Thiên Di như sét đánh ngang tai, đúng là gần vua như gần với cọp.
Ông đánh vào ngực mình: Băng nhi, thứ cho Phụ thân vô dụng, vô dụng, ta đã hại con.
Giọt lệ lăn trên mặt người phụ thân đã gần ngũ tuần.
Nàng cản cha mình lại, lau nước mắt, ôm lấy: Người đừng trách bản thân, là con muốn lấy Hoàng thượng.
Không phải vì người cũng không phải Thiên Phủ.
Đừng nghĩ quẩn nữa có được không? Con cần mọi người chúc phúc, sự xuất hiện của người trong buổi hôn lễ cũng rất quan trọng.
Lão gật đầu.
Thiên Băng thỉnh cầu hắn: Hoàng thượng, ta muốn được đắp thuốc cho Phụ thân.
Hắn đi ra ngoài đợi nàng.
Tay nàng run rẩy, cẩn thận rắc thuốc cho phụ thân: Người mệt rồi, hãy để con từ bây giờ chăm sóc cho Thiên Phủ.
Người đã hết lòng cho Thiên Phủ nửa đời rồi, hãy để hài nhi báo hiếu.
Băng mỉm cười, nàng muốn xua tan mọi xui xẻo, buồn phiền.
Bàn tay trai sạn, vuốt đầu nàng, gật đầu: Ta thật may mắn khi có con, Băng nhi à.
Hoàng thượng nói vọng vào trong ra lệnh: Băng nhi, mau hồi cung với trẫm.
Nàng dặn dò cha: Con gái phải đi rồi.
Người nhớ chăm sóc bản thân.
Mẫu thân, những người trong Thiên Phủ đang rất cần người.
Người phải tinhn dưỡng cho tốt.
Sẽ có một ngày con- Thiên Băng sẽ rửa sạch oan ức cho Thiên gia chúng ta.
Nàng bước ra khỏi nhà lao, nhưng vẫn luôn quay đầu lại.
Hắn đưa tay lên vai, trấn an: Trẫm đã đưa gia quyến của nàng đến nơi an toàn.
Đừng buồn rầu nữa.
Ở bên cạnh, cái đưa tay của hắn, lại khiến nàng sợ sệt: Băng nhi đa tạ Hoàng thượng.
.........
Hắn hàng ngày luôn giữ nàng ở bên cạnh mình, bất kể phê tấu chương hay đi đâu, chỉ cần nhìn thấy sự xuất hiện của nàng là đủ rồi.
Nàng đã thay đổi, hiền dịu, không còn hơi tí nổi nóng, giận dỗi.
Lúc hắn phê tấu chương, nàng sẽ miệt mài bên cạnh mài mực, dâng trà không một lời kêu than, oán trách.
Có lúc sẽ ngủ quên trên bàn của hắn.
Nhìn thấy sự buồn chán của Băng nhi hắn lại không nỡ, trước kia chẳng phải nàng rất thân Hoàng tổ mẫu.
Không biết Bà gặp Thiên Băng sẽ vui mừng như thế nào...
Khôn Ninh cung, Hoàng Thái Hậu cùng Ninh An quận chúa đang quây quần.
Ninh An quận chúa rất được Thái Hậu thương yêu, thực ra nàng được bà nhận