Ánh nắng chiếu lên khung cửa, tiếng vù vù của điều hòa nổi bật trong không gian, trong văn phòng tiếng thở dốc của đôi nam nữ cùng dần dần ổn định lại.
Đào Lộ ôm cổ Trầm Úy Vũ, miệng thở nhẹ lên tai anh, hạ thân của anh vẫn cắm vào cơ thể cô như cũ, sự thân mật lúc này làm cho cô cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Đột nhiên, cô chợt nhớ hai người từ nãy vẫn cuồng nhiệt trong văn phòng, không biết có nhân viên nào đi qua đây hay không nữa?
Hơn nữa, với tác phong của Trầm Úy Vũ, anh sẽ không bao giờ làm chuyện này!
“Đều tại anh đó…Tự nhiên lại…” Đào Lộ rời khỏi hõm vai anh, nhìn vào bộ dạng như vừa được ăn uống no đủ của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng hơi ửng đỏ.
Trầm Úy Vũ nhướn mày, bàn tay to vuốt ve dọc lưng cô, lúc này, áo sơ mi của cô bị cởi hết cúc rồi phanh ra, áo lót đẩy lên cao lộ ra bộ ngực sữa, váy vẫn nguyên vẹn mặc bên dưới, mà tiểu huyệt thì vẫn mút chặt lấy anh, làm cho anh lại muốn ăn nữa rồi!
Tiểu huyệt vì mới đạt cao trào nên rất mẫn cảm, cho nên cô cảm nhận được ngay là côn thịt của anh lại cứng lên, trong lòng thầm nghĩ không lẽ anh đói bụng lâu lắm rồi sao? Trong một ngày thôi mà đã có thể làm hết số lần mà anh làm trong một tháng của kiếp trước rồi!
Nhận thấy ánh mắt của anh hiện ra câu “Còn không phải tại em”, Đào Lộ nghĩ mà muốn phát hỏa, tuy là cô sai trước, nhưng còn không phải là do anh muốn trực tiếp làm luôn trong văn phòng sao!
“Tổng giám đốc, anh hết giận chưa?” Cô cố ý xê dịch mông, để cho côn thịt “không cẩn thận” cọ vào tiểu huyệt vài cái, miệng lại ngây thơ nở nụ cười.
Phụ nữ thông minh sẽ không nổi giận với đàn ông, dù là không vui thì cũng không được biểu hiện ra, phải thật dịu dàng làm nũng để hóa giải xích mích, khiến cho đàn ông tình nguyện ngã vào gót giày của mình!
Bị Đào Lộ ma xát, Trầm Úy Vũ không nhịn được mà thở một tiếng, dục hỏa lại bốc lên, anh dùng ánh mắt sáng rực nhìn gương mặt tươi cười của cô, thật muốn hăng hái chiến đấu thêm lần nữa.
“Hết rồi, nhưng nếu quả đào nhỏ làm thêm một lần nữa thì anh sẽ càng vui vẻ hơn!” Trầm Úy Vũ mị hoặc nói, đong đưa mông đâm vào bên trong cô.
“A…” Đào Lộ thở hắt ra, tay nhỏ bé bám chặt vào cánh tay anh.
Hừ! Cô không ngốc mà chiều theo ý anh đâu! Mệt chết đi được!
Tiếng kêu mềm nhũn vang lên, khiến cho Trầm Úy Vũ càng thêm giữ chặt mông cô, chậm rãi đong đưa, chất lỏng trong tiểu huyệt cứ như vậy bị tràn ra ngoài.
Đào Lộ đương nhiên cũng cảm giác được điều đó, cuống quýt lấy tay đè lên ngực anh, đáng yêu nói: “Đừng đùa nữa mà…Người ta đau lắm…Tổng giám đốc…”
Cô gái nhỏ này đau thật hay giả vờ đây? Nếu đau thật thì tại sao vừa nãy lúc cô chủ động đong đưa thì lại không kêu, sao bây giờ anh vừa mới cọ vào thì lại kêu hả?
Mặc kệ! Hiện giờ Trầm Úy Vũ đang hưng phấn, lại tiếp tục chăm chỉ cày cấy, ai bảo cô làm cho người ta thèm thuồng như vậy, ăn mấy lần cũng không thấy chán!
“Úy Vũ…Đau thật mà…” Cô dán lên mặt anh nói.
Lần này thì vị tổng giám đốc cố chấp đã