Một trận pháp bằng đá được mở ra ngay trước mắt mọi người.
Trông nó vô cùng uy vệ.
Có tổng cộng 8 phiến đá, một bệ đá lớn đặt ở trung tâm.
Mỗi phiến đá đen kịt đều có dòng dung nham nóng rực quấn quanh.
Hạ Thất Phượng khẽ đưa tay ra, một tảng thạch nghiêm máu đã tự mình tiến đến tay y.
Y ngồi khuỵu một chân xuống đối mặt với Giang Nguyệt Ly.
Kim châm mảnh kẹp giữa nhỏ trỏ giữa, ngón cái đỡ lấy tay con bé mà châm xuống...!Có lẽ nhìn thấy cổ thạch nóng hổi kia khiến con bé cảm thấy lo sợ nên tay lại bắt đầu run lên, cũng có thể là bị kim châm nên cảm thấy đau chăng...!Vì vậy mà y phải nhanh chóng rút kim ra liền nắm lấy tay con bé để nhỏ máu.
Nhưng vẫn có điều không đúng, nhìn vẻ mặt của Nguyệt Ly không giống sợ, mà là như không thể tin được.
Cứ chăm chú nhìn y.
Hạ Thất Phượng tất nhiên không nói lời nào, chấn an bằng một cặp mắt lạnh nhạt rồi chuyên tâm làm việc của mình.
Giọt máu rơi xuống, len lỏi qua từng qua từng khe nứt mà phát sáng.
Y cũng dần rút tay Nguyệt Ly về, hơi miết miết vào ngón trỏ để máu nơi đó không chảy ra nữa, cũng là để giảm đau cho con bé, đây cũng là thói quen y hay làm với Sơ Mạn khi trị liệu các vết thương nhỏ kiểu như này.
" Cho tay vào nước lạnh máu sẽ không chảy nữa!" - Y nói rồi ra hiệu cho tù nữ bên cạnh bê thau đá đã tan bớt đến.
Không biết tại sao lại cảm thấy, sự dịu dàng này của y đối với Nguyệt Ly lại như có chút mưu đồ.
Bình thường y rất ghét bỏ việc phải động chạm với người khác.
Càng không nói đến là để máu của họ dính lên tay mình.
Chỉ vì một lời hứa làm Háp Ky Nữ mà ân cần đến thế sao? Còn cho tay vào thử nhiệt để không quá lạnh, tránh để Nguyệt Ly bị cóng.
"Mau đặt nghiệm thạch vào bệ đá" - Tuyên Hi có phần gấp rút ra lệnh.
Y cũng không chần chừ, nhanh chóng đặt nghiệm thạch vào bệ đá ở trung tâm kia.
Giống như có một cơ chế cổ mật nào đó.
Nghiệm thạch vừa đặt xuống, các đường dung nham liền nối thành vòng, liên kết 8 phiến đá lại với nhau.
Trên trần của đại điện, là điển tích về Bát Đồ La Sinh trận cũng lập tức phát sáng.
Điều đó đã là chứng minh rõ nhất.
Giang Nguyệt Ly thật sự là Thất công chúa chuyển kiếp.
Trong người con bé mang cốt mạng của hoàng thất Yên Nam này.
" Quả là đúng thật!" - Các lão đầu gật gù nói.
Y tiến về phía Nguyệt Ly đứng ngay sau lưng rồi hạ người xuống giữ lấy con bé.
Vẻ như là sửa soạn lại y phục tươm tất cho Thất công chúa, nhưng động tác lại có hơi kì quái.
Bàn tay phải áp lên má con bé, những ngón tay thon dài như che phủ, vây lấy, giữ chặt.
Y tiến gần đến sát bên tai con bé thì thầm gì đó.
Khiến con bé lộ ra vẻ mặt vừa lo sợ vừa kinh hãi nhưng nhiều nhất vẫn là khó tin.
Sau đó y liền quay ngoắt biểu cảm gương mặt, vô cùng nhu hòa chỉnh trang lại tóc tai cho con bé.
" Ta nói không sao phải không!...!Con bé đúng là thật!" - Hoàng Quý Phi thở phào nhẹ nhõm, đắc ý nói.
Y đứng thẳng dậy, nét cười cũng rất khinh miệt sau đó quay người.
" Ở đây hết việc của ta rồi...!Nhậm chức bình an!" - Y chỉ đơn giản là nói một câu rồi vỗ lên vai nhỏ của Nguyệt Ly một lực nhẹ, sau đó tự mình tiến về chỗ ngồi mà an tọa xem kịch hay kế tiếp.
Nguyệt Ly cũng có được mấy phần nhẹ nhõm, nhưng vẫn là đứng ngây ra đó, không biết phản kháng thế nào.
" Được!...!Thất công chúa cuối cùng sau bao năm lưu lạc cũng quay trở lại...!Tìm được là công của Hoàng Quý Phi.
Vậy xem như công tội bù trừ, trẫm không làm khó nàng nữa.
Hôm nay ta nhận lại được hoàng nữ...!Lại là sinh thần thái tử...!Đều là ngày vui.
Chúng ái khanh hãy cùng ta nâng ly chúc mừng!" - Tuyên Hi dù nói lời vui vẻ nhưng sắc mặt lại không hề tốt, vô cùng bất mãn động tác cũng chỉ qua loa.
" Chúc mừng hoàng thượng!" - Chúng quần thần cùng nhau nâng ly cung kính.
Tuyên Hi nhấp hết ngụm rượu.
Hai tay chống lấy bàn gật gù đầu khe khẽ sang trái rồi lại sang phải như thể đang suy tính gì đó.
Sau cùng vẫn là nhìn về phía Nguyệt Ly.
" Cho dù là hoàng nữ của trẫm.
Nhưng con cũng đã chuyển kiếp vào nhà khác...!Trẫm không thể cứ vậy cướp người.
Quả thật không thỏa.
Lại thêm việc con đang tu tiên, trẫm cũng không ép con nhập cung....!Phong làm Phiêu Du công chúa, phiêu du tự tại chốn nhân gian.
Tạm thời con vẫn cứ ở Phục Linh sơn, khi nào nhớ nhà thì cứ việc tiến cung chơi với trẫm...!Biệt viện ở phía Nam, trẫm sẽ cho người tu sửa lại cho con." - Tuyên Hi có chút độc đoán nói
" Đa tạ bệ hạ!" - Nguyệt Ly lập tức quỳ xuống khấu đa