Một khắc kia Hạ Ngữ Mạt khẩn trương ngay cả ánh mắt cũng đã quên nhắm lại , chỉ thấy một bóng dáng màu trắng vọt lại , ngón tay trực tiếp nắm lấy thắt lưng của nàng, toàn bộ thân thể cũng theo đó bay lên không , sau đó rơi vào một bờ ngực ấm áp. Bóng dáng màu trắng kia liên tiếp đá chân vào ván cửa , cắt thành hai khối gỗ .
Thật đẹp mắt !
Hạ Ngữ Mạt một loạt động tác làm cho kinh diễm . Đây là võ công trong truyền thuyết sao , đông tác của hắn tao nhã như nước chảy lại như có một phần tiên khí tiên khí.
_ Ngươi rất lợi hại!
Nàng không chút do nói ra tán thưởng chân thành tự đáy lòng.
Tư Đồ Hoàng Vũ nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn đang nở nụ cười còn mang theo sự sùng bái của nàng. Nàng cười đẹp đến lạ thường .
Mà lúc này bọn họ đều xem nhẹ nữ nhân sắp phát điên kia.
Nam Cung Dữu Hương gắt gao giữ chạt đầu móng tay , ánh mắt hung hăng trừng mắt Hạ Ngữ Mạt đang được Tư Đồ Hoàng Vũ thoải mái ôm trong ngực ,hận không thể lập tức tiến lên đem nàng đánh cho hả dạ.
Nũ nhân kia ! Thế nhưng mặc quần áo rộng thùng thình của Vũ ca ca, cổ áo còn như ẩn như hiện dấu hôn !! Tức nhất là Vũ ca ca thế nhưng nở nụ cười với nàng !! Tươi cười kia So với tươi cười cùng mình và người ngoài rõ rang khác biệt rất lớn!
Nữ nhân kia, thoạt nhìn rõ ràng chỉ là cái tiểu nha đầu ,luận về tư sắc nàng làm sao so được với chính mình ?!
Nàng ta còn là một kĩ nữ !Nữ nhân như vậy dựa vào cái gì lại muốn cùng nàng đấu tranh ?!
Nàng ghen tị tức giận