Triệu Gia Thông sau khi tìm được địa chỉ của Tịnh Tuyên, anh bắt đầu chuẩn bị mọi thứ để đi tìm cô, nơi này rất quen thuộc hình như chính là nơi anh mà cô đã gặp nhau.
Không nghĩ cô sẽ quay trở về đây, Triệu Gia Thông phải cải trang để mọi người không nhận ra anh, anh lần theo vị trí được ghi trên giấy, đến một căn nhà cũ bên trong có tiếng reo đùa vui vẻ của trẻ con.
"Cậu trai này, cậu tìm ai à?" Môti cụ già nhìn thấy anh cứ đứng lấp ló ngoài cửa liền đi đến vỗ vai anh.
"Cháu tìm Tịnh! "
Triệu Gia Thông chưa kịp nói hết thì cụ bà liền cắt ngang lời cậu reo lớn.
"Trời!! Cậu là Triệu Gia Thông phải không??" Triệu Gia Thông cứ nghĩ mình cải trang như vậy là không ai nhận ra mình nào ngờ đến cụ già cũng biết đến anh.
"Dạ, mà bác đừng nói lớn nhé" Triệu Gia Thông suỵt nói khẽ.
"Trời ơi tôi mê phim cậu đóng lắm á, nhất là vai Lăng Triều trong Hậu Cung Tranh Sủng lắm á, không ngờ được gặp cậu ngoài đời, cho tôi xin chữ kí với nhé, cháu tôi nó cũng mê cậu lắm để tôi gọi nó ra đây"
Triệu Gia Thông chỉ biết lắc đầu, thở dài, đúng địa chỉ rồi nhưng sao không thấy Tịnh Tuyên đâu hết nhỉ? Lần đó anh đến đây một lần và gặp được cô, rồi họ lại có cơ hội gặp nhau ở thành phố.
"Cũng lâu rồi nhỉ? Nơi này thay đổi nhiều quá"
Một cô gái từ trong nhà bước ra, trên tay bế một đứa trẻ, bộ trang phục bình thường suýt nữa anh không nhận ra cô, nhìn giống một cô gái nông thôn rồi đấy.
"Tịnh Tuyên!!" Triệu Gia Thông thấy cô liền vẫy tay gọi.
Tịnh Tuyên nhìn thấy anh cô khá bất ngờ, nhưng sau đó liền đi vào trong nhà không để ý đến anh nữa.
"Cậu Triệu cậu biết cháu tôi sao? Mau vào nhà đi!!" Bà đi ra mở cửa cho anh vào trong.
Tịnh Tuyên có vẻ rất giận anh, cho nên cô vừa nhìn thấy anh liền đi vào trong vẻ mặt lạnh lùng không quan tâm,