Ai Dám Công Lược Trẫm

Chương 4


trước sau

Edit: Tử Điệp

Edit: Dương Tử Nguyệt

P/s: Happy New Year 2015, mọi người năm mới vui vẻ <3

image

Thừa Diễn đế gật đầu. Hắn không dám xem thường bất luận kẻ nào, để ý biết đến bọn họ bất thường.

Thư sinh thanh tú đem ngọc bội chậm rãi đưa tới, sợ hãi, mang theo tâm lí phòng ngừa rất nặng. Thừa Diễn đế nghĩ thầm, thật sự rất giống mèo con trước đây hắn mới nuôi, đáng yêu như vậy, gần gũi như vậy, người như vậy nên đặt ở trong lòng bàn tay hảo hảo yêu thương. . . . . .

—— từ từ! Hắn đang suy nghĩ gì? !

Thừa Diễn đế hung hăng nắm chặt lòng bàn tay, bắt buộc chính mình phục hồi tinh thần lại, trong lòng thập phần khiếp sợ. Vừa rồi suy nghĩ đó không phải của hắn.

——** Chết tiệt!

Mộc Lăng Lăng tiếp nhận ngọc bội, đưa tay chậm rãi buộc chặt. Hắn bày ra biểu tình nhu hòa, nhìn thư sinh thanh tú trước mắt khuôn mặt nhỏ nhắn to cỡ bàn tay, cảm kích nói: “Đa tạ tiểu ca, ngọc bội này xác thực là của tại hạ.”

Thư sinh thanh tú như bị kinh sợ, rụt lại lui về phía sau, gò má đỏ ửng lan tràn tới tai, hơi mím môi, trên môi phấn mỏng cắn khẽ  lộ ra hai cái răng khéo léo. Do dự hồi lâu, thấy Thừa Diễn đế không có gì là không kiên nhẫn, nàng mới nhẹ nhàng mở miệng: “Không cần khách khí, nô. . . . . . Tại hạ chính là nhấc tay chi lao.”

Sau đó lại cúi thấp đầu, lộ ra cái cổ trắng nõn, thon dài xinh đẹp.

Nhưng không ai thưởng thức vẻ đẹp của cô, Thừa Diễn đế không kiên nhẫn, hắn cảm giác mình giống như con hát, không có chuyện gì sỉ nhục hơn chuyện này. Hắn tính toán tùy tiện ứng phó một chút, bỏ của chạy lấy người. Đột nhiên, hắn nghe được một thanh âm làm cho hắn vô cùng khiếp sợ, đây không phải là ảo giác, hắn dám đối với anh linh Đại Tấn liệt tổ liệt tông mà thề!

Thanh âm kia là ——

【 đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ ——”Nhân sinh nếu chỉ như lúc mới gặp” , thưởng 100 điểm, kỹ năng “Ma trượng tới tay” được nâng lê cấp hai, hành trình đang càng ngày càng phát triển, ký chủ cố gắng lên ~ 】

Thừa Diễn đế nhớ rõ loại này thanh âm, cùng thời khắc cuối cùng đời trước nghe được cực kỳ tương tự, đều là không có một tia sinh khí, không giống con người, trống rỗng, quỷ dị nói không nên lời, làm cho người ta phát lạnh.

—— đây không phải là người!

“Ma trượng bay tới” , nếu đoán không lầm, chính là đạo cụ trong truyền thuyết, bất quá”Ma trượng” là cái gì? “Bay tới” cũng không phải khó giải thích. Nói như thế, ngọc bội xác thực là nàng lấy đi ? Nếu không biết tiền căn hậu quả, nàng chắc chắn sẽ lưu cho hắn một cái ấn tượng tốt.

“Như lúc mới gặp”, thật sự là tốt đẹp chính là mới gặp, a.

【 tuần tra hảo cảm độ. 】

Đây là âm thanh của thư sinh thanh tú, nàng cùng vật kia đối thoại? Không giống với hình tượng mới vừa rồi giả vờ ngượng ngùng, thanh âm của nàng hết sức lạnh lùng. Nhìn khuôn mặt duyên dáng, Thừa Diễn đế trong lòng hàn ý tỏa ra. Đây rõ ràng là mặt nạ mỹ nhân, trời biết có yêu ma quỷ quái gì.

【 sủng phi hệ thống phục vụ, tiến công chiếm đóng mục tiêu hảo cảm độ +5】

“Tiến công chiếm đóng mục tiêu” , “Hảo cảm độ” , thật sự là những chữ quen thuộc. Hắn vừa mới sinh ra loại cảm giác thương tiếc “Độ hảo cảm +5”, như vậy, cái “Hệ thống” kia đã tính sai, hắn chưa bị mê hoặc hoàn toàn. Hắn khẳng định chính là, tốt lắm cảm độ đã muốn mất đi hiệu lực .

—— cảm tạ liệt tổ liệt tông phù hộ! Bọn họ nhất định không biết mình có thể nghe được bọn họ nói!

Hắn muốn tới thái miếu quỳ trải qua ba ngày, không thể để cho yêu nghiệt phá hoại non sông.

【 vì cái gì mới tăng 5 điểm, ta rõ ràng chuẩn bị rất khá a, tư thái, mỉm cười, thanh âm, đều là dựa theo hệ thống huấn luyện, hoàn mỹ lên sân khấu, như vậy như thế nào cũng phải 10 điểm 20 điểm a. 】

【 kí chủ không thể có lòng tham quá mức, đế vương không phải dễ dàng bị tiến công chiếm đóng . Kí chủ, xin nhớ kỹ đây là nhân sinh thật sự, không cần nghĩ trong lòng còn có may mắn, căn cứ chủ nghĩa tinh thần nhân đạo, bản hệ thống nhắc lại ngài một lần cuối cùng! 】

【 ta đã biết, nhưng vì cái gì ta cảm thấy còn có kẻ khác xuyên không. 】

【. . . . . . Đúng vậy, kẻ xuyên không không chỉ ngài, thỉnh kí chủ tiếp tục cố gắng!Cái này liên quan đến thời không cơ mật, thỉnh kí chủ tự thăm dò. 】

【 được rồi. Bước tiếp theo là cái gì? 】

【 đinh! Tiến công chiếm đóng đệ nhị bắn ra: một quyển ở cạnh quân vương! Nhiệm vụ thưởng cho: “Hoạt điểm bản đồ” thăng cấp. Mỹ nữ như mây, mời ngài lộ ra vẻ đẹp của mình! Chỉ có hai tháng thời gian chuẩn bị, chúc kí chủ vận may nga ~】

Thừa Diễn đế khóe miệng nâng lên, hai tháng, xác thực là hai tháng, sống lại một đời, hai tháng sau kinh thành tuyển tú, đây là mẫu hậu lâm thời quyết định . Lại là biết trước!

“Kẻ xuyên không” đó là cách bọn họ gọi mình. Đời trước hắn chỉ biết một người là hoàng hậu, tựa hồ không có những người khác, nhiều hơn nữa đến, là hắn sống thêm một lần nên mang đến chuyện xấu?

“. . . . . . Công tử, công tử?”

Thanh âm mềm mại nhát gan truyền đến, Thừa Diễn đế lấy lại tinh thần. Đối với thư sinh thanh tú trước mắt, ngữ khí của hắn hết sức nhu hòa: “À, có chuyện gì?”

“Công tử, nô. . . . . . Tại hạ đi ra lâu, phải. . . . . . Phải cáo từ.”

“Vô phương, bình thủy tương phùng tức là hữu duyên, Tiểu ca không thời gian, tại hạ cũng không tiện miễn cưỡng, ngày sau hữu duyên, có thể tạm biệt.”

“Kia tại hạ liền cáo từ. . . . . .”

Thanh tú thư sinh liếc mắt đưa tình nhìn hắn một cái, điệu bộ giống như hờn như giận, rất có vài phần không cam lòng, Thừa Diễn đế phối hợp diễn theo. Nàng xoay người rời đi, dáng người xinh đẹp thần kỳ, mãi cho đến chỗ góc cua, nàng lại nhìn lại liếc mắt một cái, rồi sau đó mới lẳng lặng rời đi.

Thừa Diễn đế nhìn thấy bóng lưng của nàng, sắc mặt âm trầm xuống dưới, gọi thị vệ theo dõi hành tung của thư sinh thanh tú.

” Công tử quay về, người nọ cũng rời khỏi tửu quán, đi

dạo qua tơ lụa trang, lại đến quán trà, tiếp theo. . . . . .”

“Tiếp theo.” Âm thanh Thừa Diễn đế vô cùng bình tĩnh, thế nhưng thị vệ nghe được lại rùng mình.

“Sau đó đột nhiên vòng trở lại, đến ngọc lưu ly hiên.”

Sau trực tiếp đụng phải bệ hạ ngài. Những lời này thị vệ không dám nói ra miệng, hắn cảm thấy được việc này cực kỳ quỷ dị, nữ giả nam trang lén lút rõ ràng là hướng về phía bệ hạ mà tới , nàng trên đường cũng không cùng bất luận kẻ nào tiếp xúc, liền như vậy trực tiếp tìm được rồi bệ hạ, đường vòng cũng chưa đi. Hắn khẳng định đó là lộ trình ngắn nhất, không nói, chỉ vì sợ bệ hạ cho là hắn tà thuyết mê hoặc người khác.

“Sao lại thế này?” Gặp thị vệ ấp a ấp úng, Thừa Diễn đế mở miệng hỏi.

Thị vệ giải thích nghi ngờ của mình, Thừa Diễn đế không nói được một lời ý bảo hắn đi xuống.

Lại là chuyện cổ quái ly kỳ.

Thừa Diễn đế muốn tự mình chọn đồ tặng cho Dung Cố, chỉ có Kiều An tại bên người hầu hạ, không dám lên tiếng quấy rầy. Hắn cảm thấy được mới vừa rồi bệ hạ thập phần đáng sợ, bệ hạ từ trước cũng thích làm ra tư thái bí hiểm. Nhưng nói thật, bệ hạ dù sao tuổi còn trẻ, không thể có tư thái uy nghiêm kia. . . . . . Nhưng hôm nay, bệ hạ giống như trong vòng một đêm lớn dần rất nhiều, như thế cũng tốt, thái hậu nương nương có thể yên tâm hơn.

Thừa Diễn đế chọn xong lễ vật giao phó cho Kiều An tự mình đi Trấn Bắc Hầu phủ một chuyến. Phân phó Kiều An tự tay giao cho Trấn Bắc hầu cũng lạnh lùng nhìn hắn một cái.

“Bệ hạ, nô tài trung thành nhật nguyệt chứng giám!”

Hắn biết bệ hạ là sợ hắn đem sự việc ở phủ Trấn Bắc hầu tiết lộ cho thái hậu. Nhưng là người hắn nguyện trung thành chỉ có bệ hạ, cho hắn mười lá gan cũng không dám sinh ra tâm tư phản bội. Hắn xuất thân từ ám vệ, đương nhiên hiểu được thân phận của mình, sẽ không ăn cây táo rào cây sung, cho dù là hắn chịu ân của thái hậu nương nương.

“Đi đi. Trở về nói cho trẫm, phản ứng của nàng.”

Kiều An liên tục không ngừng đáp phải, hắn cũng không nghĩ để lộ ra đi. Đây là bệ hạ muốn che chở cho Trấn Bắc hầu ? Dù sao tâm tư của bệ hạ một khi bị người khác biết được, vô luận kết quả cuối cùng như thế nào, danh dự Trấn Bắc hầu cũng sẽ bị tổn hại.

Hắn cúi đầu thu liễm đi rất nhanh. Đối với Trấn Bắc hầu, bệ hạ quả thực thật lòng, chỉ là không biết thật lòng này có thể duy trì được bao lâu. Trấn Bắc hầu có thể được đến bệ hạ ưu ái, thật không hiểu là hạnh phúc hay là bất hạnh nữa. Một khi tình cảm của bệ hạ hết sạch, hắn tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.

Nhìn thấy bóng lưng Kiều An, Thừa Diễn đế nheo mắt lại. Dung Cố có lẽ đang hiểu lầm tâm ý của hắn, hiện tại lại đi xem nàng hiển nhiên không phải thời cơ tốt, tuy rằng hắn thật sự rất muốn đi.

Bầu trời chẳng biết từ lúc nào xuất hiện mưa nhỏ, Thừa Diễn đế hạ kiệu, chống cây dù, đi bước một đi tới Hạnh Hoa vi dưới mưa. Hắn cần bình tĩnh, không thể nóng vội, vô luận là Dung Cố, hay là. . . . . . Đám “Kẻ xuyên không” kia.

Sau đó, hắn nhìn thấy từ xa xa chạy tới một thân ảnh màu sáng, đó là một cái thân hình yểu điệu nữ tử, nàng cả người ** , trước ngực lại gắt gao che chở cái gì đó. Thừa Diễn đế nhìn chăm chú phát hiện, đó là một quyển sách!

“Công tử, có không. . . . . .”

Trong mưa nữ tử giương mặt lên, mưa khiến cho khuôn mặt có chút mơ hồ, nhưng không khó để nhìn ra là một mỹ nhân thanh tú mang hương vị độc đáo.  Nàng chật vật trong mưa như thế thời điểm, âm thanh thanh lãnh, có một chút ngoài ý muốn âm thanh mang chút cứng cỏi cùng thuần túy. Nàng gắt gao che chở quyển sách kia, như che chở trân bảo.

Đến gần, tràn đầy mực hương, hòa với hương khí Hạnh Hoa tỏa ra bốn phía cực kỳ say lòng người.

Đây là một cô nương kiên cường và trí tuệ.

Thừa Diễn đế cực kỳ bất đắc dĩ, bởi hắn nghe được âm thanh.

【 đinh! Ngươi thành công khiến cho hứng thú của hắn, độ hảo cảm +5】

Đại đồng tiểu dị [1]. Bất quá nàng so với những kẻ xuất hiện trước đó như hồng y Mộ Dung Thanh cùng nữ giả nam trang thư sinh lợi hại hơn nhiều, Mộ Dung Thanh bóng hồng thoáng qua nên không thêm chút độ hảo cảm, nữ giả nam trang tuy ít nhưng dùng thủ đoạn này để trèo cao, đúng là mạnh hơn thường rất nhiều.

[1] Đại đồng tiểu dị: Là một câu thành ngữ dựa vào câu chuyển cổ thời Chiến Quốc của TQ. Câu “đại đồng mà lại tiểu đồng dị”, nguyên ý nói giống nhau thì nhiều, mà khác nhau thì ít; về sau diễn biến thành câu thành ngữ “đại đồng tiểu dị”, dùng để hình dung sự vật phần lớn giống nhau mà có một chút khác nhau.

Thừa Diễn đế đem ô che cho nàng một nửa.

“Oạch ——!” Cô nương như là không nghĩ tới hắn như vậy, ngạc nhiên khiến cho sách nàng che chở rơi xuống đất.

Thừa Diễn đế cúi người nhặt lên. Dính nước mưa, vẫn có thể nhìn đến bìa mặt mấy cái chữ to —— thiên long bát bộ, bên dưới in tên tác giả —— tam nương. Chữ trâm hoa nhỏ, lại lộ ra mấy phần đại khí, Thừa Diễn đế hơi kinh ngạc nói: “Đây là cô nương viết ?”

“Phải” cô nương kia thanh lãnh đáp, vô cùng thản nhiên .

Thừa Diễn đế đưa cho nàng: “Cô nương quả là tài giỏi.”

“Tạ công tử.” Lãnh mỹ nhân mỉm cười, tựa như sông băng tan ra.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện