- MẠC TƯ HÀN!
- HÀN TỔNG!
Trông thấy bóng dáng cao lớn, uy nghi đột nhiên xuất hiện ngay giữa gian phòng tang lễ, rất nhanh chóng đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Mạc Tư Hàn lúc này đang túm chặt lấy bàn tay giơ lên của Vương Tuấn Triệt - con trai cả nhà họ Vương, liền sau đó là một cú vặn đầy uy lực, một tiếng "rắc" vang lên, theo sau đó là âm thanh kêu gào đầy đau đớn.
Vương Tuấn Triệt nằm co ro dưới sàn, khum người ôm lấy cánh tay vừa bị phế, khuôn mặt đã tái mét, toàn thân không ngừng run lên vì đau đớn, sự việc diễn ra nhanh đến mức khiến ai nấy đều lộ rõ vẻ kinh hoàng, khiếp sợ.
- Người đó chính là Mạc Tư Hàn... hắn được mệnh danh là ông vua IT..
- Đó là người nắm giữ giá trị thương mại của tài chính công nghệ, cũng là người có khả năng chi phối toàn hệ điều hành điện tử cao cấp ở đất nước này.
Trong khi Tịnh Kỳ còn đang ngơ ngác với hành động của Mạc Tư Hàn, thì anh đã cau mày nhìn cô ra lệnh.
- Gọi điện!
- A...
Tịnh Kỳ giật mình kêu lên một tiếng, rồi vội gọi cho đội trưởng Tần, nhanh chóng phái người của đội pháp y đến.
Lúc này Vương tổng mới lật đật chạy tới, trông thấy cảnh tượng như vậy liền hết sức khiếp đảm, miệng không ngừng mở lời van xin. Bà Vương đang quỳ xuống đỡ lấy Vương Tuấn Triệt thấy thế cũng vội khóc lóc, kêu than thảm thiết.
- Hàn Tổng, oan ức quá... là cô ta ngang nhiên xông vào tang lễ làm loạn, tôi đã mời cô ta đi mà cô ta nhất quyết không chịu.. lại còn không cho chúng tôi cử hành hoả táng...
- Tuấn Triệt thấy vậy mới chạy tới can ngăn thôi mà...
- IM NGAY!
Vương tổng liền quát lên đầy giận giữ, rồi quay sang nhìn Mạc Tư Hàn hết lời xoa dịu.
Người này ông tuyệt đối không được đắc tội, vì Mạc gia hắn không chỉ có rất nhiều tiền mà còn có thế lực vô cùng to lớn, chỉ trong một thời gian ngắn mà Mạc Tư Hàn có thể tiếp nhận công nghệ tiên tiến nhất trên thế giới, mở ra những dự án siêu quốc gia bao gồm lĩnh vực chế tạo ô tô, máy bay, robot thông minh, chip điện tử...hay cả những vũ khí phục vụ quân sự quốc phòng. Nên đừng nói đến 1 Vương tổng như hắn, mà đến cả trăm Vương tổng Mạc Tư Hàn hắn cũng có thể xoá sổ dễ như trở bàn tay.
- Vương tổng, đừng để có "lần sau".
Mạc Tư Hàn dùng ngữ khí nhắc nhở mang thêm hàm ý đe doạ nói ra, khiến cho Vương tổng nhất thời xanh cả mặt, miệng lắp bắp không ngừng.
- À..., phối hợp với cô ta một chút, đó là người đang nỗ lực tìm ra kẻ giết con trai ông.
Thấy Mạc Tư Hàn đưa ánh mắt chăm chú nhìn về phía cô gái đang loay hoay gọi điện, Vương tổng liền ngước theo với sự ngạc nhiên vô độ.
- Hàn tổng, kẻ đó không phải đã bị bắt rồi sao?
Mạc Tư Hàn cho tay vào túi áo, ánh mắt thâm sâu, đầy kiêu ngạo.
- Nếu thế thì tôi đã không đứng ở đây!
Nói rồi Mạc Tư Hàn sải bước đi về phía Tịnh Kỳ, để lại cho vợ chồng họ Vương với tâm trạng đầy hoang mang, lo lắng.
"Hừ, tưởng điều tra thế nào, hoá ra chạy đến đây làm loạn, trông thật thảm hại"
Vừa tiến lại gần Tịnh Kỳ, Mạc Tư Hàn liền tỏ thái độ ngán ngẩm, coi thường. Nếu như anh không cảm thấy tâm trạng đột nhiên bất an mà xông vào, thì cái bạt tai kia của Vương Tuấn Triệt đã giáng xuống người cô rồi, lúc đó cơ thể bé nhỏ kia sẽ phải chống đỡ như thế nào?