Đợi đến lúc Lưu đại quan nhân đến,Hạ Ngữ Mạt mặt đã đỏ hồng,cả bầu rượu đều đã bị nàng nuốt trọn vào bụng.Mùi rượu ở đầu lưỡi thơm ngon vô cùng. Hạ Ngữ Mạt thập phần thoải mái mà ợ một hơi ,nhưng là lập tức nhận thấy được có điểm không thích hợp,liền đứng lên.Như thế nào lại càng ngày càng nóng ,nàng buồn bực, giống như cả người có một trận ,khô nóng theo tứ chi đi lên._A tiểu bảo bối của ta ,ngươi hôm nay cũng thật đẹp!Một cái nhíu mày gian ,một đôi tay bẩn của trư (lợn) đã nắm chặt thắt lưng nàng,Hạ Ngữ Mạt đột nhiên bừng tỉnh. Hôm nay là ngày đầu tiên nàng tiếp khách mà vị khách nhân đầu tiên đó lại là người có vẻ mặt phì nộn đúng chuẩn mực của một tên đầu heo dâm loạn.
_Lưu đại quan nhân mời ngươi tự trọng .
Hạ Ngữ Mạt trong lòng xao động ,lạnh lùng hô một tiếng, không nghĩ tới nàng giọng khàn khàn,nói cũng không nói lên lời. Trong rượu không biết bỏ vào cái gì mà nàng vừa uống không được bao lâu đã khó chịu như vậy.
_Tự trọng?
Đầu heo buồn cười nói :
_Tiểu Mạt nhi,ngươi đã uống hết toàn bộ số xuân dược rồi còn muốn bản công tử giữ tự trọng như thế nào? Công tử ta khinh ! Đức hạnh mà ngươi nói thực là con mẹ nó vũ nhục chủng tộc heo!
Hạ Ngữ Mạt ở trong lòng oán thầm trăm ngàn lần ,nhưng cỗ khô