Cậu định bảo "Hay bọn mình đi đường khác đi", kết quả vừa quay đầu đã va phải ánh mắt của Giang Thiêm, rõ ràng chẳng khác gì mọi ngày mà tự dưng làm cậu luống cuống tay chân.
Biên tập: Chuối
Ga tàu điện ngầm gần đó sửa cáp điện bị đứt, sẩm tối, trường trung học trực thuộc đột nhiên mất điện.
Thực ra trường có chuẩn bị máy phát điện riêng rồi, nhưng vừa hay hỏng hóc trì trệ không phát điện được. Các khối bèn mở một cuộc họp nho nhỏ và quyết định dừng tự học, cho nghỉ một hôm, lũ học trò được bữa mừng húm.
Đứa nào ngoại trú thì xách cặp vọt ra khỏi trường, còn nội trú vì thẻ học sinh khác mà không thể ra khỏi cổng, đành quay về kí túc chờ có điện.
Hôm qua mới thi tuần xong, lòng dạ cứ để lên mây nên chẳng tập trung học tập được. Sử Vũ luẩn quẩn trong phòng mãi, nhận 3 cuộc điện thoại, cuối cùng mặc kệ sĩ diện mà hỏi Giang Thiêm: "Anh Thiêm, em nghe nói anh bắt chước chữ kí của giáo viên rất giống."
Giang Thiêm đang ngồi trên giường nhắn tin wechat với người ta, nghe thế thì nhíu mày hỏi: "Ai bảo thế?"
Chuyện này đã đồn đãi từ lâu, người lớp A ít nhiều gì từng buột miệng rồi. Chủ yếu là vì Giang Thiêm viết chữ đẹp, Hành Thảo gì cũng quất hết. Có người nói hắn chỉ cần liếc chữ kí của giáo viên một cái thôi là có thể bắt chước 80,90%.
Sử Vũ không biết ngọn nguồn từ ai mà ra, chỉ biết mình cần cầu cạnh người ta thì phải linh hoạt lên. Thế là hắn đắn đo hai giây và đáp: "Nghe Thịnh Vọng bảo thế."
Giang Thiêm thoáng mím môi, "À" lên.
Sử Vũ thở phào nhẹ nhõm, cho rằng mình đã thành công một nửa.
Giang Thiêm vẫn cúi đầu gõ chữ.
Thoạt nhìn tâm trạng hắn tươi tỉnh, chí ít mặt mày không cau có, không lạnh lùng. Sử Vũ tò mò không biết hắn nhắn tin với ai, nhưng chả dám nhìn lén.
Trong trường có nhiều nữ sinh theo đuổi Giang Thiêm lắm, bình thường cái đứa cùng phòng như hắn đây toàn bị hỏi wechat thôi. Có khi là một cô nàng nào đó trong số ấy, dốc hết lòng dạ cuối cùng đã hòa tan được một góc của quý ngài băng đá.
Sử Vũ rút tờ "Đơn xin ra ngoài", định bụng thừa dịp Giang Thiêm vui vẻ thì xin hắn bắt chước chữ kí của Từ miệng rộng. Ai ngờ hắn vừa xòe ra thì Giang Thiêm giơ màn hình điện thoại lên cho hắn nhìn.
Trên màn hình là giao diện khung trò chuyện wechat, trên đầu là nickname của đối phương - Sticker.
Sử Vũ thầm nhủ cái định mệnh, nhắn nhắn cả buổi hóa ra cậu đang nói chuyện với em trai à???
Hắn vừa phỉ nhổ xong, thì thấy đoạn hội thoại bên dưới -----
[Giang Thiêm: Cậu nói với người khác tôi biết bắt chước chữ kí giáo viên à?]
[Sticker: Đâu có đâu]
[Sticker: Ông trời chứng giám]
[Sticker: Thằng súc vật nào tung tin vịt bêu xấu tôi đấy?]
Thế nào là xử phạt công khai, đây chứ đâu.
Tên súc vật tung tin vịt vịn thành giường quỵ gối, khẩn khoản cầu xin: "Anh Thiêm em sai rồi, xin anh Thiêm thương xót kí cho em một chữ, anh Thiêm em muốn ra ngoài chơi...."
"Tự ký." Giang Thiêm đáp.
Sử Vũ thất bại trong gang tấc, ủ rũ chui ra ngoài ban công gọi điện.
Giang Thiêm không quan tâm, hắn tới bên bàn kéo ghế ra ngồi, rút một quyển trong chồng sách vở và hỏi Khâu Văn Bân ngồi đối diện: "Cho tôi mượn đèn tích điện được không?"
Khâu Văn Bân gật gật đáp: "Cậu dùng đi cậu dùng đi."
Giang Thiêm bật đèn lên, mở một quyển vở viết chữ xoàn xoạt.
Khâu Văn Bân đã định lên giường nằm thẳng cẳng rồi, tối nay cậu chả muốn làm gì sất, mất điện là cái cớ tuyệt văn vời, nhân cơ hội nghỉ ngơi một tối thì đâu có gì đáng trách.
Nhưng anh bạn đứng đầu khối đang ngồi đây múa bút thành văn thì cậu có tư cách gì mà lười biếng? Khâu Văn Bân bỗng thấy như mình đang nằm trên chiếc giường lởm chởm đinh nhọn, trở mình vài lần và cuối cùng ngồi dậy như đã bỏ cuộc.
Nhưng khi Khâu Văn Bân ngồi xuống đối diện Giang Thiêm mới phát hiện ra rằng: ông lớn ngồi trên đầu cả khối đâu có làm đề gì đâu. Cậu ấy cứ lật chừng mười trang, mắt đảo sương sương rồi ghi lại trang mấy bài mấy lên vở.
"Đại thần ơi, cậu đang làm gì thế?" Khâu Văn Bân nhịn không được hỏi.
"Sắp xếp." Giang Thiêm đáp.
"Sắp xếp cái gì?"
"Bài có ích."
Khâu Văn Bân nhìn hắn ghi chép mà thầm nhủ: thú vui của thần đồng con người không thể cảm nổi, anh vui là được rồi ạ.
Dĩ nhiên Giang Thiêm làm thế không phải vì vui.
Trước kì thi ngày hôm qua, Hà Tiến nói rằng thi tuần lần này là bài luyện tập cuối cùng trong thời gian sắp tới, cuộc thi giữa kì đang đến gần, "Đổi lớp theo kỳ bằng cách cút xéo" của lớp A có thể sẽ thay đổi, nhằm tăng thêm cảm giác gấp rút cho mọi người, đổi lớp theo kỳ sẽ kích thích hơn tí, không chỉ là chuyện của ba hạng cuối cùng trong lớp nữa.
Quy tắc cụ thể thì chưa có, nhưng Giang Thiêm nghĩ Thịnh Vọng chưa đủ an toàn. Dù trong gần hai tháng cậu tăng lên 200 hạng, ngay đến các thầy cô cũng phải phục sát đất, nhưng trước mắt cậu mới xếp hạng 79 thôi, vẫn còn nguy hiểm lắm.
Đám Cao Thiên Dương hay đùa Thịnh Vọng cũng là một cái tool hack, nhưng tool hack vẫn cần thời gian leo cấp, đâu phải một tối đã lên cấp cao nhất được. Giang Thiêm muốn giúp cậu rút ngắn thời gian leo cấp.
Chưa kể....
Người nào đó suốt ngày kêu gào trong wechat, bảo mình chán lắm sắp mốc tới nơi rồi.
Giang Thiêm muốn sắp xếp cho cậu một bộ đề leo cấp để giết thời gian, toàn chắt lọc những gì quan trọng nhất từ đống bài tập đã làm gần đây cả.
Sử Vũ gọi vài cuộc điện thoại, rồi rời khỏi kí túc xá với khuôn mặt kệ mẹ đời. Khâu Văn Bân ngồi đối diện cắt đầu bút chiến đấu với đề bài. Giang Thiêm chắt lọc xong một quyển, đang định lấy quyển thử hai thì màn hình di động lẳng lặng sáng nhấp nháy.
Hắn cầm lên nhìn, quả nhiên là là anh bạn mốc meo.
[Sticker: Giang Thiêm]
[Sticker: Giang Thiêm]
[Sticker: Giang Thiêm]
[Giang Thiêm:....]
[Giang Thiêm: Đây]
Hắn cảm giác Thịnh Vọng bỗng dưng phấn khởi hẳn lên, chẳng biết vì sao nữa.
[Sticker: Có điện chưa?]
[Giang Thiêm: Vẫn chưa]
[Sticker: À đúng rồi, hôm qua cậu bảo tối nay bận việc gì đúng không]
[Giang Thiêm: Ừm]
[Sticker: Việc gì thế?]
Giang Thiêm liếc quyển vở bên tay, hôm qua hắn thuận miệng nói thế, thực ra là nói về việc giúp Thịnh Vọng sắp xếp chắt lọc bài tập. Nhưng cái bệnh mạnh miệng của hắn đã ăn sâu bén rễ lắm rồi, không đời nào có chuyện hắn sẽ nói thẳng ra, cứ như kiểu đang tranh công vậy.
Hắn chưa kịp đáp thì khung trò chuyện đã nhảy ra một hàng chữ ----
[Sticker: Định ra ngoài trường à?]
Giang Thiêm chưa nghĩ ra cái cớ nào cả, bèn hùa theo: Ừm, đến Ngoài rặng ngô đồng.
Hàng ngày hắn và Thịnh Vọng đều đến nhà cụ Đinh ăn cơm, chuyện này đã thưa gửi với Từ miệng rộng và ông để lại một tờ đơn xin ra ngoài dài hạn ở chỗ bảo vệ, đỡ phải suốt ngày tìm ông kí tên, chỉ cần 2 đứa đảm bảo quay về trước khi kiểm tra phòng là được.
[Sticker: Thế cậu làm đi nhé, tôi ăn cơm đây]
Cậu gửi xong câu đó rồi im bặt.
Màn hình mãi mà chẳng sáng lên, Giang Thiêm thấy lạ lẫm quá đỗi. Hắn chọn bài tập một lúc rồi liếc