“Nói rồi đấy, hửm?” Kỳ Minh Viễn cúi đầu dựa vào cô, cái mũi thẳng tắp đụng vào cái mũi mềm mại của cô: “Tử Yên, sau này, đừng nói hai chữ đấy với anh nữa, đùa cũng không được!”
Anh rất sợ mất đi cô, dù có là đùa thì anh cũng không chịu nổi cô nói ly hôn với anh!
“Em đồng ý với anh!” Lăng Tử Yên lau nước mắt nhìn anh, gật đầu với anh: “Kỳ Minh Viễn, em đồng ý với anh!”
“Ngoan!” Kỳ Minh Viễn rất hài lòng với kết quả cô đưa ra, hơi nghiêng đầu, tránh cái mũi đang đụng nhau của hai người, hôn lên môi cô.
Bởi vì mới khóc nên môi cô còn vương nước mắt, cắn vào trong mang theo vị mặn đắng, giống như tâm trạng lúc trước của hai người!
Mang theo sự thương yêu đối với cô, Lăng Tử Yên cảm nhận được, nghĩ đến lời anh vừa mới nói, nghĩ đến lúc cô nói ly hôn, vẻ mặt của anh, cô lại cực kỳ đau lòng cho anh, đáp lại động tác của anh, cũng mang theo đau lòng đối với anh!
Kỳ Minh Viễn cảm nhận được, lại càng ôm chặt cô hơn!
Hai người khó mà tách rời trong phòng nghỉ ngơi, rất nhanh, Kỳ Minh Viễn phát hiện ra mình không khống chế nổi, mới ép mình thả cô ra!
“Bây giờ đã đến thời gian mở tiệc rồi, Tử Yên, chúng ta phải đi chúc rượu khách mời!” Sau khi kết thúc nụ hôn, Kỳ Minh Viễn tiếp tục ôm cô không buông, vừa hôn đỉnh đầu cô vừa nói!
“Được!” Lăng Tử Yên gật đầu, sau khi rúc vào sừng trâu rồi chui ra, còn phải đối mặt với hiện thực.
“Em đi rửa mặt trước đã, anh gọi Kimi đến nhé?” Kỳ Minh Viễn thả cô ra, giơ tay nhẹ lau mặt cô, vệt nước mắt trên mặt cô khiến anh đau lòng!
“Được!” Lăng Tử Yên gật đầu, nghe lời đi vào phòng vệ sinh, lấy nước tẩy trang lau rửa lớp trang điểm trên mặt, rồi lại rửa mặt, đắp mặt nạ bước ra!
Trong thời gian cô rửa mặt, Kỳ Minh Viễn đã đổi lễ phục trên người, anh cũng chuẩn bị hai bộ lễ phục, dẫu sao thì hôn lễ cũng có thể có tình huống ngoài ý muốn, nếu làm bẩn lễ phục cũng không tốt.
Bởi vì mặc áo dài màu đỏ thẫm vui mừng, trang điểm nhẹ thì không thích hợp, Kimi mới cài cho cô một búi tóc đoan trang, để lại một lọn tóc nhỏ trước tai, lấy máy uốn làm xoăn tóc, rồi mới trang điểm cho cô đậm