Lưu Nhược Đông liền vẫy tay ra hiệu cho mấy tên công tử ăn chơi mà hắn quen biết, sau khi nói với đám người đó vài câu bọn chúng gọi phục vụ lại dặn dò rồi nhanh chóng rời đi.
Tịnh Kỳ để Tiểu Mẫn ăn chút đồ ăn nhẹ còn bản thân chạy đi tìm Tư Hàn, sau khi trông thấy anh cùng Tử Phong và Tô Cẩm Tuyết đang trò chuyện vui vẻ cô liền nhanh chân chạy tới.
- Tư Hàn, Tử Phong em đang tìm hai người.
Tịnh Kỳ cố tình đứng chắn ngang phớt lờ đi sự có mặt của Tô Cẩm Tuyết.
Trông thấy cô, Cẩm Tuyết cũng có vẻ khó chịu tuy nhiên nét mặt vẫn mĩm cười cố gắng vui vẻ chào hỏi
- Là em gái của Hàn Tổng phải không? Chúng ta từng gặp nhau rồi, em còn chị nhớ chứ?"
- Không Phải.
- Tôi không nhớ.
Tư Hàn và Tịnh Kỳ đồng loạt trả lời
- Không phải là em gái sao?
Cẩm Tuyết thấy Tư Hàn vội vã lên tiếng đính chính, liền muốn làm rõ hơn thân phận của Tịnh Kỳ
- Không phải! Nhưng mà chúng tôi...
Tịnh Kỳ nhếch miệng ánh mắt khiêu khích nhìn Cẩm Tuyết toan định trả lời:
Đột nhiên Tư Hàn và Tử Phong cảm thấy một mối nguy hiểm cận kề, nhớ lại vụ lần đầu gặp mặt Tử Phong cũng tò mò hỏi cô như thế này, kết quả khiến Tư Hàn phải nhanh tay bịt miệng cô lại. Nếu như chuyện này ở đây một lần nữa được lan truyền thì ngày mai từ khoá hót nhất trên thanh tìm kiếm sẽ là cái tên.
"Mạc Tư Hàn bí mật sống cùng người tình" mất .
Như hiểu được suy nghĩ, Tử Phong vội bước lên đứng chắn ngang trước mặt Cẩm Tuyết, tìm chủ đề khác nói chuyện với cô, còn Tư Hàn chớp lấy thờ cơ cầm tay Tịnh Kỳ kéo lùi về sau.
- Lôi em đi đâu vậy! Không phải là muốn ngủ cùng nhau đấy chứ? Em nghe nói dịch vụ phòng nghỉ ở đây rất chuyên nghiệp, anh muốn thử vài tiếng hay qua đêm?
Cô hóm hỉnh cười đùa trong khi biết rõ vẻ mặt đẹp trai kia đang vì cô mà sắp bốc hoả.
- Tịnh Kỳ! Cô đừng làm loạn nữa được không !"
- Em đã làm gì đâu?
Cô tỏ vẻ đáng thương, vô tội
- Còn không phải cô định nói trước mặt Cẩm Tuyết là chúng ta ở cùng một nhà đó sao?
Anh lớn giọng chất vấn.
- Cẩm Tuyết, Cẩm Tuyết anh còn gọi cô ta thân mật thế cơ đấy, anh sợ cô ta biết chuyện sẽ buồn sao?
- Đừng nói lăng lung tung, không phải ai cũng vô liêm sỉ như cô đâu?
- Yêu là phải nói, đói là phải ăn . Em thấy bản thân rất bình thường mà, đàn ông mặt dày theo đuổi được thì phụ nữ cũng có quyền kiên trì chứ ?
"Cô mà bình thường thì tôi đã không khổ thế này.
- Vậy không muốn khổ thì khiến em thành người bình thường đi! Đồng ý yêu em!
Tịnh Kỳ nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Tư Hàn.
- Tịnh Kỳ! Rõ ràng cô biết là tôi không hề có tình cảm với cô, cô hãy chấp nhận từ bỏ đi.