" Chết toi thật!" - Phong Duật bỗng dưng thốt lên.
" Huynh nói xui xẻo gì vậy?" - Khảm Ngọc cáu giận nói.
" Phu nhân phu nhân mau cứu lấy tỷ tỷ!" - Hắn nói rồi vội bế người chạy đến chỗ bệ đá.
Cơ thể Hạ Thất Phượng được đặt xuống, run lên bần bật, mồ hôi cũng túa ra.
Nét mặt đau đớn khó chịu.
" Huyền Y Điệp Mộng dẫn dụ người khác vào ảo mộng, khiến họ như được ru ngủ.
Vốn chỉ là một thuật lành tính vô hại.
Nhưng nếu người dùng nắm rõ cũng như căn cơ lớn, có thể dùng nó để đoạt mạng người khác bằng việc giam giữ linh thức!" - Nhan Linh Lung nói khẽ với Hạ Minh Sơn.
" Lẽ nào con bé muốn ngộ sát sư phụ của nó." - Hạ Minh Sơn lo lắng cùng nghi hoặc.
" Không thể nào! Có lẽ sức mạnh của con bé thiên sinh đã to lớn.
Vừa được đánh thức, không thể làm chủ." - Nhan Linh Lung cẩn thận suy nghĩ rồi đáp.
Bà dần dần lấy lại sự bình tĩnh rồi khí chất bước về phía trước..
" Nha đầu ngươi giỏi lắm! Vừa được ta giảng cho thuật Ru Mộng đã có thể thi triển thành công rồi!...!Có lẻ Thất Nhi mệt quá.
Lại bị lão già thối đánh cho trọng thương nên mới đến nông nỗi này.
Nghỉ chút là khỏi, không cần sốt sắng." - Bà tự nhiên cười nói.
Tuy nó vậy nhưng bà vẫn có sự nghiêm túc xem xét, sự sắc bén và lãnh đạm che mờ đi lo lắng của bà.
Nhan Linh Lung bước đến bắt mạch rồi sờ trán, bà còn cẩn thận xem xét tròng tử của Hạ Thất Phượng.
" Quả nhiên là bị giam giữ linh thức!" - Bà nghĩ rồi nhìn về phía đỉnh Phục Linh.
Từ sau khi Thẩm Án, Phục Linh đã được phượng hoàng thượng đỉnh.
Bởi lẻ, Hạ Thất Phượng đã để thánh thể phượng hoàng yêu ở nơi đây để trấn giữ cũng như bảo vệ cho Phục Linh cũng như Hạ gia...!Chỉ cần trưởng môn không nguy hiểm tính mạng, phượng hoàng sẽ không biến mất.
Bởi nó là sức mạnh cuối cùng để cô đủ thoát thân.
" Phượng Hoàng đã bị yếu đi, tuy không rõ rệt nhưng như vậy là cũng rất nguy kịch rồi!" - Nhan Linh Lung thầm nghĩ.
" Không thể! Phu nhân người xem....!Tỷ tỷ ta không yếu đến vậy.
Với lại nếu tỷ ấy không sao! Phượng Yêu ấn ký của ta không thể xảy ra biến dị được!" - Phong Duật nói rồi gấp rút vạch áo ra cho bà ấy xem tấm lưng của mình.
Quả thật xảy ra biến dị.
Ấn ký đó phát sáng lên, sáng tối liên tục.
Cũng đang từ từ ngắn lại.
" Hồ đồ, ngươi đang làm cái gì vậy?" - Nhan Linh Lung nghiêm khắc răn đe.
" Nhưng mà ta lo cho tỷ tỷ!" - Phong Duật vội giải thích.
" Thất Nhi vừa trải qua nguyệt tả, không có linh lực hộ thân.
Bình thường cơ thể nhanh chóng phục hồi chỉ là nhờ vào linh lực mạnh mẽ.
Bây giờ thành ra nông nỗi này, ấn