Ba người nói chuyện một lúc, rồi lại nói đến chuyện đi học, dù sao họ cũng còn đi học mà.Trương Hinh nhìn nhìn Sở Kiều Kiều, lưỡng lự một chút rồi mới nói :- Cậu bị thương như vậy rồi thì còn tham gia thi phân lớp được không?Sở Kiều Kiều có chút buồn cười, cũng biết vì sao Trương Hinh lại như vậy :- Dù sao mình có cố hết sức cũng không vô được lớp A, đi hay không đi thi thì có khác gì chứ?Nghe cô nói vậy, Trương Hinh có chút không đồng ý mà nhìn cô, cau mày khó chịu.
Sở Kiều Kiều thấy vậy cũng chỉ cười cười làm như không thấy, thế nhưng sau lưng lại âm thầm thở dài.
Cũng không phải cô muốn làm Trương Hinh buồn, mà là do cô thực sự không thấy làm được.Trường cấp ba HK phân biệt học sinh theo lớp, lớp A là lớp thiên tài, Lớp B là lớp cho học sinh liên cấp từ cấp 2, lớp C thì cho học sinh nhập học theo cách bình thường (t/g: kiểu thi cấp ba bình thường ở mình thoi á).
Để có thể học liên cấp, thường thì gia đình học sinh đều rất có điều kiện, nên lớp B còn được gọi là lớp nhà giàu.Trường cấp ba HK còn có một điều đặc biệt nữa là học sinh lớp A sẽ được chọn ra từ nội bộ của trường, không phân biệt tuổi tác, cứ đủ điều kiện là được vào thôi, nhảy lớp cũng được.
Hơn nữa, số lớp A cũng không cố định, bởi vì yêu cầu để vào lớp A không phải cứ đứng nhất lớp là vào được mà là phải đạt yêu cầu có sẵn, có điều người tài mỗi năm mỗi khác, khi ít còn không đủ mười người, nhưng khi nhiều lại cả bốn năm lớp.
Ba người họ lúc trước cũng học ở lớp A, Trương Hinh và Kiều Tư thì đều có điểm mạnh riêng, nhưng Sở Kiều Kiều thì khác, cô là được kéo vào.
Để tạo điều kiện cho những nhân tài có hoàn cảnh khó khăn cũng như những nhà giàu có nhu cầu, nhà trường đã ra quyết định cho 10 học sinh đứng đầu mỗi năm được phép đề cử một người vào lớp A với mình.
Bởi vì như vậy, những học sinh thiên tài kia sẽ nhận được khoản kha khá giúp đỡ cho cuộc sống của mình, mà những gia đình giàu có cũng có thể kéo chút mặt mũi cho bản thân, không cần đi cửa sau đút lót cho giáo viên nữa.
Thế nhưng, vì đảm bảo cho lớp học không bị pha trộn quá nhiều, mỗi kì đều có kì thi đánh giá, hai lần thi không qua sẽ bị phân về lớp thường.
Hơn nữa, mỗi học sinh chỉ được đề cử một người một lần duy nhất, lần sau phải chọn người khác.
Có điều mọi người đều cảm thấy không sao cả, dù sao không phải thiên tài nào cũng có hoàn cảnh khó khăn.
Mà dù khó khăn thì chỉ cần đề cử một lần là họ cũng đủ tiền để chi tiêu đến khi học hết đại học.
Còn với học sinh đề cử, vốn cũng chỉ là vào vào học cho có chút tiền vốn khoe khoang mà thôi, học dài hay ngắn cũng không quan trọng.
Người giống như Kiều Kiều thực sự rất ít, vào lớp đó học chỉ vì muốn học cùng bạn thân.....!Trong ba người, thành tích của Sở Kiều Kiều cũng chỉ thuộc dạng thường thường, ở lớp thường cũng coi là tốt, thế nhưng so sánh cùng 2 cô bạn, thực sự là không bằng hạt cát.
Vốn dị Trương Hinh đã đặt sẵn kế hoạch, lớp 10 sẽ do cô ấy kéo Kiều Kiều, lên 11 là Kiều Tư và 12 thì dùng tiền mua.
Thế nhưng người tính không bằng trời tính.
Học kì trước, mấy đại thần không màng sự đời tự dưng cá cược với nhau xem ai sẽ đứng nhất, nên đã lao đầu vào học tập giành mấy thứ hạng đầu, đẩy Kiều Tư thứ 9 ra khỏi top 10.
Vậy nên tính toán của Trương Hinh bị họ phá hư rồi, mà Kiều Tư cũng không có tự tin có thể vượt qua những người khác vào top 10.
Thật ra Sở Kiều Kiều cũng không cảm thấy mất mát gì, thậm chí còn có chút thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao gia đình cô cũng có tiền, nằm không ở đó tài khoản ngân hàng vẫn tăng lên đều đều.
Ngược lại, để một người có thành tích thường thường như Sở Kiều Kiều vào lớp A khiến cô có chút không thoải mái, luôn có cảm giác chột dạ cùng áp lực khó mà hòa nhập với mấy học bá này.
Ngay cả bài giảng của giáo viên cô cũng không hiểu được, bình thường đều nhờ Trương Hinh phụ đạo giúp cô ấy.
Nhìn Trương Hinh vẫn luôn cau mày, Sở Kiều Kiều cuối cùng cũng không nhịn được, nói :- Mình chỉ là học khác lớp thôi mà,