Thiên Xích Viêm đột nhiên cười lạnh, hôn một lên má Mặc Nguyệt, ánh mắt chân thành nhìn nàng :
-" Nguyệt nhi, lão bất tử này rất nguy hiểm, hay thôi đừng thả lão ra ?"
Tránh cho lão đi gây hại khắp nơi !
Mặc Nguyệt dường như cũng suy tư đến khả năng này, ánh mắt càng thêm phần phòng bị liếc nhìn Thí Thiên Tôn giả.
Ai biết khi lão bất tử này được tự do, có một chưởng chụp chết nàng và Viêm hay không ?
Huống hồ, nàng với lão không quen không biết, vì lý do gì phải thả lão ra ngoài !
Mục Tiêu Thiên thấy ánh mắt phòng bị và sự do dự của nàng, gấp đến giơ chân :
-" Tiểu Nguyệt, đừng nghe tiểu tử đó nói bừa, chỉ có hậu nhân mang huyết mạch trực hệ của Phượng Thiên Huyền Vũ mới mở được phong ấn này, lão phu cũng đã kí hiệp ước với Phượng Thiên Huyền Vũ, chỉ cần một ngày lão phu còn sống, tuyệt đối sẽ giúp đỡ Phượng Thiên gia vô điều kiện !"
Nếu hậu nhân này thực sự chạy mất, gã phải đợi bao lâu mới có thể lần nữa gặp lại hậu nhân của Phượng Thiên Huyền Vũ ?
Không thể, không thể đợi a !
Mặc Nguyệt liếc cho gã một ánh mắt, khi Phượng Thiên Huyền Vũ Phi Thăng, còn không phải sợ lão bất tử ngươi làm loạn nên mới phong ấn ngươi lại sao ?
Thử nghĩ xem, Thí Thiên Tôn giả chỉ có một Phượng Thiên lão tổ là đối thủ, nếu Phượng Thiên lão tổ Phi Thăng, nhân gian chỉ còn Thí Thiên Tôn giả, vậy ai sẽ áp chế lão bất tử ngươi làm loạn, ngươi còn không đem đại lục quậy đến một trận tinh phong huyết vũ ?
-" Ngươi là một Ma Tôn."
Mặc Nguyệt nói.
-" Ma Tôn, Ma Tôn thì sao ? Tiểu Nguyệt, đây là điều kiện mà Phượng Thiên Huyền Vũ đưa ra, lão phu giúp bảo vệ Phượng Thiên gia, các ngươi phải thả lão phu ra."
Sớm biết phải lưu lạc đến tình trạng này, lão ngày đó có chết cũng sẽ không đồng ý cái cá cược mà Phượng Thiên Huyền Vũ đưa ra !!!
Khốn kiếp Phượng Thiên Huyền Vũ, lão phu muốn xé xác ngươi !
Tất nhiên điều đó là không thể, gã bị phong ấn đã không biết bao nhiêu năm, thực lực đều chuyển hoá thành Ma khí để vận hành Tàng Bảo Tháp, làm sao có thể được như xưa ?
-" Lão rất mạnh, so với đám Thái Thượng Trưởng Lão kia mạnh hơn rất nhiều."
Thiên Xích Viêm nói nhỏ bên tai nàng. Điều này Mặc Nguyệt đương nhiên biết, Thí Thiên Tôn giả là Ma tôn thượng cổ, tùy tiện một ngón tay là bóp chết được đám người Thái Thượng Trưởng Lão kia rồi.
Mặc Nguyệt liếc về phía Phượng Thiên Tiên Nhiên đang nằm bất tỉnh cách đó không xa, mỉm vười nói :
-" Chỗ kia cũng có một hậu nhân của Phượng Thiên Huyền Vũ."
Nàng chỉ chỉ Phượng Thiên Tiên Nhiên. Cùng là người Phượng Thiên gia, chắc cũng có thể giải phong ấn.
-" Không được, nàng ta không phải kẻ có huyết mạch trực hệ của Phượng Thiên Huyền Vũ, nàng chỉ là một chi thứ."
Mặc Nguyệt và Thiên Xích Viêm bốn mắt nhìn nhau, lại đồng thời quay sang nhìn Thí Thiên Tôn giả, cuối cùng dời tầm mắt xuống viên pha lê tinh xảo đang xoay tròn giữa trận pháp.
Thí Thiên Tôn giả đột nhiên nhếch môi cười gian tà, gã nói :
-" Giải phong ấn, các ngươi cũng có được Dương Linh Châu."
Mặc Nguyệt hít một hơi, cười nói :
-" Tốt, sau khi giải phong ấn, hi