Ai Dám Công Lược Trẫm

Chương 11


trước sau

Edit: Đông Thần Thần aka Miyuki.

Beta: Moonmaplun.

P/s: Cứ tưởng tượng đây là ven hồ Chiêu Minh.

“Cảnh thì đẹp nhưng lòng người thì khó dò.”

1045210_358702960972067_688325932028054025_n

“Công tử?” Giọng nói vẫn trong trẻo lạnh lùng như trước, nhưng lại ẩn chứa chút vội vàng.

Thừa Diễn đế theo tiếng nhìn lại, đó là —— Cố tam nương tử áo váy tơ trắng! Nàng ta vẫn ngồi trên tảng đá bên hồ Chiêu Minh, thấy hắn đến, nhẹ giọng gọi, đứng dậy chào.

Thừa Diễn đế bước nhanh đến, nhìn lướt qua quần áo mình, thầm nghĩ mỗi ngày phải thay y phục thường xuyên thật sự rất phiền toái. Đã vài ngày nay, mỗi lần đi dọc con đường này, hắn đều phải “ngẫu nhiên” gặp Cố tam nương tử. Thật là, “ngẫu nhiên” gặp.

“Công tử……” Hôm nay Cố tam nương tử rất khác lạ, đôi mắt hơi hồng hồng, cả người phát ra hơi thở…… Thừa Diễn đế âm thầm sinh nghi, đó là —— quyết tuyệt?

“Cô nương?” Vẫn là biểu hiện của thanh niên trong mối tình đầu, thấy người trong lòng có vẻ khác lạ, hắn lập tức hỏi: “Có chuyện gì khiến cô nương phiền lòng sao? Tại hạ dù bất tài, nhưng cũng có thể dốc hết chút sức non nớt!”

Cố tam nương tử dẫn hắn ngồi xuống. Váy ngắn hôm nay nàng ta mặc vẫn là nguyệt sắc, hoa văn lại đơn giản hơn nhiều, trong trẻo nhưng lạnh lùng như trước, nhưng lại thêm vài phần gầy yếu.

Cảnh xuân hòa thuận vui vẻ, mỹ nhân như ngọc.

“Công tử…..” Do do dự dự gọi, ánh mắt muốn nói lại thôi, hàm răng ngà ngọc cắn đôi môi đỏ mọng. Lần đầu tiên Cố tam nương tử bày ra thái độ yếu ớt với hắn.

“Công tử……” Lại gọi một tiếng rồi cúi gằm mặt, Thừa Diễn đế vô cùng phong độ không nói gì, lúc lâu sau, Cố tam nương tử mới ngẩng đầu lên, nhìn thật sâu vào trong mắt Thừa Diễn đế.

“Công tử, thái hậu nói với ta, người có ý muốn hoàng đế thu nạp ta vào hậu cung.” Cười ảm đạm, nhẹ nhàng nói, dường như vẻ yếu ớt lúc trước hoàn toàn chưa hề xuất hiện.

Nghe nói vậy, đồng từ của Thừa Diễn đế hơi co lại, chậm rãi, bật ra một nụ cười: “Cô nương, đồng ý?”

【 Thời khắc quyết định của ngươi đến rồi, kí chủ! Nỗi lòng của mục tiêu phập phồng, độ hảo cảm: 75, 74, 75, 74, 73——! 】

Cố tam nương tử thản nhiên nói: “Có may mắn được hầu hạ đương kim bệ hạ, có nữ nhân nào không vui vẻ? Đây đương nhiên là Cố tam có phúc.”

【 70, à không —— 60! 】

Sắc mặt Thừa Diễn đế hơi trắng bệch, tay buông thõng bên cạnh cũng dần dần siết chặt lại. Lát sau, hắn cũng cười, còn cười sang sảng, càng cười càng thoải mái, sau đó ánh mắt sắc bén, nhấn mạnh từng chữ: “Cô nương quả thực có phúc khí!”

【 50! Kí chủ, chỉ còn lại có cưỡng chế hơn 50 nữa thôi. 】

Nói xong, Thừa Diễn đế quay người không nói, lại nghe thấy tiếng Cố tam nương tử khẽ gọi: “Công tử ——!” Giọng nói kia tựa hồ đi thẳng vào lòng hắn.

Không hạ tâm cự tuyệt, hắn quay đầu lại, lại nhìn thấy Cố tam nương tử luôn biết giữ bình tĩnh không ngờ….. đang khóc. Đó là một giọt lệ, tinh xảo lăn xuống theo hai gò má trắng nõn, kết hợp với dung mạo tuyệt sắc của Cố tam nương tử, thê diễm đến cực hạn.

Mỹ nhân như vậy, có ai không đau lòng?

【 Độ hảo cảm 55! Ha ha, băng cơ ngọc cốt cao, hệ thống thưởng đồ, ngài sao mà đáng có được! 】

【 Câm miệng! 】

【 Kí chủ. . . . . . 】

Thừa Diễn đế nhíu mày: “Cô nương còn chuyện gì muốn nói sao?” Dường như vì bị đả kích, giọng điệu có chút xa cách.

“Đó là vinh hạnh, nhưng không phải là với kẻ không nhận lời.” Nhẹ nhàng nhợt nhạt, nếu không cẩn thận để ý thì căn bản không nghe được.

“Cô nương. . . . . .” Thừa Diễn đế hắn nghe được.

“Ta không đồng ý!” Cố tam nương tử lớn tiếng nói, sau đó không đợi phản ứng của Thừa Diễn đế, lại lớn tiếng tiếp ——

“Ta không đồng ý! Ta đã thề trước Thái hậu, một lòng với sách vở, đời này —— không lấy chồng!”

“Ta không nhập hậu cung!” Nàng ta nhìn chằm chằm Thừa Diễn đế, trong mắt tràn đầu vẻ tuyệt vọng và thống khổ, nhưng vẻ mặt lại chực kì kiên nghị, giống như một liệt sĩ sắp sửa dĩ thân tuẫn đạo chết không hối tiếc, Thừa Diễn đế buồn lòng.

【 Độ hảo cảm dao động quá lớn, không lường được! 】

【 Xác định được rồi, được rồi! Kí chủ, 80!!! 】

【 Ha ha, xoay chuyển cục diện, good job! Vốn đã muốn không cao lắm, nay đã được 80! 】

【 Đừng cãi, vẫn còn kém một chút. 】Đây là Cố tam nương tử.

“Công tử…….” Nàng đón gió mà đứng, váy ngắn nguyệt sắc theo gió bay lên, mờ ảo thánh khiết như thần nữ: “Công tử, ta đã nói vậy với Thái hậu, lần gặp mặt này cũng đã nguy hiểm lắm rồi, cho nên, cho nên…. để không liên lụy đến công tử, chúng ta vẫn là…..”

“Không nên gặp lại nữa!”

Lại một giọt lệ chảy xuống. Nàng không đợi Thừa Diễn đế phản ứng, nhìn hắn một cái thật sâu, xoay người, rời đi, động tác rất nhanh mà cũng rất chậm, bừng tỉnh. Cứ như vậy, vĩnh viễn biến mất trong cuộc đời hắn…..

【 85! 】

“Cô nương ——!” Thừa Diễn đế gọi.

Cố tam nương tử đã đi xa nghe thấy tiếng gọi to như vậy, bả vai cứng lại, không quay đầu, tiếp tục thẳng lưng nhanh chóng rời đi.

Chờ đến lúc Thừa Diễn đế cũng hiểu ra là phải đuổi theo, mỹ nhân đã sớm mất hút, cúi đầu xuống đất, chỗ nàng vừa dừng lại, lại là…… nước mắt.

【 Oa oa oa, vô cùng cảm động,

độ hảo cảm 88!!! 】

【 Đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính —— “Mỹ nhân như hoa cách đám mây”, thống kê tức thời độ hảo cảm: 88 điểm! Thưởng cho kí chủ một viên “Bảo vệ nhan đan”, chúc kí chủ thanh xuân vĩnh cửu! Đúng rồi, cầm, kì, thi, họa – tứ đại kỹ năng lên đến cấp cao nhất. Giai đoạn tiếp theo: “Mỹ nhân danh truyền thiên cổ”. 】

【 Ta còn tưởng rằng chỉ mới có 85, sắp 90 điểm rồi, 90 điểm có thưởng. Còn nữa, nhiệm vụ chính này, cũng có chút kì quái . . . . . 】

【 Chúc mừng, hiểu biết của kí chủ với hệ thống tiến thêm một bước. Hệ thống đúng thực là thực thể sống, lấy việc phối hợp với kí chủ làm quy tắc, lấy tiến công chiếm đóng mục tiêu làm mục đích, quá trình sẽ điều chỉnh theo tình huống thực tiễn của kí chủ, thưởng cho thôi, cũng rất có thao tác tính, chỉ cần có tiến bộ lớn, thưởng vô cùng nhiều. Tuy nhiên vẫn nói, tất cả vẫn phải xem kí chủ! 】

Thừa Diễn đế không rời đi ngay, lẳng lặng ngồi bên hồ nhìn mặt nước xanh biếc, bên tai vang lên đúng thứ tiếng quen thuộc, im lặng. Nghe hai kẻ đó nói chuyện, hẳn cảm thấy, cảm thấy rất nhiều kiến thức.

【 Kí chủ vẫn khiến ta nhìn với cặp mắt khác xưa. Ngài trưởng thành nhanh quá, ấy, ta quên mất ta không có mắt. . . . . . 】

Cố tam nương tử cười: 【 Hôm nay là mạo hiểm, nếu kinh nghiệm của hắn nhiều thêm chút nữa, chắc sẽ không dễ dàng bị ta lợi dụng như vậy. 】

【. . . . . . Hả? Không biết, tình cảm của con người, ta không hiểu. 】

Cố tam nương tử giải thích:【 Tiểu hoàng đế cũng chẳng hiểu nhiều hơn ngươi đâu. Thủ đoạn ta dùng thật ra rất đơn giản, chả qua là lạt mềm buộc chặt thôi. Chờ hắn ta lớn thêm vài năm nữa cũng sẽ không bị lừa dễ dàng như vậy, hắn nhất định là chưa từng trải qua việc thổ lộ mặt đối mặt, cho nên lần đầu tiên mới có hiệu quả lớn như vậy. 】

Thừa Diễn đế thầm nghĩ câu nói vừa rồi sai rồi. Tuổi càng lớn, hắn cũng không hiểu biết nhiều cho lắm. Nhưng mà…… hắn vẫn hiểu Dung Cố. Lập tức lại có cảm giác ưu việt, tuy rằng một hoàng đế cả ngày luôn cân nhắc này nọ, nhưng lại sai lầm, quả thực mất mặt. Cảm tạ liệt tổ liệt tông đại Tấn phù hộ, giúp hắn nặng nhọc một đời được sống lại, còn có cả trí nhớ từ kiếp trước —— chỗ nào có hạn hán, chỗ nào có lũ lụt hay không, hắn đều nhớ rõ ràng rành mạch, thật sự rất nhiều.

Cố tam nương tử còn nói:【 Bởi vì sợ dọa hắn chạy mất, ta còn hàm súc đi nhiều rồi. Nhưng phản ứng của hắn cũng rất thú vị, ha ha. 】

【 Đây là vẻ đẹp hàm súc? 】

【 Đúng thế, mông lung mới động lòng người. 】

【 Phì. . . . . . Tiểu hoàng đế trốn không thoát khỏi lòng bàn tay ngài, vẫn bị ngài nắm mũi dắt đi thôi ~】

Cố tam nương tử thoáng đắc ý: 【 Kinh nghiệm. Trong chuyện tình cảm nam nữ, ta biểu hiện yếu thế, nhưng vẫn làm chủ được một số thứ. 】

【 Nhưng mà kí chủ ngài cũng không nên thả lỏng quá sớm, độ hảo cảm tốt lắm. . . . . . 】

【 Ta biết, tăng nhanh quá. 】 Nàng nói: 【 Không nói đến đụng phải đại vận 50 điểm, sau đó cũng không ổn định, tựa như một đôi nam nữ, xem tình cảm như trò chơi, tới cũng nhanh đi cũng nhanh, một chút gió xuân tình đều phủ nhận. Nhưng mà. . . . . . 】

【 Kí chủ? 】

Cố tam nương tử than thở:【 Nhưng mà ta chờ không nổi. Đi nhầm một bước, sẽ khó quay đầu lại, như là đã bại lộ, chỉ có thể dũng cảm tiến bước tiếp trên con đường này. Cung nữ kia vừa nhìn đã thấy không phải là kẻ hết lòng tuân thủ hứa hẹn, ta khờ mới tin nàng ta. Trời biết khi nàng nàng ta không vừa mắt, sẽ làm ra chuyện gì gài bẫy người khác. 】

Nàng còn nói:【 Huống chi, nếu độ hảo cảm không ổn định lắm thì vẫn là độ hảo cảm. Chỉ cần đủ cao, hoàng đế sẽ tin tưởng ta, ta vẫn có thể an an ổn ổn. 】

【 Kí chủ cố lên! Cuối cùng ta cũng biết tại sao ngài cam chịu đi theo con đường “tài nữ”. Không phải vì vẻ ngoài, mà là vì tâm tính. 】

【 Đa tạ khích lệ. 】

Bên ven hồ Chiêu Minh, Thừa Diễn đế hờ hững mở bàn tay, nơi đó còn vương máu, cũng còn cảm giác đau đớn, hảo cảm càng cao ảnh hưởng càng lớn. Hắn than nhỏ: không thể tha thứ, không chỉ mình ngươi, trẫm cũng đang chờ đây.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện