lòng lại ghen tị chết đi được.
Cô ta làm sao cũng chưa từng nghĩ tới, hóa ra khi Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn ở cùng nhau, nhìn có vẻ không được tốt như vậy, khiến cho con người ta phải ghen ghét quá đi!
“Tôi còn tưởng mọi người đều đi cả rồi, thứ lỗi để mọi người phải đợi lâu rồi!” Kỳ Minh Viễn ôm lấy Lăng Tử Yên:
“Tử Yên, chúng ta về nhà thôi!”
“Được thôi!” Lăng Tử Yên gật đầu, để anh dắt mình đi tới hướng cổng, Vivi thấy vậy, cũng quay người đi về hướng cổng, bọn họ ra khỏi cao ốc quốc tế Hải An, lái xe đi đến Hương Lan Uyển!
Sự xuất hiện của Vivi làm cho Dương Thư Huệ vừa vui vừa buồn, nhưng nghĩ tới việc rất có khả năng cô ta chính là cháu gái ngoại của mình, bà càng không thể ghét nổi, còn nhiệt tình chào mời mọi người ăn bữa tối, rồi lại cùng đi tản bộ, ở sân vận động đánh một trận bóng chuyền, Vivi mới nhắc tới chuyện phải về!
“Em cũng nên về rồi, thuận tiện đưa chị Vi về nhé!” Hứa Minh Ưu đảm nhiệm việc đưa tiễn Vivi!
Vivi biết, nếu không để Hứa Minh Ưu đưa mình về, Kỳ Minh Viễn nhất định sẽ đưa cô ta về.
Tuy rằng cô ta rất hy vọng anh đưa cô ta về, nhưng tối nay cô ta không hy vọng Kỳ Minh Viễn đưa mình về, tức khắc liền nói với Hứa Minh Ưu: “Vậy đành làm phiền em rồi!” “Chị Vi!”