Edit + Beta: Carly CamiChen
Happy 2022!
Quyển thứ hai: Cuộc sống thú cưng
Chương 29:
Bảy giờ sáng ngày 11 tháng 2, dưới nhà Trần Nhạc Nhạc vang lên hai tiếng còi ô tô. Mẹ của Trần Nhạc Nhạc dường như đã đợi âm thanh này từ lâu, vừa nghe thì tinh thần phấn chấn hẳn, bà mỉm cười vui vẻ mở cửa sổ nhìn xuống, quả nhiên trông thấy ở dưới lầu có một thanh niên lái chiếc BMW đang ngẩng đầu nhìn lên. Hắn ta vừa thấy bà thì mỉm cười chào: "Chào bác gái, con đến đón Nhạc Nhạc đi công viên giải trí chơi".
Mẹ Trần nhìn cậu trai này kiểu gì cũng thấy lanh lợi vô cùng, đã đẹp trai, còn là bác sĩ nữa, ngắm sao cũng hài lòng, gật đầu bảo: "Nhạc Nhạc xuống liền đó con. Con trai ăn sáng chưa? Bác có bảo Nhạc Nhạc mang một ít đồ ăn sáng đấy, hai đứa ăn trên đường nha".
Trần Quang đương nhiên rất hạnh phúc vì mẹ vợ tương lai vui vẻ hòa nhã với mình như vậy, nhanh chóng gật đầu: "Con chưa ăn ạ, cám ơn bác gái".
Mẹ Trần vui vẻ: "Khách sáo làm gì chứ! Con đợi chút nha!".
Mẹ Trần đóng cửa sổ rồi trở vào phòng khách thì thấy con gái ngồi trên sô pha đang cạn lời dòm mình: "Lần này gặp được người ta rồi đúng không? Có lọt vào mắt của ngài không? Con xuống được chưa?".
Mẹ Trần xua tay: "Không tệ, nhìn có vẻ cũng được lắm. Đợi mẹ chút, để mẹ làm vài món vặt với bánh trứng cuộn đặng hai đứa ăn trên đường đi!".
Trần Nhạc Nhạc đau lòng hết sức, sáng sớm mẹ ruột đã dậy nấu đồ ăn cho mình nhưng chẳng qua là tiện tay thôi, địa vị có vẻ sắp rớt rồi. Vật vã một hồi, mẹ Trần mới thả cho Trần Nhạc Nhạc đi. Vào trong xe, Trần Nhạc Nhạc nhìn Trần Quang nhoẻn miệng cười nghía mình liền nhét luôn miếng bánh trứng vào miệng hắn ta: "Được rồi, anh may đấy, mẹ em làm cho anh nè".
Trần Quang ăn xong lập tức khen: "Mẹ vợ đại nhân nấu ngon quá!".
Trần Nhạc Nhạc đảo mắt trừng hắn ta: "Anh đó, anh ăn trước đi, để em lái, tới đường cao tốc thì đổi lại". Trần Quang gật đầu, sau đó lấy ra một cái túi nhỏ đựng mấy món lót dạ tự làm: "Mẹ anh làm này, bà nghe bảo là em thích ngọt".
Trần Nhạc Nhạc trực tiếp bốc một chiếc bánh quy nhỏ bỏ vào miệng, kinh ngạc: "Ngon quá!". (Chỉ đăng tại wordpress & blogspot Vong Xuyên Du Nhiên và wattpad @CamiChen. Những nơi khác đều là tó reup)
Sau đó hai người nhòm đối phương đang ăn món mẹ mình làm, bỗng cùng bật cười, tiếng cười càng lúc càng lớn.
"May mà lúc trước anh không cúi đầu trước thế lực tà ác". Trần Quang cười, hiện giờ hắn ta thấy ngày nào ở cùng Trần Nhạc Nhạc cũng đều rất hạnh phúc.
Trần Nhạc Nhạc cũng cười rạng rỡ, "May mà em cũng kiên trì", mới có thể gặp được anh sau thời gian dài chờ đợi.
Ở bên kia, kênh trực tiếp của Trai chán sống thích chơi streaming nhất sáng hôm nay cũng đã đông nghịt từ lâu. Các giang cư mận hóng hớt đa phần đều đang cuồn cuộn thả những đợt sóng bình luận, nào là Gato quá, Sếp không cho nghỉ, khóc chết mất, Phải chụp nhiều nhiều nha, Nhất định phải tìm được nam thần đó. Tống Trạch Trạch chưng diện rất thời trang, thậm chí cậu ta còn đeo tai sói dành riêng cho dịp này, bày tỏ sự ủng hộ đặc biệt với chủ đề Cuộc sống thú cưng.
"Hế lô bà con cô bác anh chị em mê chơi, hôm nay chúng ta vẫn trên con đường vui chơi thả ga! Bữa nay là một ngày cực kỳ quan trọng, tui nghĩ mọi người đều đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi đúng không? Không sai, ngày hôm nay! Chủ đề hoạt động mới của công viên Sơn Hải mở rồi! Anh em nào không đến trải nghiệm được thì theo tui xem nhá! Ha ha ha ha ha! À, tui bốc thăm được vé giảm 40%, bốn trăm tệ còn lại tui quyết định dùng để mua toàn bộ dịch dinh dưỡng của quán Tương lai giả tưởng ở phố ẩm thực. Đừng hỏi tui tại sao, đó là một vấn đề bi thương".
"23333 bảo đảm dùng để tăng ca luôn! Tui phát hiện lúc tăng ca mà uống cái là sung liền".
"Lầu trên lộ rồi nhá, thấy thương hông".
"Há há há cười chảy nước mắt! Dịch dinh dưỡng chuyên dùng để tăng ca há há há".
"Chậc, tôi thì thích mấy món ở quán hải sản hơn".
"Mị lại ghiền nước trái cây tự nhiên của lão Bồ! Ngon lắm luôn á!".
"Mà nói nè, có mua hộ được không? Ai tới đó chơi thì mua dùm tui đi".
"Tính nói y như lầu trên luôn!! Cầu mua hộ!!!".
Tống Trạch Trạch nhìn đống bình luận mà cạn lời: "Chỉ biết lo ăn thôi, có còn coi livestream nữa không đây!".
Giang cư mận lại cười ha hả tràn màn hình.
Lúc này, Ngô Dũng ở Hải thị và bạn gái gã, Nhậm Phỉ Phỉ, đã lên xe buýt cao tốc đang trên đường đến công viên giải trí Sơn Hải. Phải, vì sự hiện diện ngầu đét của Sơn Hải mà các doanh nghiệp thấy được cơ hội kinh doanh đã mở tuyến xe buýt từ Hải thị chạy thẳng đến công viên giải trí Sơn Hải. Năm mươi tệ một người cho lộ trình gần hai tiếng. Ngô Dũng cảm thấy quá mắc nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ hào phóng trả lộ phí cho cả hai người, dù gì thì gã cũng đã bớt được bốn nghìn tệ rồi.
(50 tệ ≈ 178,000 VNĐ)
Tám giờ rưỡi sáng, công viên chính thức mở cửa. Tứ linh vừa bước ra cổng soát vé đã giật cả mình trước đám đông đông nghịt trước mắt. Tuy họ đã dần quen với việc hôm sau đông hơn hôm trước ba tháng qua nhưng sáng nay có vẻ đông bất thường. Mà đó không phải trọng điểm, trọng điểm là vì tạo hình của bốn người họ mà các du khách nhốn nháo hỏi tới tấp. Trong đó, nhóc shota tai mèo tên Tiểu Bạch và thanh niên đeo mai rùa tên Huyền bị hỏi nhiều nhất. Ví dụ như —
"Úi chà! Nhóc đẹp trai, tai của cậu hôm nay có phải được chuẩn bị riêng cho Cuộc sống thú cưng không? Đúng là quá hợp luôn, chuyên nghiệp thật đấy!". Tống Trạch Trạch nhìn tai của Tiểu Bạch, cất tiếng khen, rồi chỉ vào tai mình, "Nhóc xem, anh cũng chuẩn bị một cặp tai nè nhưng chất lượng của nhóc hình như tốt hơn của anh, nhóc mua ở đâu vậy, cho anh sờ tí được không?". (Chỉ đăng tại wordpress & blogspot Vong Xuyên Du Nhiên và wattpad @CamiChen. Những nơi khác đều là tó reup)
Tống Trạch Trạch vừa dứt lời đã định với tay sờ tai Tiểu Bạch, các giang cư mận đang xem kênh của cậu ta lại bắt đầu điên cuồng thả những đợt sóng bình luận.
"Không chơi ngu sẽ không chết! Cá một hộp dưa leo giai nhà ta sắp toang rồi!".
"Lầu trên +1!".
"Ngồi chờ bị vả mặt!".
Giây tiếp theo, Tống Trạch Trạch tức khắc bị Tiểu Bạch đã hết sức mất kiên nhẫn đá bay, các du khách xung quanh đều há hốc mồm. Này, này là, sắp có án mạng hả? Kết quả họ lại thấy, đương lúc Tống Trạch Trạch sắp đập mặt xuống đất, có vài chú mèo con và cún con mau chóng chạy đến, cùng hợp sức ngậm hai chiếc gối mềm đúng lúc đặt dưới mặt và ngực của Tống Trạch Trạch. Vì thế, tuy Tống Trạch Trạch ngã nhào đầu nhưng không hề xây xát gì.
"Oaaaa!!".
"Mấy nhóc chó, mèo này lợi hại vậy!!".
"A a, mong chờ quá, muốn vào, muốn vào, muốn vào!".
Trần Quang và Trần Nhạc Nhạc cũng cưng chết sự lanh lợi của mấy bé chó, mèo này, "Nè, tí nữa tới Cuộc sống thú cưng, chúng ta nhận nuôi một bé mèo đi!". Hai mắt Trần Nhạc Nhạc sáng rực.
Trần Quang ngẫm nghĩ một chốc rồi nghiêm túc nhìn bạn gái mình: "Anh thấy, chọn một chú chó hiền lành và trung thành thì hơn".
Trần Nhạc Nhạc: "Mèo đi".
Trần Quang: "Chó tốt hơn".
Đến đây, hai người không hề cãi nhau đến độ mặt mày đỏ gay ba tháng nay bắt đầu dòm nhau không vừa mắt.
Ngô Dũng và Nhậm Phỉ Phỉ cũng mau chóng vào công viên. Là người lần đầu đến công viên giải trí, Ngô Dũng vốn định đến xem các khu khác trước, vấn đề là Nhậm Phỉ Phỉ đã từng đến đây một lần rồi, mục tiêu lần này của cô ta cực kỳ rõ ràng, đó là Cuộc sống thú cưng, Ngô Dũng dĩ nhiên phải đi cùng, đành phải đến đó.
Lúc này, tất cả đều đang suy đoán cách chơi của Cuộc sống thú cưng. Nói thẳng ra thì cũng chỉ là điều khiển một con thú cưng mô phỏng điện tử, trải nghiệm cuộc sống hằng ngày của nó hoặc giống như trò Đại Phúc, chỉ là họ sắm vai nhân vật thú cưng thôi.
Tống Trạch Trạch, Trần Quang, Trần Nhạc Nhạc và Ngô Dũng, Nhậm Phỉ Phỉ thuộc nhóm người đầu tiên, sau khi vào cửa và nhìn thấy hai pho tượng khổng lồ bằng đá hình mèo và chó ở khu trung tâm, đều tiềm thức cho rằng đó là một danh tác lớn.
"Anh em đang hóng hớt ới! Mọi người có thấy pho tượng đá khổng lồ đó không? Tượng chó, mèo này trông giống thật thiệt đấy! Quá lợi hại, giờ tui thấy sốt ruột rồi đó! Chúng ta chạy thôi, thành người đầu tiên vào cửa!!!".
Tống Trạch Trạch vừa nói xong là quyết đoán co giò chạy ngay. Không ít người phía sau thấy cậu ta chạy thì cũng chạy theo. Kết quả, khi bọn họ chạy đến trước hai pho tượng chó và mèo thì phát hiện chúng chính là hai lối vào. Phía sau hai pho tượng cao hơn mười mét là một tòa lâu đài khổng lồ bằng gạch màu be và vàng.
Ngoài ra, có hai người đang ngồi trên đầu tượng.
Chúng du khách ngẩng đầu, ba giây sau thì đồng loạt cúi xuống.
"Phắc phắc phắc! Chói mù mắt chó tui rồi!! Nam thần chúng ta tìm mãi ba tháng nay mà không thấy! Hôm nay không ngờ lại xuất hiện trước mặt tui!! Bố kích động mém khóc á!". Tống Trạch Trạch vừa cúi đầu vừa gào thét, mà nhóm quần chóng hóng hớt lúc này cũng đã nổ tung màn hình. "Nhưng lạ thật, tui bên đảng mèo nên tui mới đứng trước tượng mèo, người bên đảng chó sao cũng cúi đầu? Tui không dám ngó, vậy để Tiểu Phi nhìn thay chúng ta đi!!".
Tiểu Phi chính là chiếc điện thoại di động trị giá hơn hai mươi nghìn tệ, có chức năng tự bay và chụp ảnh quay phim ba trăm sáu mươi độ tiên tiến nhất Hoa Quốc hiện nay của Tống Trạch Trạch.
Mọi người đều nín thở chờ đợi. Sau đó, khi họ nhìn thấy cái người vẫn ngồi yên trên đầu tượng chó qua màn hình rồi bị dọa suýt quỳ xuống thì phát hiện màn, hình, đen, thui!! (Chỉ đăng tại wordpress & blogspot Vong Xuyên Du Nhiên và wattpad @CamiChen. Những nơi khác đều là tó reup)
"Phắc, vụ gì vậy?!".
"Sao tui không thấy gì hết thế? Điện thoại của chủ live bị hư hả? Mau kiện đi!".
"Cái đó có phải trọng điểm đâu, hồi nãy mọi người có nhìn thấy người ngồi trên đầu tượng chó kia không! Đờ mờ hù chết bé!! Mặc nguyên cây đen không nói, mắt anh ta đỏ tươi như thể muốn bóp chết tui ngay tức khắc luôn đó!".
"Người đáng sợ như vậy, chúng ta đừng bàn tán nữa thì tốt hơn...".
"Cứ thấy vụ đen màn hình này dính líu tới sự tồn tại đáng sợ đó ta!".
"... Nói tí... Ờm, tuy anh ta đúng là hơi đáng sợ, nhưng... mọi người có nhìn thấy diện mạo của anh ta không? Thật sự chỉ kém tí so với nam thần thôi, đẹp trai long trời lở đất luôn á!! Đẹp kiểu cực kỳ chính trực, đoan chính ấy!".
"Đồ mê giai lầu trên tỉnh táo lại đê! Một tên khủng khiếp vậy mà bảo chính trực, đoan chính á? Không biết trông mặt mà bắt hình dong có hậu quả thảm thiết thế nào sao?!".
Mọi người điên cuồng bình luận những mấy phút, giọng của Tống Trạch Trạch mới có trở lại: "A a a a mày sao vậy? Tiểu Phi! Tiểu Phi mày không thể chết được!! Có mày mới có cơm ăn được đó!! Ế, nam thần bắt đầu nói rồi, thôi để tui nghe nam thần nói trước đã".
"Ụ á, không thèm quan tâm Tiểu Phi của ông luôn?!". Con dân hóng hớt nổi giận muốn ném luôn bàn phím, bọn họ còn đang hóng mà, tinh thần chuyên nghiệp tí đi chớ!
【 Hoan nghênh mọi người đến với công viên giải trí Sơn Hải 】 . Nguyên đại thần thong dong ngồi trên đầu tượng mèo, nói với các du khách hết ngẩng đầu, lại cúi đầu rồi ngẩng lên, cúi xuống bên dưới: 【 Sau đây tôi sẽ giới thiệu một chút về hoạt động đặc biệt Cuộc sống thú cưng của công viên lần này. Hoạt động lần này sử dụng kỹ thuật công nghệ cao do bộ phận nghiên cứu và phát triển của Sơn Hải đặc biệt nghiên cứu chế tạo, có thể mang lại cho du khách trải nghiệm tất cả cảm giác khi hóa thân thành thú cưng. Quý khách có thể lựa chọn lối vào khác nhau, đeo máy cảm biến não bộ và nằm lên ghế là có thể bắt đầu trải nghiệm