Lúc Hứa Thiên Mạc bước vào cửa thì Hứa Hướng Sơn – ba của nàng đang ngồi xem bản tin thời sự. Phòng khách tràn ngập hương thơm mê người của thức ăn. Hứa Hướng Sơn nghe thấy tiếng cửa mở thì liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy con gái hiếm khi trở về nên ông mỉm cười, nói, "Chờ một chút, mẹ con sắp nấu cơm xong rồi."
Hứa Thiên Mạc vì công tác mà thuê một phòng cách công ty ba mươi mét. Một tuần ước chừng về nhà một lần để ăn cơm với ba mẹ.
"Ba, con muốn nói chuyện với hai người một chút." – Hứa Thiên Mạc tắt tivi rồi kéo mẹ của nàng là Liêu An đang nấu ăn ở phòng bếp tới sô pha. Nàng nhìn cha mẹ ngồi ở sô pha, Hứa Thiên Mạc hít sâu một hơi, trong lòng nàng biết nếu nói chuyện kết hôn ra rồi thì con đường này vĩnh viễn không thể quay đầu. Kết hôn là đại sự lớn nhất trong đời người, cho dù là kết hôn giả đi chăng nữa thì cũng phải thận trọng lo lắng.
"Mạc Mạc, con muốn nói gì? Mẹ còn đang nấu canh." – Liêu An trong tay vẫn còn đang cầm một củ khoai tây, bà nhìn con gái.
"Ba mẹ, về việc kết hôn cuối cùng con cũng đã hiểu rõ. Con quyết định, con muốn kết hôn." – Sau những giây do dự, nàng rốt cục cũng đã mở miệng.
"Cái gì, con lặp lại lần nữa?" – Liêu An đánh rơi củ khoai tây xuống đất, củ khoai nhanh chóng lăn lăn vào gầm ghế.
"Con muốn kết hôn."
Liêu An đều đã nghe rõ ràng, bà cùng với chồng mình bí mật liếc nhìn nhau, sau đó hai người lớn liền nhìn về phía con gái của mình. Liêu An vội la lên, "Đứa nhỏ này, chúng ta nói con kết hôn sớm một chút, nhưng cũng không thể vì thế mà xem việc kết hôn như một trò đùa. Người đàn ông kia là ai, chúng ta gặp qua hắn chưa, hắn đang làm nghề gì, bao nhiêu tuổi, tại sao con đến bây giờ mới nói?"
Hứa Thiên Mạc không nghĩ tới mẹ mình hỏi nhiều vấn đề cùng lúc như vậy, nàng chỉ vào phòng bếp rồi nhắc nhở, "Mẹ, hình như có mùi gì khét khét nha?"
"Ai u, canh của ta!" – Liêu An nhanh chạy vào phòng bếp.
Thấy mẹ vào phòng bếp rồi thì Hứa Thiên Mạc mới nhỏ giọng nói với ba mình đang ngồi ở sô pha, "Ba, con đi trước nha, còn mẹ giao cho ba đó." – Nói xong, nàng nhón chân nhẹ nhàng đi đến bên cửa.
"Mạc Mạc, ngày mai bảo hắn tới, kết hôn thì kết hôn nhưng cũng phải nói chuyện một lần cho rõ ràng." – Hứa Hướng Sơn nói xong thì phất tay ra hiệu cho nàng đi.
Nghe được tiếng đóng cửa lại, Liêu An nghiêng người nhìn ra, chỉ thấy được bóng lưng của con gái biến mất sau cửa, "Mạc Mạc, Mạc Mạc!" Bà lên tiếng gọi nhưng không kịp.
"Hứa Hướng Sơn, sao ông không ngăn cản Mạc Mạc, con bé còn chưa nói rõ ràng mà?" – Liêu An oán giận vài câu, bà đứng ở cửa sổ nhìn xuống dưới lầu – "Ông nói xem đây là có chuyện gì, có thể do tôi bình thường quá gấp hay không cho nên Mạc Mạc mới đột nhiên tìm một người đàn ông để kết hôn. Cũng không biết người đàn ông đó tốt hay xấu, điều này thực sự rất liên quan đến hạnh phúc nửa đời sau của con gái chúng ta." – Liêu An giống như đã thấy được hạnh phúc nửa đời sau của con gái là bất hạnh, tâm của bà liền cảm thấy đau, cơ hồ có thể khóc được ngay.
Lúc Hứa Thiên Mạc đóng cửa thì Hứa Hướng Sơn đã không còn biểu hiện như lúc con gái còn đang ở nhà. Ông bật người dậy, lo lo lắng lắng, khuôn mặt đỏ lựng, hơi thở gấp gáp, ngực kịch liệt phập phồng, "Nếu như tiểu tử này dám gạt con gái của tôi thì bà yên tâm, tôi liền cắt đứt cái chân của nó!" – Nói vừa xong, tâm liền có chút khổ sở giống vợ mình. Nuôi con gái hai mươi tám năm, cuối cùng con gái cũng sắp thành vợ của người ta rồi.
.
.
.
"Nhìn người ta ổn lắm rồi đúng không?" – Thi Dao Vũ đứng ở thang máy, tay sửa sang lại cà vạt, hỏi.
"Tốt lắm, nhớ kĩ lúc vào cửa rồi thì biểu hiện của em phải mạnh mẽ lên. Nếu như em để lộ..." – Hứa Thiên Mạc giơ nắm tay lên, đe dọa.
"Đã biết, đã biết rồi mà. Gặp gia trưởng thực sự là việc làm phiền phức meow meow~" – Thi Dao Vũ cầm lễ vật trong tay, õng ẹo than phiền.
"Tại sao lại có hai từ meow meow ở cuối câu thế?"
"Đây là hot trend mới nhất ở trên mạng nha. Chị không phát hiện dùng cái này rất đáng yêu à?"
"Haha." – Hứa Thiên Mạc chỉ cười mà không đáp.
Thang máy dừng lại, cửa chính chậm rãi mở ra. Hứa Thiên Mạc nhìn Thi Dao Vũ một lượt rồi nhắc nhở lần cuối, "Chuẩn bị cho tốt vào."
"Yên tâm, người ta nhất định biểu hiện