Lâm Tiểu Noãn nhíu mày. Trước giờ Phượng Tâm luôn rất nghe lời cô ta, chỉ cần cô ta dỗ dành ngon ngọt một chút liền lừa được cô nghe theo. Hơn nữa chưa từng làm trái. Chuyện lần trước ở quán bar, cô ta tỉnh dậy đã hốt hoảng liên hệ với tay phóng viên kia để đè nén thông tin, ra giá vô cùng cao để mua lại nó mới không để lọt ra tin tức. Cô ta vì thử vai lần này nên chưa tìm tới cô tính sổ thì thôi, lại còn nuốt lời sao?
Phượng Tâm nghe cô ta nói vậy, khuôn mặt vẫn lạnh băng, không nhìn ra chút cảm xúc nào: “Thế sao? Tớ hứa không tham gia diễn thử vai?”
Lâm Tiểu Noãn kiên quyết gật đầu: “Đúng vậy. Cậu không nhớ thì cũng không sao, đợi sau khi buổi thử vai hoàn thành, tớ sẽ mời cậu đi ăn một bữa được không?” Tiện thể hỏi xem cô có biết gì về chuyện tối hôm đó ở quán bar không. Nếu có thì phải nghĩ biện pháp bịt miệng.
“Không được.” Hay cho mời một bữa ăn, nhà cô thiếu cơm chắc?
Phượng Tâm đi thẳng vào bên trong mặc kệ cho Lâm Tiểu Noãn ở phía sau gọi lại.
Lâm Tiểu Noãn không còn cách nào khác, chỉ có thể chạy theo vào dù trong lòng vô cùng khó hiểu về thái độ của Phượng Tâm.
Buổi thử vai bắt đầu, những người ở đây đều là những diễn viên gạo cội. Mặc dù vẫn có vài diễn viên mới muốn đến thử vai với hy vọng được nhìn trúng. Nhưng yêu cầu của đại diễn Mạnh luôn khắt khe, thêm vào đó đây là bộ phim cuối cùng trong nghề của ông nên việc chọn diễn viên lại càng thêm nghiêm khắc.
Tuy hôm nay chỉ là thử vai nữ thứ của ‘Vạn Dặm Trường Chinh’, nhưng vì đây là phim của đại diễn Mạnh, Phượng Tâm vẫn thấy có một vị ảnh hậu của năm trước tới.
Vậy mà kiếp trước lại bị Lâm Tiểu Noãn giành được? Quả là thực lực của cô ta cũng không tệ.
Lâm Tiểu Noãn thử vai trước cô năm số, bước ra với khuôn mặt khá hài lòng. Có vẻ như vận khí không tệ. Bất quá, khi nhìn tới Phượng Tâm đang ngồi trên dãy ghế chờ thì tâm tình lại nảy nở phức tạp.
Cảm thấy Phượng Tâm vẫn chưa thử vai, nếu cô ta khuyên được cô rút lui thì chắc vẫn còn cơ hội.
Nghĩ vậy, cô ta tiến tới ngồi cạnh ghế trống bên người Phượng Tâm, nhỏ giọng: “Tâm Tâm à, cậu không thể vì tình cảm của hai ta lớn lên bên nhau mà nhượng bộ tớ một chút sao?” Thâm tâm của cô ta biết, nếu như muốn thì với thực lực của Phượng Tâm chắc
chắn sẽ đè ép cô ta.
Phượng Tâm: “...” lười nói chuyện.
Thấy cô không nói gì, Lâm Tiểu Noãn nghĩ rằng cô đã động tâm, liền luyên thuyên một hồi về tình cảm chị em giữa hai người.
“Nói chán chưa?” Phượng Tâm liếc cô ta một cái, ánh nhìn lạnh toát làm lông tơ cả người cô ta dựng ngược.
Luôn cảm thấy Phượng Tâm có điểm nào thay đổi. Rất lạ, tựa hồ như biến thành người khác. Là từ lúc tỉnh dậy sau khi bị ngã nước kia. Chẳng lẽ hôm đó cô ta kéo áo của cô khiến cô ngã xuống nước bị phát hiện sao? Ở đó cũng không có camera.
“Vậy... tớ về trước.” Lâm Tiểu Noãn miễn cưỡng nặn ra nụ cười, nhưng khoé mắt lại long lanh như uất ức vì bị bắt nạt: “Sẽ liên lạc với cậu sau.”
Chậc... diễn tốt thế này, kể ra kiếp trước bị lừa cũng không phải hoàn toàn do cô ngu.
Sau khi thử vai, đạo diễn Mạnh và đoàn làm phim nói sẽ thông báo kết quả sau một ngày. Cô đi về phía bãi đỗ xe, nhìn thấy Giang Trầm vẫn ngoan ngoãn ngồi đó liền vui vẻ mà chở anh đi mua sắm. Trước khi xuống xe còn cẩn thận đeo khẩu trang cho anh.
Dẫu sao thì người đàn ông này cũng rất đẹp mắt, thậm chí còn đẹp hơn hết thảy những minh tinh mà cô từng gặp qua. Để tránh phiền phức thì vẫn cứ an toàn là bạn.
Bước vào cửa hàng sang trọng treo toàn đồ hiệu, cô lại không nghĩ tới một lần nữa gặp phải Lâm Tiểu Noãn vừa bước ra từ phòng thay đồ.
Đúng là âm hồn bất tán mà.
Cô định quay người rời khỏi thì cô ta đã lên tiếng trước: “Tâm Tâm.”
Phượng Tâm cau mày, vẫn đứng đấy. Lâm Tiểu Noãn đi tới trước mặt cô, ngay lúc đó bên phòng thay đồ nam cũng mở ra, không ai khác chính là Thẩm Hàn Trì, là thanh mai trúc mã của cô, cũng chính là người chồng đã lên giường với Lâm Tiểu Noãn ngay trước mắt cô.
Aizzz.... thật là oan gia ngõ hẹp mà. Kiếp trước cô đui mù kiểu gì mà bọn họ ngoại tình ngay trước mắt thế này vẫn không nhận ra, còn coi họ là người thân tín nhất cuộc đời chứ?