AIM. 9 giờ 45 phút.
Trước giờ công bố kết quả dự thầu.
Thời điểm bên trong hội trường AIM vô cùng ồn ào náo nhiệt, khách dự thầu hầu hết đã tập trung đông đủ, đại diện các công ty, tập đoàn đều đã yên vị trong khu vực đã phân bố.
Lưu Thiên Đông lúc này đang cố phô ra bộ mặt vui vẻ, từ sau hôm biết tin Lưu Thiên Uyển bị bắt khẩn cấp để điều tra về án giết người, thì họ Lưu đã tiêu tốn không ít công sức và tiền của, họ vừa phải bịt miệng giới truyền thông vừa tìm cách chạy án cho Lưu Thiên Uyển. Lúc này chính là cơ hội chuyển mình cuối cùng của Lưu Thiên Đông, hắn nhận ra bản thân đã leo lên lưng hổ, giờ muốn xuống cũng không còn đường mà chạy.
- Lưu Tổng, còn chưa chúc mừng cậu cưới được nhị tiểu thư Triệu Gia, thật là trai tài gái sắc.
- Cảm ơn các vị quá khen rồi!
- Nghe nói Mạc Gia và Triệu Gia cũng đã có hôn ước phải không?
- Lưu Tổng, chẳng phải sau này sẽ gọi Hàn Tổng một tiếng anh rể đó sao?
......
Đang mải mê trò chuyện, nhân viên AIM đã nhanh chóng bước đến trước mặt họ, cẩn trọng lên tiếng.
- Xin hỏi vị nào là đại diện của công ty xây dựng Lưu Thiên.
- Là tôi, tôi là giám đốc Lưu Thiên Đông, có chuyện gì vậy?
- Xin lỗi thưa ngài nhưng đây là khu vực dành cho khách dự thầu, nếu muốn theo dõi buổi công bố ngài có thể di chuyển sang phía bên kia.
Vừa nói nhân viên AIM vừa đưa tay về hướng phía dưới ra hiệu cho Lưu Thiên Đông rời đi.
- Khoan đã! Hình như cậu đã nhầm lẫn gì rồi, xin hãy kiểm tra lại, công ty Lưu Thiên đã nộp hồ sơ tham gia trước đó, quá trình hoàn toàn hợp lệ.
Lúc này, vẻ mặt Lưu Thiên Đông đã hết sức lo lắng, xung quanh bắt đầu có tiếng bàn tán, xôn xao.
- Thưa ngài, rất tiếc phải thông báo là AIM đã huỷ tư cách tham dự đấu thầu của công ty Lưu Thiên từ một giờ trước đó, do quý công ty không đủ điều kiện và yêu cầu thông qua xét duyệt. Mong ngài thông cảm.
Lưu Thiên Đông mặt mày xám lại, nghe xong những lời đó liền chỉ thấy sự giận giữ trào dâng, hắn nghiến chặt răng, ánh mắt thù hận nhìn về phía Mạc Tư Hàn đang bước lên khu vực sân khấu.
- Thằng khốn! Mày dám chơi tao sao?
Lưu Thiên Đông nắm chặt bàn tay, hằn học bước nhanh ra phía ngoài hành lang, vừa đi vừa gằn lên từng câu chửi rủa.
"Thật sự đã đánh giá thấp một kẻ quỷ kế như Mạc Tư Hàn, cứ tưởng dắt mũi được hắn ta qua ải này ngờ đâu lại bị sỉ nhục thảm hại như vậy".
"Mạc Tư Hàn, mày hãy đợi đấy..."
Đúng lúc này tên thư kí gấp gáp chạy tới bên cạnh Lưu Thiên Đông với vẻ mặt hốt hoảng.
- Giám đốc, luật sư vừa gọi tới thông báo, hiện tại tiểu thư đã bị đưa đến toà án rồi.
Lưu Thiên Đông hai mắt sòng sọc đầy giận giữ, buông miệng chửi thề.
- Mẹ khiếp! Tại sao tất cả mọi chuyện đều thành ra thế này. Nhanh chóng bịt miệng đám nhà báo lại, một tin cũng không được lộ ra bên ngoài.
Tên thư ki vâng vâng, dạ dạ rồi nhanh chân chạy ra đi mất, Lưu Thiên Đông đứng đó với tâm trạng đầy căng thẳng, bất an, hắn siết chặt lấy hai bàn tay, không ngừng buông lời căm hận Mạc Tư Hàn. Hắn toan định bước đi thì một giọng nói đầy bất ngờ bổng vang lên ngay phía sau lưng.
- Lưu Tổng, để tôi giúp cậu nhé!
...----------------...
Cục cảnh sát Thành Đô.
9 giờ 55 phút.
Trước khi diễn ra phiên