Tuy là Lâm Mộ Tình nhận chiếc xe mà Tiêu Dương tặng, nhưng nàng cũng không phải là người khoe khoang gì, lúc đi làm cũng không lái xe, chỉ mấy khi ngẫu nhiên ra ngoài mới lái, còn những lúc khác, chiếc xe kia chỉ là vật trang trí.
Nàng bước từng bước chân dứt khoác, ý cười dào dạt đi về phía Tiêu Dương, Tiêu Dương cũng không xuống xe, biết là Lâm Mộ Tình thích khiêm tốn một chút.
Lâm Mộ Tình tự nhiên mở cửa xe, ngồi xuống, hoàn toàn không chú ý tới có bóng người rình ở lùm cây xa xa ngoài kia, cũng hoàn toàn không chú ý tới sinh vật lạ ở hàng ghế đằng sau.
"Dương đi T thị bao nhiêu ngày?" Nàng vừa mới đặt mông ngồi ổn xuống liên hỏi.
"Nhanh lắm thôi, khoảng một tuần đổ lại." Tiêu Dương nghĩ nghĩ rồi mới nói, "Cần tôi giúp em mang gì hay sao?"
"Không phải......!chỉ là, chị em sắp về rồi, em muốn......!để chị ấy gặp Dương, tiện thể nói một chút về chuyện của hai người mình." Không biết tại sao, nàng đặt biệt muốn Lâm Mộ Hân biết chuyện này, đặt biệt muốn Lâm Mộ Hân gặp mặt Tiêu Dương.
Tiêu Dương còn đang do dự không biết nên trả lời như thế nào, sinh vật lạ hàng ghế sau đã có hành động trước cô.
"Cái gì? Cậu muốn come-out?"
Lâm Mộ Tình vừa xoay người lại, ở đâu xuất hiện con Teddy ở hàng ghế sau vậy?
"Teddy" Làm vẻ mặt không thể ngờ được, "Cậu lặp lại lần nữa coi?"
Lâm Mộ Tình cũng hoảng sợ, "Tại sao cậu lại xuất hiện ở chỗ này vậy? Làm gì mà nghe lén tụi này nói chuyện nữa?"
Teddy Lâm Thanh Hủ cười hì hì từ hàng ghế sau nhích người ra phía trước, "Không phải là hai đứa mình đã hẹn nhau cùng đi dạo phố hay sao? Buổi chiều mình không có gì làm nên liền đến sớm, sau đó đi dạo xung quanh N đại, tính chờ cậu xuống lớp rồi cùng đi, ai mà biết lại gặp được Tiêu Dương."
Nói vừa xong, Lâm Thanh Hủ lại cảm thấy không đúng, độ cong trên mặt biến mất trong nháy mắt, "Không đúng, cậu đừng ngắt lời, cậu nghĩ sao mà đi come-out? Cậu điên rồi à!"
Không phải đã nói trước rồi sao, đánh chết cũng không khai à?
"Dù có nói hay không đi chăng nữa thì quan hệ giữa mình với gia đình cũng đã thành mớ bòng bong rồi, về phần chị mình, đồng ý đứng về phía mình là được." Lâm Mộ Tình nói nhưng trên mặt không biểu cảm gì, nói cho cùng, chuyện này thì nàng đã quyết, giờ chẳng qua chỉ là thông báo cho gia đình biết một tiếng là được, giống lúc quyết định thôi học kia vậy.
Tiêu Dương lại âm thầm thở phào một hơi, vừa lúc có nhị hóa Lâm Thanh Hủ trên xe, vừa lúc cắt ngang, nếu không cô nhất định sẽ có một vẻ mặt cực kỳ mất tự nhiên.
Dù cho Lâm Mộ Tình có không nhạy cảm đến mấy đi nữa, có một ngày nhất định cũng sẽ phát hiện ra.
Nhưng bây giờ vẫn chưa thể nói được, hiện tại công việc cô đang rất phiền phức, chỉ hy vọng mau chóng chấm dứt mấy chuyện phiền toái này ngay, rồi hẵng đi giải thích rõ ràng với Lâm Mộ Tình trước lúc Lâm Mộ Hân về.
Cô đã hạ quyết tâm rồi, thật sự không thể không nói.
Lâm Thanh Hủ cúi đầu ừm một tiếng, vẫn cảm thấy Lâm Mộ Tình không nên làm như thế, nhưng ngay lúc này thật sự chưa tìm được một lý do tốt để phản đối.
"Còn nói mình đổi chủ đề? Không phải là chính cậu cũng đổi hay sao?" Lâm Mộ Tình thuật lại lời Lâm Thanh Hủ vừa nói thêm một lần nữa, "Cậu có cái gì gọi là tới N đại đi dạo? Đừng nói là cậu lượn qua văn phòng mình rồi? Đúng lúc gặp được Tống lão sư?"
Khó trách Lâm Mộ Tình vừa rồi nhìn thấy tâm trạng Tống Nhiên có chút không đúng cho lắm, tên nhị hóa này đã làm gì Tống lão sư người ta rồi?
Lâm Thanh Hủ rụt thân mình lại, nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt Lâm Mộ Tình, cô có cảm giác giây tiếp theo mình sẽ ăn đấm rồi đây.
"Mình có tới văn phòng cậu đâu.
Có điều thật sự là gặp được Tống lão sư, vô tình gặp được ở thư viện." Lâm Thanh Hủ nói xong, còn mang theo vẻ đắc ý muôn phần.
"Dẹp đi! Vô tình gặp được, cậu nói mình lượn qua lượn lại hết bao nhiêu vòng đi! Mình thấy sao hôm nay Tống lão sư có chút là lạ, cậu đừng khiến người ta cảm thấy áp lức quá lớn, tuy mình có nói ủng hộ cậu theo đuổi chị ấy, nhưng cậu cũng nên từng bước từng bước chứ."
"Ừ." Lâm Thanh Hủ gật đầu đồng ý, Tống Nhiên có phản ứng là chuyện tốt, đồng nghĩa với chuyện giả vô tình gặp mắt này hoàn toàn là một chuyện tốt, hơn nữa chuyện này là do Tiêu Dương dạy cô, so với cách của Lâm Mộ Tình cái gì mà chờ thời cơ tới, càng hữu dụng hơn nhiều.
Thật thắc mắc là Lâm Mộ Tình làm sao mà câu được Tiêu Dương vậy.
"Mọi người muốn đi dâu đây?" Tiêu Dương khởi động xe.
Đôi lúc có nhị hóa ở bên cũng rất tốt, luôn vô thức giải vậy giúp mình.
"Trước tiên phải đuổi con Teddy này về trước cái đã." Lâm Mộ Tình không thèm xoay người lại.
"Nè! Số vòng của mình rất nhỏ, không cần phải như thế chứ, lượng cơm mình ăn cũng rất nhỏ......" Lâm Thanh Hủ muốn thỉnh giáo thêm vài chiêu với Tiêu Dương nữa.
Đối xử với kiểu phụ nữ như Tống Nhiên vậy, lúc đầu cô nói năng nhỏ nhẹ xem ra căn bản là không dùng được.
Tiêu Dương lại cảm thấy cũng không có gì, thế nhưng Lâm Mộ Tình nói không cho mang theo, vậy liền bỏ lại thôi.
"Nếu không thì đi ăn bữa cơm trước, rồi mới tiễn cậu về nhà?" Tiêu Dương liếc liếc mắt nhìn vào kính chiếu hậu, liền thấy Lâm Thanh Hủ vội vàng gật đầu lia lịa không ngừng.
Lâm Mộ Tình cũng không ngăn cản, chỉ nói: "Vậy được rồi, mười đồng[1] trở xuống, mặc cậu ăn."
[1] Mười đồng ≈ khoảng 33.500 vnd
"Cậu có cần phải thay Tiêu Dương tiết kiệm tới như thế hay không hả?" Lâm Thanh Hủ bất đắc dĩ xoay người ném qua một ánh mắt xem thường, không dám để Lâm Mộ Tình nhìn thấy.
Thật sự là nữ sinh ngoại tộc mà~~~
××××
Tiêu Dương lại hao tổn tinh thần thêm lần nữa vì công ty chi nhánh kia, nhưng cô đã dùng tốc độ nhanh nhất và phương thức xử lý mà cô cho là đúng nhất để giải quyết.
Cô không kinh động đến những người khác, chỉ là đổi vài người phụ trách bên tài vụ, quản lý thu mua cùng người phụ trách có liên quan đến công trình, lại dẫn theo vài người bên tổng bộ đánh giá lại công trình thêm lần nữa.
Sau khi một mình cô đến T thị rồi, mới đem chuyện này báo cáo lại với Dương Tử An, sau khi Dương Tử An biết được cũng không cản trở, mà ngầm gật đầu đồng ý cho Tiêu Dương đi thực hiện.
Quyết định này của Tiêu Dương, không khác gì chọc vào tổ ong vò vẽ.
Vì thế nên Dương Tử An cùng ba mình đại náo một trận, trong nhà náo nhiệt tới tối sầm mặt mũi, ngay cả Dương Dã cũng không thể không trở lại H thị giải quyết chuyện này.
Mấy hôm nay di động của Tiêu Dương vẫn không ngừng vang, điện thoại của cậu cô Dương Hồng Văn toàn bộ đều không tiếp, không cần suy nghĩ