Phương Nhã Lan đang tập trung làm đề án trên lớp thì nghe thấy tiếng bước chân, vừa quay ra nhìn thì đã thấy Sở Kiều Kiều đang đi xuống cầu thang.
Lúc này mới chợt nhớ ra gì đó mà đưa mắt nhìn qua đồng hồ đeo tay.
Vừa thấy thời gian hiển thị trên đó, Phương Nhã Lan liền nhướn nhướn mày nói:- Không nghĩ tới đã đến giờ này rồi!- A Hinh và Tư Tư cũng sắp đến rồi nhỉ? Em đã báo nhà bếp chuẩn bị đồ ăn chưa? Có cần tỷ tỷ giúp gì nữa không?Câu sau hiển nhiên là nói với Sở Kiều Kiều.
Sở Kiều Kiều nghe vậy thì suy nghĩ một chút rồi lắc đầu biểu thị không cần:- Không cần đâu tỷ tỷ, trước đó em đã dặn dò quản gia và đầu bếp trong nhà rồi.
Với lại tỷ tỷ cũng đang bận mà, không cần để ý tới bọn em quá đâu.Phương Nhã Lan nghe vậy thì cũng không miễn cưỡng, gật gật đầu rồi nói:- Được rồi, vậy mấy đứa cứ tự chơi đi, tỷ tỷ lên phòng trước.
Nếu có chuyện gì thì bảo người gọi tỷ tỷ, nghe chưa?Sở Kiều Kiều nhất nhất nghe theo, thấy Phương Nhã Lan nói vậy thì cũng gật đầu biểu thị đã biết.
Còn Phương Nhã Lan thì cũng nhẹ nhàng thu dọn Macbook của mình rồi đi lên lầu.
Thực sự thì Phương Nhã Lan cũng không thân với Trương Hinh và Kiều Tư lắm.
Thứ nhất là do cô mới tới đây, thứ hai thì là vì tuổi tác và cuối cùng thì đơn giản là bọn họ không thân.
Mặc dù là bạn của em gái, thế nhưng Phương Nhã Lan và hai người kia mới chỉ gặp nhau được có ba bốn lần, muốn thân cũng khó.
Vậy nên những lúc thế này, thay vì cứ ở lì đấy chiếm chỗ làm người ta không thoải mái thì mình tự động nhường chỗ còn hơn.
Vả lại bây giờ cô thực sự rất bận, không có thời gian rảnh để ngồi nói chuyện phiếm.Sở Kiều Kiều mới ngồi xuống sô pha trong phòng khách được tầm 5 phút thì Trương Hinh và Kiều Tư đã đến rồi.
Bởi vì trước đó cô đã thông báo với quản gia mà hai người kia cũng là khách quen của Sở gia, vậy nên bọn họ cũng không bị bắt dừng lại dưới chân núi, một đường thông suốt mà lên tới.Sở Kiều Kiều vừa bước ra cửa trước thì đã bị Kiều Tư nhảy bổ lên người, Trương Hinh cũng theo sau đó cũng cho cô một cái ôm nhiệt tình.
Ba người hi hi ha ha kéo nhau vào trong nhà.
Sau đó lại cười đùa mà lên đến phòng của Sở Kiều Kiều.
Vừa bước vào phòng, Kiều Tư đã không nhịn được lao thẳng lên giường của Sở Kiều Kiều:- A, thích quá đi mất!!! Mỗi lần mình vô phòng cậu là lại thấy thích không chịu được.
Như thế này mới giống phòng công chúa chứ, chả như phòng mình gì cả!!Mỗi một cô gái đều đã từng một lần mong ước được làm công chúa sống trong lâu đài.
Mà nhà ở của Sở Kiều Kiều vừa đúng với mong ước đó luôn.
Phòng của cô là chuẩn theo kiểu phòng công chúa Châu Âu cổ, chứ không phải kiểu công chúa phấn hồng như của các bé gái.
Vậy nên mọi người đều cảm thấy kiểu trang trí này rất đẹp.
Đạc biệt là đối với Kiều Tư, đây quả thực là ngôi nhà trong mơ của cô ấy, thế nhưng lại không thể có được.
Cũng không phải là Kiều gia thua kém Sở gia hay gì, mà đơn giản là do phong cách của hai nơi khác nhau mà thôi.
Bởi vì nhà họ Kiều là nhiều đời làm quan, đã bén rễ ở nơi này từ rất sớm rồi.
Vậy nên nhà chính của họ là được xây theo phong cách Á Đông.
Cả một ngọn đồi đều là các đình đài lầu các, giống như là đang tham quan các kiến trúc cung đình ngày xưa vậy, thực sự vẫn là rất tráng lệ.
Có điều từ trước đến nay nhà họ Kiều luôn đi theo con đường hình tượng đơn giản mà vẫn cao quý, khiêm