Ai Dám Công Lược Trẫm

Chương 5


trước sau

Edit: Đông Thần Thần aka Miyuki

Beta: Dương Tử Nguyệt

P/s: Bà Thái hậu rất cá tính nha =)))) Già rồi nhưng vẫn vui tươi điển hình :vvv

Btw, chúc mọi người một cái Tết vui vẻ và tràn ngập hạnh phúc nhé~ <3 Cảm ơn mọi người trong suốt quãng thời gian qua đã đồng hành và ủng hộ mình <3

image

Tán cây không lớn, mưa cũng không nhỏ, trời thì lại càng không đẹp, rõ ràng là một đôi nam thanh nữ tú, cuối cùng lại bị mưa xối cho ướt sũng. Vì phải che chở cho cô gái đang lạnh đến phát run, cây dù khẽ nghiêng, quần áo màu mực của Thừa Diễn đế bị ướt một mảng, mùi đàn hương thản nhiên xen lẫn hơi thở nam tính, dù là Cố tam nương tử xưa nay luôn bình tĩnh cũng không kìm được mà gục đầu xuống.

“Đa tạ công tử…….” Một lúc lâu sau, nàng ngẩng mặt lên nói với Thừa Diễn đế, câu kế tiếp còn chưa kịp thốt ra nhưng ý cảm kích thì lại không ít chút nào. Sau đó có lẽ là do bị lạnh, nàng hắt xì một cái.

Mỹ nhân chính là mỹ nhân, dù cho động tác mình làm ra có bất nhã thế nào thì vẫn có vẻ sinh động đáng yêu. Một cái hắt xì nho nhỏ này làm cho nàng vốn cao cao tại thượng như tiên trên trời có sinh khí hơn rất nhiều. Đôi mắt trong suốt lạnh lùng tràn ngập hơi nước, tố nhan, tóc đen, mưa châu, không giống người bình thường chút nào.

Thừa Diễn đế rất có phong độ đưa khăn tay ra, Cô tam nương tử nhận lấy rất thoải mái, tạ ơn một tiếng, không có chút xấu hổ lúng túng nào. Thái độ của nàng ta thản nhiên quá mức. Thừa Diễn đế từng gặp không ít mỹ nhân, nhưng mà không thừa nhận không được, đây quả là một cô gái có đại khí.

【 Đinh! Chúc mừng vật chủ lại phô bày thêm được một vẻ đẹp nữa, vẻ đẹp trong mưa. Ngươi duyên dáng yêu kiều như một đoá hoa tử đinh hương, cứ vậy đi vào trong tim hắn~】

【 Bớt nói xàm đi! 】

【 Chúc mừng vật chỉ, độ hảo cảm +5, hãy tiếp tục cố gắng nha~】

“Nhà cô nương ở đâu, để tại hạ tiễn cô nương một đoạn đường.” Biết không thể nghe được cái gì hữu dụng, Thừa Diễn đế liền dò hỏi.

“Ngay sau ngã rẽ phía trước là nhà ta, làm phiền công tử.”

Giọng nói vẫn trong trẻo lạnh lùng như vậy, hoàn toàn trái ngược với vẻ thô bạo khi nói chuyện với “hệ thống”. Thừa Diễn đế thở dài, có phải tất cả phụ nữ đều trong ngoài bất nhất như vậy không? Dung Cố cũng là phụ nữ, nàng ấy liệu có trước mặt mình thì cung kính nói chuyện, sau lưng thì lại oán thầm không? Nghĩ đến đây, khoé miệng đang cười ấm áp của Thừa Diễn đế cuối cùng cũng trầm xuống. Nếu như vậy, hắn sẽ không cảm thấy bị mạo phạm mà ngược lại còn rất vui vẻ, bởi vì Dung Cố thật sự quá lạnh lùng cứng nhắc, hắn không dám tưởng tượng xem cái gì có thể khiến nàng ấy biến thành bộ dạng như vậy.

“Công tử quả là một người tốt bụng.” Giọng nói của Cố tam nương tử vang lên, tuy vẫn lạnh lùng trong trẻo nhưng đã mang theo sự cảm kích. Tán cây quá nhỏ, khoảng cách giữa nàng và Thừa Diễn đế lại rất gần, quay người lại, cơ thể không cẩn thận chạm phải cánh tay của Thừa Diễn đế.

Mạnh, nàng xoay người, như thể bị làm cho hoảng sợ.

Sắc mặt của Thừa Diễn đế đen lại một cách khó hiểu. Hắn biết, cái cảm giác ấy, thứ vừa chạm phải cánh tay mình là bộ ngực mềm mại của con gái. Năm đó cũng có khoảng thời gian khá buông thả, hắn chơi đùa cũng nhiều rồi, chút khiêu khích này vẫn chẳng thể làm hắn xúc động chút nào, nhưng nếu là một hoàng đế mới đăng cơ non yếu thì lại khác, hoàn toàn bất đồng. Thủ đoạn không tồi, xem ra nàng ta cũng rất hiểu biết.

Tuy trong lòng nghĩ vậy, Thừa Diễn đế vẫn vờ đỏ mặt, ra vẻ bộ dạng xấu hổ khi chạm phải cô nương xa lạ. Cố tam nương tử đỏ bừng mặt né tránh nhìn lại, liền thấy thần sắc thẹn thùng của Thừa Diễn đế, không hiểu sao lại cười khúc khích.

“Ngoài ý muốn thôi, công tử không nên quá để tâm.”

“Mạo phạm cô nương rồi!”

【 Đinh! Vật chủ được 100 điểm, nhiệm vụ “Tình thiêu quý công tử” hoàn thành, hắn sẽ sớm rơi vào lòng bàn tay của ngài. Thưởng cho một lọ “Băng cơ ngọc cốt cao”, tăng thêm sắc đẹp. Chúc vật chủ sớm ngày đạt được ước muốn, tiểu hoàng đế trốn không thoát khỏi bàn tay ngài~ Ha ha!!! 】

【 Nói nhiều lời thừa quá! 】

Bước chân Thừa Diễn đế vẫn không dừng lại, đương nhiên vờ không nghe thấy. Đã nhiều lần quá rồi, kinh ngạc cũng thành quen, bây giờ hắn có thể bình tĩnh nghe mấy người này lên kế hoạch tiến công chiếm đóng hắn.

Bị tiến công chiếm đóng. Hmm, hắn cảm thấy mình với kỹ nữ trong kỹ viện bị nhóm vương tôn công tử ép đánh đàn ca hát cũng không có gì khác nhau. Bọn họ đều coi mình là trò chơi tiêu khiển không phải sao?

Cười lạnh. Những người này quả thực không biết xấu hổ, nam nữ lộ j□j như vậy, thật ra, hắn cũng có thêm ít kiến thức.

【 Đinh! Cảnh báo, cảnh báo, cảm xúc của mục tiêu dao động, hư hư thực thực, không rõ tình huống phát sinh!】

Ánh mắt Thừa Diễn đế ngưng lại, rất nhanh đã tỉnh táo, sau đó âm thầm niệm kinh trong lòng: trẫm thật thưởng thức nàng, thật thưởng thức nàng, thật thưởng thức……. Dịu dàng như nước nhìn Cố tam nương tử.

【 Đinh! Tính toán xong, tính toán xong. Không có chuyện gì, độ hảo cảm không thay đổi, vừa rồi có chút sai lệch, có lẽ là do…….. Trời mưa? 】

【 Làm ta sợ muốn chết, không có gì ngạc nhiên ! 】

Cố tam nương tử bị doạ đến mắc sắc mặt trắng bệch, Thừa Diễn đế khéo hiểu lòng người, quan tâm nói: “Cô nương sao vậy? Rất lạnh sao? Cẩn thận kẻo sinh bệnh.”

“Đa tạ công tử, không sao.” Nàng ta bình tĩnh trở lại.

Thừa Diễn đế tiếp tục miễn cưỡng bảo vệ Cố tam nương tử đi phía trước. Thân hình của Cố tam nương tử thật mảnh mai, cân đối, Thfa Diễn đế hộ tống nàng về liền nhận được nụ cười cảm kích. Hắn nhìn đôi má trắng bạch như sứ của Cố tam nương tử, không hiểu sao, từ đáy lòng dâng lên một luồng lệ khí mạnh mẽ.

Các nàng đều lừa người khác, bất kể bề ngoài xinh đẹp thế nào, giọng nói động lòng người ra sao, da thịt có mềm mại đến mấy, tất cả đều là lừa

người. Huống chi, giọng nói với “hệ thống”, là bản chất của các nàng sao? Thật sự vô cùng……. đáng sợ!

“Công tử…… Ngài bảo trọng!” Vẫn là giọng nói trong trẻo lạnh lùng đó kéo Thừa Diễn đế về thực tại.

Nhìn cửa son trước mắt, thì ra bất tri bất giác đã đi một đoạn đường xa như vậy, Cố tam nương tử liếc mắt đưa tình với hắn, hán ôn hoà nói: “Cô nương tự đi, tại hạ cũng nên cáo từ.”

“Công tử, khăn tay. . . . . .”

“Không sao, tặng cô nương!”

Cửa lớn mở ra, một người phụ nhân dẫn Cố tam nương tử đi vào, phút cuối cùng trước khi vào còn trừng mắt nhìn hắn một cái. Thừa Diễn đế không nghĩ nhiều, xoay người rời đi. Cố tam nương tử nhìn xung quanh qua khe cửa, chỉ thấy bóng lưng hắn biến mất dưới làn mưa, không hiểu sao, hơi thở kia lại làm tim nàng đập nhanh.

【 Không hợp lí chút nào!】

【 Xin vật chủ đừng quá lo lắng, độ hảo cảm lên hay xuống thì đều có lí do, không phải tự nhiên. Cho dù có đột phát tình huống gì, trong lòng hắn đều sẽ tự phát ý nghĩ giải vây thay ngài, tất cả của ngài, hắn sẽ nghĩ về hướng tích cực, không sao】

【 A, vậy thì tốt quá! 】

Lại một lần nữa ngồi trên nhuyễn kiệu, Thừa Diễn đế nhắm mắt lại, khẽ thở dài một cái.

Hừ… Hắn sắp nhịn không nổi rồi.

Sao hắn không biết mình chính là loại người quá mức tuỳ hứng, giống như lúc trước hắn nhìn Dung cố không vừa mắt, bất kể uy vọng trong quân của nàng lớn thế nào, mặc kệ giang sơn xã tắc ổn định, mặc kệ Trấn Bắc hầu trung lương vẫn sẽ quyết tâm muốn đẩy nàng vào chỗ chết. Giống như sau khi thích Hoàng hậu, hắn không để ý đến sự phản đối của người trong thiên hạ, khư khư cố chấp phải giải tán hậu cung.

Chính là không được, những người này thủ đoạn quỷ dị như thế, lai lịch……. không thể tra ra, người giật dây……. không lộ diện. Là ai có thể bày ra trò này, ai ở trong bóng tối cười nhạo hắn? Toàn bộ không biết.

Không thể hành động thiếu suy nghĩ! Đánh rắn động cỏ sẽ không tốt.

“Nàng nói gì?” Hắn hỏi Kiều An.

“Trấn Bắc hầu quỳ tạ ơn thánh ân!” Thấy sắc mặt không tốt của Thừa Diễn đế, Kiều An châm chước đáp. Lúc Trấn Bắc Hầu thấy miếng băng trên lễ vật hắn tặng thì cứng người, đây là ngôn ngữ nghệ thuật, nếu như tâm trạng bệ hạ thật sự không tốt, giận chó đánh mèo thì biết làm sao? Ý đồ của bệ hạ đã rõ rành rành, Trấn Bắc hầu cũng không phải kẻ ngốc.

“Trừ lần đó ra thì sao?”

“Trấn Bắc hầu nói tạ ơn bệ hạ ban thưởng, hắn nhất định sớm ngày khang phục (khoẻ trở lại) ra trận giết địch, quên mình phục vụ bệ hạ, đền đáp ân sâu của người.”  Sắc mặt Trấn Bắc hầu trắng bệch, không phải vì vết thương, hẳn là bị hù doạ, có người đàn ông nào biết hoàng đế có ý đồ với mình mà thờ ơ được cơ chứ? (Thần: “Thực sự tớ không muốn chen ngang, nhưng mà không nhịn được! =)))) Mối tình nguỵ đoạn tụ này cũng quá cu toe đi =))))” *lăn lộn cười* Sau này tớ sẽ không chen ngang thế lày nữa *vẫy sịp tiêu sái rời đi*)

Ra trận giết địch? Sắc mặt Thừa Diễn đế lạnh lùng.

“Hồi cung.”

Sao hắn không hiểu rõ Dung Cố? Bị hắn cho nghỉ, sợ là so với chết còn khó chịu hơn!

Thay xe ngựa, đi thẳng vào cửa Đông, thủ vệ Hoàng thành thấy lệnh bài trong tay Kiều An lập tức không dám chậm trễ, cho qua ngay, thông suốt, xa giá cứ như vậy về đến thẳng tẩm cung của đế vương.

Xe ngựa dừng lại, thì ra là một mama mặc đồ màu trầm ngăn cản, Thừa Diễn đế nhận ra đây là ma ma thân cận bên cạnh thái hậu. Người này trung thành và tận tâm, đã cùng thái hậu trải qua không ít mưa gió, không giống loại người không có việc gì sẽ chạy đến tìm hắn.

Thưfa Diễn đế cũng tôn trọng bà ta một chút, ôn tồn hỏi: “Ma ma có chuyện gì sao? Có phải mẫu hậu lại…….”

Ma ma nọ do dự mộ chút, quan sát sắc mặt Thừa Diễn đế, lắp bắp nói: “Bệ hạ, thái hậu nương nương, thái hậu nương nương, người……”

“Đi theo trẫm.” Đây là hỏi không ra đến đây.

Đoàn người đi nhanh, Thừa  diễn đế thật sự rất lo lắng cho mẫu hậu của hắn, mẫu hậu lớn tuổi nên thỉnh thoảng có lúc tính tình như trẻ con. Năm đó cung biến, đại ca nhị ca đều chết, phụ hoàng hấp hối, chỉ có hắn còn sống, mẫu hậu bị kích thích, quên đi vô số chuyện cũ, hắn cũng luôn chăm sóc cẩn thận, không dám chậm trễ chút nào.

Ai ngờ còn chưa vào trong nội điện, hắn chợt nghe thấy một tiếng khóc khàn khàn thảm thiết, như thể đau khổ đến cung cực, làm cho trái tim người nghe cũng co rút lại một cái. Thừa Diễn đế giật mình, mẹ con tương thông, đó là —— mẫu hậu!

“A Chu, A Chu đã chết, tại sao A Chu phải chết?! Vì sao, hu hu hu…….”

“A Chu, ngươi chết đi, để Tiêu đại ca lại một mình, sao hắn có thể sống nổi!”

Quả thực là tiếng của mẫu hậu, mẫu hậu đang khóc, Thừa Diễn đế cũng vừa nghe xong. A Chu? Sao nghe cái tên này có chút quen tai?

Tiêu đại ca? Từ khi nào hắn lại có một người cậu họ Tiêu chứ?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện