Ngải Tịnh Kỳ vì Lăng Tử Yên tát Lăng Tuyết Lan và Lữ Tú Anh, hung hãn kiêu ngạo như vậy, quả thực giống nữ tổng giám đốc bá đạo!
Mà từ lúc Ngải Tịnh Kỳ gia nhập giới giải trí năm mười sáu tuổi, gần như không có tin đồn gì đối với bất cứ nam minh tinh nào.
Chẳng lẽ...
Cô ấy là...!Les? Chỉ thích phụ nữ, không thích đàn ông?
Ghen tuông trong lòng Kỳ Minh Viễn lập tức sâu hơn vài phần, nhìn cô gái đối diện, giọng điệu anh có chút uy hiếp: “Cô Ngải, nếu cô còn muốn an toàn trải qua cửa ải khó khăn lần này, tôi hi vọng cô đừng cản trở quá nhiều vào chuyện giữa tôi và Tử Yên.”
“So với Tử Yên, chuyện xấu này có là gì? Lăng Tuyết Lan và Lữ Tú Anh dám gây sự với cô ấy, tôi sẽ đánh bọn họ, tôi sẽ không cầu xin anh giải quyết chuyện này giúp tôi.
Lần bôi xấu này có thể qua được thì qua, không thể cũng không sao, tóm lại là Tử Yên nhà tôi không thể chịu ấm ức.
Người như anh, sẽ không đối xử tốt với cô ấy, lại càng không chịu trách nhiệm đối với hôn nhân của hai người, tôi không thể để cô ấy chịu thương tổn nữa, một Chung Khải Trạch đã đủ rồi.”
Ngải Tịnh Kỳ đã nghĩ thông suốt, giới giải trí có thể lăn lộn thì lăn lộn, không lăn lộn được thì rời đi, dù sao mấy năm nay cô ấy cũng đầu tư chút ít, không cần lo lắng sẽ chết đói.
Tuy không thể tiến quân vào hollywood trước khi rời khỏi giới giải trí, lấy được giải Oscar danh giá, cô ấy có chút tiếc nuối, nhưng so với bạn tốt của mình, những thứ này đều không sao cả.
Chỉ cần còn sống, mộng tưởng khi nào thực hiện, cũng không tính là muộn.
“Cô Ngải, lúc trước chúng ta không quen nhau, cô có căn cứ gì chứng minh tôi sẽ không đối xử tốt với Tử Yên, lại lấy chứng cứ gì tin tưởng vững chắc tôi sẽ không chịu trách nhiệm đối với cuộc hôn nhân này?”
Sau khi nói xong, Kỳ Minh Viễn nhíu mày nhìn về phía Ngải Tịnh Kỳ, trong đôi mắt có chút tìm tòi, Ngải Tịnh Kỳ quan tâm Lăng Tử Yên như vậy, là thật sự coi cô như bạn bè, sợ cô bị tổn thương, hay là vì lý do khác?
“Anh đối xử tốt hay không tốt, thời gian ngắn như thế, chúng tôi cũng không nhìn ra được gì, nhưng mà anh chắc chắn không coi trọng hôn nhân của hai người.” Ngải Tịnh Kỳ dứt lời, liếc chiếc nhẫn trên ngón áp út của anh, sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh, không có ý lùi bước và né tránh.
“Cô Ngải, có căn cứ gì cô chắc chắn tôi không coi trọng hôn nhân của mình?” Đôi mắt phượng của Kỳ Minh Viễn nheo lại, người phụ nữ Ngải Tịnh Kỳ này không đơn giản, anh không thể nhìn ra cô ấy quan tâm Lăng Tử Yên, là quan tâm giữa bạn bè với nhau, hay là dụng tâm kín đáo thích cô?
Chuyện cô ấy les, rốt cuộc là ảo giác của anh, hay là cô ấy che giấu quá tốt?
Kỳ Minh Viễn đặt sự chú ý vào quan sát Ngải Tịnh Kỳ có phải les hay không, căn bản không chú ý tới Ngải Tịnh Kỳ liếc chiếc nhẫn trên ngón tay anh.
Ngải Tịnh Kỳ thấy anh vẫn luôn nhìn mình không để ý câu hỏi của cô ấy, không thể nhìn ngón áp út trên tay trái của anh nữa, kiên nhẫn nhắc nhở anh:
“Chỉ dựa vào lúc anh đăng ký kết hôn, ngay cả một chiếc nhẫn cưới cũng không mua cho Tử Yên, chẳng lẽ hôm nay hai người mới đăng ký kết hôn? Cho nên không có thời gian mua nhẫn cưới? Cho dù anh ba Kỳ không có thời gian, thuộc hạ của anh cũng nhiều như thế, phái người mua một đôi nhẫn cưới không tốn nhiều thời gian, không phải sao?”
Lúc này Kỳ Minh Viễn mới hiểu vì sao Ngải Tịnh Kỳ dám chắc chắn anh không quan tâm Lăng Tử Yên, không coi trọng cuộc hôn nhân của bọn họ rồi.
Bởi vì anh đã quên mua nhẫn cưới cho cô.
Cô ấy nói đúng, anh thật sự không có lời nào để nói.
Thấy Kỳ Minh Viễn không đáp lời, Ngải Tịnh Kỳ tiếp tục nói: “Còn nữa chiếc nhẫn trên tay anh, từ lúc anh ba Kỳ công khai thân phận của anh tới nay, tôi vẫn luôn chú ý tới trên tay anh đeo một chiếc nhẫn.
Nếu tôi đoán không sai, trong lòng anh nhất định yêu một cô gái, chiếc nhẫn này là nhẫn bạch kim tốt nhất, nhưng chế tác lại không quá tinh xảo, tôi đoán, chiếc nhẫn này chắc chắn tạo ra từ tay cô gái đó.”
Biểu cảm Kỳ Minh Viễn bình tĩnh nghe xong lời Ngải Tịnh Kỳ nói, không thể không thừa nhận, cô ấy là một người phụ nữ rất thông minh, chỉ dựa vào một chiếc nhẫn, có thể đoán ra được trong lòng anh có một người phụ nữ.
Cho dù trong lòng có rất nhiều bất mãn và hoài nghi đối với cô ấy, nhưng Kỳ Minh Viễn vẫn phải thừa nhận một điểm, cô ấy rất quan tâm Lăng Tử Yên, cho dù cô ấy xuất phát từ mục đích gì, cô ấy thật lòng