Hai mắt nhìn nhau rất lâu.
Thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc này.
Tôn mama hớt hải chạy vào bẩm báo:" Nô tì tham kiến Hoàng thượng"
Cả hai người giật mình,bừng tỉnh đứng dậy, phủi y phục:" E hèm".
Có chút ngượng ngịu( Đúng là mê trai đầu thai mới hết )
" Có chuyện gì? Chẳng lẽ Hoàng Hậu xảy ra chuyện gì sao?"
Bà ta vui sướng:" Không ạ.
Là tin mừng, Hoàng Hậu nương nương đã mang thai được 5 tháng rồi ạ"
" Thật sao?"- Hắn không khỏi sung sướng, dù gì đây cũng là đứa con của hắn và Lãnh Tuyết.
Thấy vẻ mặt của Thiên Băng, Tôn mama hả dạ, đúng như nương nương đoán.
Hoàng đế nhìn sang bên cạnh đã không còn có bóng người.
Thiên Băng đã đi xa, để lại cho hắn một câu:" Hoàng thượng, đây là tin mừng của Hậu cung.
Người nên đến đó chung vui với Hoàng Hậu".
Bóng người dần lẫn vào đêm tối.
Hoàng đế nhìn theo bước chân nàng thật lâu, Tôn mama lại đánh tiếng:" Hoàng thượng".
" Trẫm biết rồi".....
Trữ Tú Cung
Lãnh Tuyết thấy Hoàng đế vội rời giường hành lễ.
Hắn vội vàng đỡ :" Hoàng Hậu, nàng đang mang long thai không cần lễ tiết".
Hắn rất vui, lần đầu tiên được làm Phụ Hoàng:" Người đâu, từ giờ trở đi Mỗi bữa ăn của Hoàng Hậu đều phải kiển tra cẩn thận.
Nếu Hoàng Hậu và đứa bé có mệnh hệ gì thì trẫm sẽ cho các ngươi bồi táng cùng"
Nô tì và thái giám quỳ xuống dập đầu liên tục:" Nô tì, nô tài đã biết"
Đoan Minh Vương cho tất cả ra ngoài chỉ còn lại hai người.
Hắn xoa bụng Lãnh Tuyết, đặt tai