Thoáng chốc trời đã gần tối.
Công việc cũng đã gần như hoàn tất.
Ai cũng tay chân lắm lem, mặt mày đầy mồ hôi nhưng lại rất vui.
" Wow\~ Thật đẹp, muội xem phượng vĩ của chúng ta được treo dây đỏ đẹp quá kìa!" - Nguyệt Ly nhìn thấy liền nói cho Sơ Mạn biết.
Giản Sơ Mạn liền nhìn ra.
quả thật rất đẹp.
Giống như cây nhân duyên của Nguyệt Lão tiên nhân vậy.
18 năm nay, năm nào cũng viết thư để lên cây nhưng cũng chẳng có bóng ma nào yêu mình.
Chán thật! Ban sáng đã thấy rất đẹp, bây giờ tối xuống đèn được thắp lên lại càng đẹp hơn.
" Mọi người đã xong hết chưa? Chúng ta chuẩn bị hạ sơn dạo phố nào!" - Mấy nữ đệ tử ào vào vui vẻ rôm rả nói.
" Năm nay Phục Linh Sơn nhất định giành giải đệ nhất mỹ nữ thượng kinh.
Phu nhân người nghĩ năm nay ai sẽ là Thất tiên nữ ( Chức Nữ)." - Một nữ đệ tử hỏi.
" Giải gì vậy?" - Giản Sơ Mạn ngơ ngác hỏi.
" Sơ Mạn có lẽ muội chưa biết.
Hằng năm ngày thất tịch mấy nữ đệ tử các nhà thường xuyên đọ tài nghệ.
Người xinh đẹp và tài giỏi nhất sẽ được gọi là Thất tiên nữ.
Đó là một chức danh rất tốt, ai ai cũng muốn có." - Nguyệt Ly nhỏ giọng giải thích.
" Không rõ, nhưng ta nghĩ năm nay Phục Linh Sơn ta nhất định sẽ thắng!" - Nhan Linh Lung cũng có chút hứng thú đáp lời.
" Đương nhiên rồi!" - Tất cả bọn họ đều vui vẻ đáp lại.
" Sư nương!" - Tiếng Hạ Thất Phượng từ bên ngoài bước vào nói.
Vừa nghe tiếng ai cũng tránh xa hai bên để cô bước vào.
" Thất Nhi! Đã tạo pháp trận bảo vệ rồi chứ!" - Nhan Linh Lung vừa nói vừa lấy khăn lau mặt cho cô.
Mấy nữ đệ tử kia liền nhìn cô một cách đăm chiêu
Phải nói là dáng người Hạ Thất Phượng rất được, cao ráo, chỗ nào cần to thì to, chỗ nào cần bé thì bé lại còn rất săn chắc.
Để đáp lại Nhan Linh Lung, cô chỉ khẽ gật đầu.
" Lộc Cô Huyền Nương nói muốn con năm nay tham gia đấu sắc đấy!" - Nhan Linh Lung nhẹ nhàng nói tiếp.
Mấy người xung quanh ngoại trừ có chút khiêm nhường thì toàn là ánh mắt ngạc nhiên.
Hạ phu nhân lại có thể hiền dịu đến vậy sao??
" Vô vị!" - Hạ Thất Phượng lạnh lùng đáp.
" A Sương, A Tú! Mấy đứa muốn làm gì thì làm đi.
Ta bảo đảm." - Nhan Linh Lung liền bày ra vẻ nghiêm túc mà nói.
" Đa tạ phu nhân, năm nay Phục Linh Sơn ta thắng chắc!" - Mấy nữ đệ tử kia liền kéo Hạ Thất Phượng đi, hai thị nữ cũng nhanh chóng đi theo.
Họ như đã mong đợi từ lâu, vừa nghe được câu nói đó liền kéo người đi nhanh như gió, đến chút bụi cũng không để lại.
" Chết A Phượng nhà ta rồi! Bình thường không mặc bạch y thì cũng quần áo đơn giản.
Lần này sẽ bị họa như thế nào để đi đấu sắc đây!" - Tiểu Ái cười nham hiểm nói.
" Còn đứng ra đấy! Không đi chuẩn bị xuống phố à!" - Nhan Linh Lung nhẹ nhàng nhắc nhở.
Sau khi được nhắc nhở ai cũng vội chạy đi tắm rửa thay y phục và trang điểm thật đẹp.
Đường phố bây giờ tấp nập người, Giản Sơ Mạn đi cùng mấy người Giang gia, bạn họ mua đủ thứ thức ăn, chơi đủ loại trò, vô cùng vui vẻ.
Ai cũng ăn mặc rất đẹp.
Giản Sơ Mạn được Tiểu Ái trang điểm rồi diện váy cho nên rất đẹp.
Một vẻ đẹp trong trẻo đáng yêu.
Còn Giang Nguyệt Ly thì vốn sắc nước hương trời.
Ăn mặc bình thường cũng đã ăn đứt người khác.
" Sơ Mạn! Ăn hồ lô không?" - Nguyệt Ly đi bên cạnh nhẹ nhàng hỏi.
" Ăn!" - Giản Sơ Mạn vui vẻ đáp lại.
Hai người tỷ muội nói chuyện rất vui vẻ,