Sáng sớm tinh mơ đã có rất nhiều tiếng lục đục chạy đi chạy lại khắp nơi.
Cục bông trắng trắng mềm mềm tôi ôm tối qua cũng tự nhiên đi đâu mất.
* Cạch cạch cạch...ầm ầm ầm * Tiếng động ra vào phòng củi liên hồi.
" Làm gì mà ồn ào quá vậy?" - Giản Sơ Mạn chưa biết trời trăng mây nước gì hết, ngáp ngủ ngồi dậy hỏi.
" Tiểu Hạ cô nương, cô tỉnh rồi!...!Thật sự làm phiền rồi nhưng mà chúng tôi có việc gấp phải làm.
Cô có thể tự đánh răng rửa mặt được chứ? Y phục nô tì đã để sẵn ở phòng của cô rồi! Lát nữa Tiểu Ái sẽ đến tìm cô!" - A Sương thị nữ hầu ở Hàn Băng gấp rút nói rồi với lấy bó củi chạy đi.
Ở đây cũng có rất nhiều thị nữ cũng như đệ tử khác ra vào lấy đồ.
Nói đây là phòng củi nhưng cũng giống như cái kho vậy.
Để đủ thứ đồ.
" Tiểu nha đầu ngươi tỉnh rồi! Mau theo ta!" - Tiểu Ái vừa được nhắc đến liền xuất hiện kéo Giản Sơ Mạn đang mê ngủ đi.
" Làm gì vậy?" - Giản Sơ Mạn hoảng sợ hét lên.
Tốc độ lao đi rất kinh người, Giản Sơ Mạn phía sau cứ như đang bay vậy, khiến cô chóng mặt hết cả lên.
Nhưng thông qua hình ảnh mờ ảo mà cô nhìn được thì cũng có rất nhiều người ở ngoài đang chuẩn bị tất bật trang trí khắp Phục Linh Sơn.
Tiểu Ái làm việc nhanh chóng, đánh răng rồi rửa mặt thay y phục cài trâm cho Giản Sơ Mạn hết sức lẹ làng và thành thục.
Giản Sơ Mạn còn chưa kịp phản ứng gì thì mọi chuyện đã xong hết.
" Xong! Rất khả ái đó chứ! " - Tiểu Ái đầy tự hào nói
" Làm gì vậy?" - Giản Sơ Mạn ngơ ngác hỏi.
Nhìn sắc mặt Giản Sơ Mạn, Tiểu Ái liền thở dài một cái ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
" Ngươi thật thiếu kiến thức về cuộc sống con người mà!" - Tiểu Ái thở dài đâm chiêu nói.
" Ta thì thiếu cái gì chứ?" - Giản Sơ Mạn hoài nghi hỏi lại.
Một người đến từ thế kỷ 21 hiện đại và văn minh như tôi thì thiếu gì về kiến thức cuộc sống được chứ.
Có thiếu thì là mấy người thiếu ấy.
" Vậy ngươi biết hôm nay là ngày gì không?" - Tiểu Ái bày ra gương mặt giễu cợt, đắc ý hỏi.
" Hôm nay???" - Giản Sơ Mạn ngơ ngác lập lại.
Không có điện thoại, cách tính thời gian ở cổ đại thì mình lại không rõ.
Mà từ lúc xuyên vào đây mình cũng đã không để tâm đến mấy.
" Biết ngay mà! Phu nhân nói ngươi trước giờ ru rú trong phòng.
Từ lúc té thác mới chịu ra ngoài nói chuyện với mọi người.
Ngươi không biết cũng phải....!Hôm nay đó, chính là Thất Tịch!" - Tiểu Ái đắc ý nói tiếp đầy hả hê.
" Thất Tịch! Vậy mọi người đang chuẩn bị đón thất tịch à!" - Cô nhận ra vui vẻ hỏi kĩ.
" Đương nhiên!"
Trời ạ, mình được đón thất tịch chuẩn phong cách cổ trang rồi.
Ước mơ nho nhỏ từ bé của mình.
Chè đậu đỏ, thả đèn trời, ăn xảo quả, ngắm mỹ nhân và nam nhân.
oh my good\~ Ờ mây zing gút chóp.
Thứ mình mong đợi từ lâu đã đến rồi.
" Còn ngồi ra đó làm gì? Mau đi làm việc, mấy sư tỷ của ngươi đều đã bắt tay vào việc rồi đấy." - Tiểu Ái thích thú nói rồi lại kéo Giản Sơ Mạn đang vui vẻ đến ngẩn ngơ đi.
Mọi người đều phân công việc rất rõ ràng.
Nam chặt củi bưng vác, nữ nấu nướng và trang trí.
Mấy tiểu đệ tử nhỏ tuổi thì ngồi xếp đèn, giấy đỏ v..v...!Cũng có mấy nữ đệ tử tướng mạo xinh đẹp một chút thì bắt đầu tập múa.
Thất Tịch cũng giống như lễ cầu duyên.
Đạo này không cấm yêu đương, chỉ là phải chung thủy làm trọng, không được *** loạn.
Khắp nơi ở Phục Linh Sơn, từ thượng sơn đến hạ sơn đều trang trí một màu đỏ rực đầy tinh tế.
Rất thích mắt.
" Wow! Thật là đẹp!" - Giản Sơ Mạn thích thú