Ngay lúc hai người Lân, Hà đang miệt mài tập luyện, cách đó tám trăm dặm, ở Mệnh Cô, châu Hồ Lý Cải, giáp ranh giữa Kim quốc và miền viễn Bắc, một chuyện lạ lùng xảy ra.
Vốn Hồ Lý Cải đại đa số là người Dã Nhân sinh sống, chẳng thuộc phạm trù quản lý của triều đình, không theo tập tục trung ương ban bố, không có quan thái thú cai trị, chỉ có duy nhất một điều là vẫn nộp tô thuế cho triều đình thông qua tù trưởng A Cáp Xuất.
Dã Nhân Nữ Chân là một trong tam đại bộ của tộc Nữ Chân.
Nữ Chân phân thành ba bộ lớn là: Kiến Châu, Hải Tây và Dã Nhân.
Trong đó, khu vực của Dã Nhân Nữ Chân là ở cực bắc, bao phủ lưu vực trung du Tùng Hoa Giang, Hắc Long Giang và Ô Tô Lý Giang, phía đông đến biển Ngạc Hoắc Thứ bên bờ Hồ Lý Cải và đảo Khố Hiệt.Kim triều đại bộ phận được điều hành bởi Kiến Châu Nữ Chân, vốn từ xưa nay đều không có quan hệ tốt đẹp gì với người Dã Nhân.
Khi vua Hi Tông mang tăng lữ và đạo sĩ vượt sông lên miền Đông Bắc truyền đạo, A Cáp Xuất cũng cự tuyệt.
Xung đột giữa Kim triều và Hung Nô, suốt mười năm qua A Cáp Xuất chưa một lần gửi viện binh.
Xuất tin rằng Hồ Lý Cải xứ Đông Bắc lạnh lẽo xa xôi, tài nguyên khan hiếm, quân Hung Nô tất chẳng thèm nhòm ngó, nên không việc gì phải giúp đỡ triều đình cũng là lẽ đó.
Kể cả khi quân Hung Nô đánh đến Thiết Lĩnh, bắt đầu xâm lấn vào đất phiên thuộc của người Dã Nhân, A Cáp Xuất vẫn chẳng mảy may động binh.Thứ nam của A Cáp Xuất là A Cáp Công theo lời cha lên rừng viễn Bắc, tìm kiếm cây bạch dương Cảo Liên quý hiếm để lấy gỗ đóng thuyền săn cá voi.
A Cáp Công có thể trạng vô địch, lãnh đông hàn băng đều không cảm thấy, ấy là do tuổi nhỏ chết hụt mà thành.
Vốn dĩ A Cáp Xuất sinh thành năm người con, thì hai người chết yểu từ tấm bé, chỉ có trưởng nam là A Cáp Toại và thứ nữ A Cáp Hoan.
Tới A Cáp Công tuy sống sót nhưng từ nhỏ mặt mũi đã tái mét, gầy nhom, hay ốm yếu tay chân không làm được việc gì.
A Cáp Xuất thỉnh không biết bao nhiêu thầy cúng, thậm chí cho người Nam chinh mời đạo sĩ từ kinh thành lên một chuyến cũng không sao cải thiện.Một ngày nọ, một thuật sĩ chu du từ Khố Man* phương tây xa xôi, ghé qua thị trấn Mệnh Cô, thủ đô của Hồ Lý Cải, nghe sự về các nam tử A Cáp gia mới ngỏ ý muốn gặp.
Vừa gặp A Cáp Xuất, thuật sĩ mới nói, “Ta vân du tứ phương ghé qua nơi đây, thấy trong trấn này có tụ khí bất thường, lại hay trong quý trang có chuyện chẳng lành, nên muốn xem liệu tài mọn của ta có thể giúp đỡ chăng?”*Cumans-Kipchak là một liên minh của người Turk ở vùng thảo nguyên Á-Âu, tồn tại cho tới khi bị chôn vùi dưới vó ngựa Hung Nô vào thế kỷ 13.Thuật sĩ này bên ngoài mặc mã giáp đỏ mận, trong mặc áo nhung dệt hoa văn kim tuyến, đầu đội bác khắc mạo trông như một thỏi vàng treo trên đầu, các trang phục này A Cáp Xuất chưa từng thấy.
Thuật sĩ bỏ mũ ra, xem xét xung quanh tư gia, rồi chỉ ra đằng sau bức tường mà hỏi, “Nhà tù trưởng có phải đang đặt tổ vật gia tộc ở đó?”A Cáp Xuất lấy làm kinh ngạc.
Tổ vật gia tộc là nguồn sinh khí của A Cáp gia, vốn tổ vật được giấu kĩ càng để không kẻ nào nhòm ngó, nhưng thuật sĩ vừa mới tới đây đã chỉ ra ngay được.
Xuất đáp phải, thuật sĩ mới bảo, “Có điều dị thường, ta cần xem xét.”Xuất mới đồng ý, bảo tộc nhân khênh tổ vật ra.
Tổ vật A Cáp gia mang hình hài con cú mang đầu ưng được đặt trên một thần trụ, tất cả đều làm từ gỗ bạch dương.
Thuật sĩ đi qua lại mấy vòng, mới rút từ trong áo nhung ra một cây phất trần, gõ mạnh đôi lần vào thần trụ.
Một dòng công khí hồng hoàng sắc bắn ra từ cây phất trần, kết nối với thần trụ suốt nửa canh giờ mới thôi.
Xong xuôi, thuật sĩ mới bảo, “Thần trụ của tù trưởng bị ách tắc nguyên khí.
Ta vừa đả thông, giờ