Như Viễn có quan hệ với Đan Y Tông, nàng ta phải nắm chắc nam nhân này, có như vậy địa vị của nàng ta trong Phượng Thiên Tông mới đảm bảo vững chắc và không bất kỳ ai có thể lay chuyển được !
Phụ thân nói Phượng Thiên Tông sớm đã muốn kết giao với Đan Y Tông, có như vậy Phượng Thiên Tông mới có thể trở về thời kỳ huy hoàng. Nếu nàng ta có được nam nhân có biểu muội là phó nhị tông chủ Đan Y Tông, như vậy chẳng khác nào cá gặp nước.
Mặc Nguyệt đang muốn rời đi, đột nhiên nghe đoạn đối thoại của hai người Như Viễn Phượng Thiên Tiên Nhu, Mặc Nguyệt chân không tự chủ được dừng bước. Thính lực của nàng vốn rất tốt, sau khi trở thành Kim Đan lại thập phần nhạy bén, đoạn đối thoại của cả hai người nàng đều nghe lọt vào tai không sót một chữ.
Phó nhị tông chủ ?
Mặc Nguyệt có chút dở khóc dở cười, Như Mộng vậy mà thật sự có quan hệ với đám người Như gia, đã thế còn là biểu muội. Như gia này dẫu sao cũng là một thế gia trước đây ngang hàng với Tô gia, Tô gia hiện giờ vượt lên áp một đầu Như gia, nàng sớm đã gây chuyện Tô gia, sớm muộn gì cũng sẽ đánh một trận, nếu lúc đó lại thêm một Như gia, phiền phức sẽ tăng thêm một chút, nhưng đó không phải là vấn đề. Như Mộng nếu đã là người Như gia có chung huyết thống, một khi nàng xé rách mặt với Như gia, tất nhiên phải xem mặt Như Mộng, Như Mộng kiếp trước kiếp này đều tuyệt đối trung thành với nàng, Như Mộng nếu bảo vệ Như gia nàng có thể sẽ không xuống tay được.
Nhưng mệt cho Mặc Nguyệt suy nghĩ quá nhiều, Như Mộng căn bản không có một chút quan tâm nào đến Như gia cả, cho nên cho dù nàng có diệt cả Như gia Như Mộng vẫn sẽ đứng về phía nàng.
-" Các ngươi đứng lại đó !"
Như Viễn lạnh giọng quát với cả bốn người, đáng tiếc không một ai thèm quay đầu nhìn hắn ta cả, bước chân Mặc Nguyệt cũng tiếp tục tiến về phía trước.
-" Các ngươi điếc à ? Nếu hôm nay các ngươi quỳ xuống tạ lỗi với Tiên Nhu tiên tử, ta sẽ bỏ qua cho các ngươi ! Nếu không, biểu muội ta Như Mộng là phó nhị tông chủ của Đan Y Tông sẽ không tha cho các ngươi !"
Phượng Thiên Tiên Nhiên vẫn thẳng bước, nàng không quan tâm cái gì Đan Y Tông, một tông phái lớn sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà đi vất hết mặt mũi đối phó với một phế vật như nàng đi ?
Mặc Kinh Phong ánh mắt quái dị đảo về phía Mặc Nguyệt, nói :
-" Muội đoán xem Như Mộng sẽ phản muội không ?"
Mặc Nguyệt : " Không !"
Nàng chưa từng nghĩ tới việc Như Mộng sẽ phản nàng hay không. Nhưng chắc chắn sẽ không, sự tín nhiệm mà nàng dành cho Như Mộng đã có từ kiếp trước rồi.
-" Tên này đầu óc úng nước rồi đúng không ? Thế lực dưới trướng Nguyệt nhi lại đi chống lại nàng ?"
Mặc Kinh Phong "...."
Đúng vậy, nhất định là úng nước rồi !
-" Không cần quan tâm đến hắn !"
Mặc Nguyệt phun ra một câu, không do dự bước đi nhanh