[AllTake] Comeback

Chương 20


trước sau

Author: ThatNghiep

"Takemichi?!"

Giọng nói của Mitsuya, Takemichi quay đầu, đối phương ngồi trên xe phân khối lớn hỏi cậu:

"Mày đi một mình à?"

Takemichi gật đầu:

"Ừ, tao đang đi kiếm Mikey với Draken. Hai người đó bảo bận gì đó rồi đi mất, chưa quay lại. Mà sao mày ở đây? Hai người đó gây sự gì sao?"

Mitsuya xuống xe, nghiêm túc nói: "Draken sẽ bị tấn công."

Mitsuya quay đầu quan sát xung quanh, thấy xe Peyan thì thở dài:

"Chuyện hôm trước bàn ở nhà mày ấy, Mikey và Draken đã đến gặp Pachin, Pachin nói cậu ấy không muốn bọn tao cứu ra gì cả, cậu ấy tự lo cho bản thân được. Mikey đồng ý, chuyện Pachin xem như xong. Nhưng mà Peyan thì không đồng ý, cậu ta với dư đảng Moebius tập hợp lại, nói là muốn xử lý Draken."

Mưa ngày càng nặng hạt, Takemichi bình tĩnh kéo tay Mitsuya đi:

"Tao kiếm hết các chỗ khác rồi, giờ chỉ còn bãi đậu xe thôi. Mà mày biết chuyện Draken bị tấn công đã gọi cho những đội trưởng khác chưa? Sao có mình mày ở đây thôi?"

Mưa lạnh nên nhận ra tay người kia ấm thật, Mitsuya để im tay cho Takemichi nắm, ngoan ngoãn đi theo người kia vừa trả lời:

"Peyan nói tao đến một mình hoặc là Draken sẽ chết. Nó muốn xử những ai cùng thuyền với Draken trong vụ Pachin."

"Gọi mấy đội trưởng khác đi."

"...?"

"Gọi nguyên Touman đến đấm cả đám là bọn nó hết giết người được thôi."

"..."

Trong lúc Mitsuya gọi điện cho những đội trưởng khác, cả hai đã đến gần bãi đậu xe. Nghe tiếng đánh đấm huỳnh huỵch, cậu liền biết phía trước chính là chiến trường, trái tim đập ngày càng nhanh.

Draken đứng giữa đám Moebius, vết thương trên đầu chảy máu ướt đỏ cả nửa bên mặt, dưới chân là năm, sáu tên Moebius bất tỉnh.

Mitsuya thấy Peyan đứng chung với bọn Moebius liền nổi giận quát lớn: "Mẹ kiếp Peyan, mày biết Pachin đã quyết định như vậy còn phản bội đánh lén Draken?"

Peyan gầm lên: "Câm đi! Pachin là tất cả của tao! Pachin từ bỏ Touman thì tao cũng từ bỏ Touman!"

Một tên Moebius đứng cạnh hỏi: "Ngoài Draken ra, giờ chỉ có hai tên này thôi sao?"

Mitsuya nhíu mày: "Chỉ có tao thôi, người bên cạnh không liên quan gì cả."

Cùng lúc Mitsuya nói, Peyan cũng nhìn thẳng vào Takemichi, ra lệnh với đám Moebius đằng sau:

"Không, Draken và Mitsuya thôi. Người tóc vàng đó bọn mày không được đụng."

Trong lúc Mitsuya và Draken ngạc nhiên trước lời của Peyan, Takemichi mỉm cười, bước ra ngoài cách vòng chiến đấu mười bước chân.

Mitsuya ngỡ ngàng: "Takemichi... mày..."

Takemichi nhún vai: "Tao ghét chịu đau lắm."

Vài tên Moebius cười thì thầm với nhau, Peyan mơ hồ nghe được mấy chữ "yếu đuối", "phản bội", "nhát gan", trong lòng càng thêm nặng nề. Khi thấy đôi mắt ánh nét cười của Takemichi nhìn mình, Peyan khựng người, hai nắm đấm siết chặt.

Thiếu niên tóc vàng ngồi trên xích đu ở công viên, mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính hai bên thái dương, dưới chân là một balo lớn, dáng vẻ như vừa đi bộ khắp khu nhà với cái balo ấy. Peyan nhìn đối phương dùng chân đẩy xích đu tới lui, cả hai đều im lặng, bầu không khí vô cùng nặng nề.

Đối phương bỗng nhìn thẳng vào mắt hắn rồi mỉm cười:

"Nếu mày đã suy nghĩ như thế, sao mày không thử lòng bọn họ?"

"... Ý mày là gì?"

"Đơn giản thôi, mày theo Touman, vậy hãy xem thử những người đứng đầu Touman có xứng cho mày theo không Pe?"

Mitsuya còn đang hoang mang với thái độ của Takemichi, tiếng bô xe quen thuộc vang lên ngày càng gần bọn họ.

Takemichi biết, là con CB250T của Mikey.

Mikey lái xe trượt ngang chặn trước giữa Draken, Mitsuya với đám Moebius. Takemichi chậm rãi lùi về sau nhường hào quang cho bọn họ, rút điện thoại ấn ấn bàn phím, hoàn toàn mặc kệ chuyện bên kia.

Lắng nghe từng câu thoại y hệt trong kịch bản, Hanma đi đến, Takemichi vừa bấm điện thoại nhắn tin vừa thầm nói trước từng câu thoại mà cậu thuộc lòng, cả cái điệu cười như thằng khùng của Hanma cậu cũng nhớ rõ.

Hanma ở phía bên kia đỡ cú đá của Mikey, hắn cười ngạo nghễ nói lớn:

"Vì tao sẽ giết mày ở đây!!! Moebius có tổng cộng khoảng 100 người, Touman chỉ có ba... bốn người?"

Câu nói dừng lại, xung quanh im lặng chỉ nghe thấy tiếng mưa. Đang chờ đợi câu thoại tiếp theo, Takemichi tự hỏi sao tự nhiên im lặng đến vậy, cậu khó hiểu ngẩng đầu.

Hanma nhìn cậu.

Mikey, Draken, Mitsuya nhìn cậu.

Cả đám Moebius cũng nhìn cậu.

Takemichi vốn dĩ đang đứng ở một góc mờ nhạt bỗng trở thành trung tâm của sự chú ý, cậu cầm điện thoại, gật đầu một cái, đưa tay dáng vẻ mời:

"Vâng, mọi người cứ tiếp tục đi."

"..."

Cả đám im lặng. Takemichi cũng khó hiểu, cậu là nhân vật phụ thôi, có tiếng

tăm gì đâu mà mấy người này chú ý tiểu tiết thế. Đánh thì đánh đi, hô hào thì cứ hô hào đi, sao cứ bắt mọi người đều phải nghiêm túc dõi theo làm gì?

Nhưng ánh mắt cả đám cứ như kim đâm vào người, Takemichi đành cất điện thoại vào túi quần, cúi đầu xin lỗi:

"Xin lỗi đã làm phiền, mọi người cứ tiếp tục."

Hanma nhớ ra đây chẳng phải thằng nhóc hôm trước tung xe đạp vào hắn đây sao? Hai mắt Hanma sáng rực:

"Mày thuộc Touman?"

Vừa nghe xong Mikey đã trừng mắt Hanma như muốn nói cấm đụng vào người của hắn, thế mà Takemichi ở phía sau lắc đầu:

"Không, tao chưa được nhận vào."

Mikey ngơ ngác quay đầu nhìn Takemichi, chợt nhớ ra đúng là người đó chưa thuộc đội nào cả, ngay cả bang phục cũng không có, trong lòng nóng nảy vội vã chẳng biết làm sao.

Mitsuya cúi đầu thầm mắng bản thân. Hoá ra đối phương luôn tránh xen vào chuyện của Touman, bởi vì bọn họ chưa từng nói sẽ nhận Takemichi vào bao giờ.

Hanma vẫy tay: "Ê tóc vàng, muốn qua băng bọn tao không?"

Draken ngồi trên đất nghiến răng thầm mắng mẹ kiếp. Sau chuyện này nhất định phải tổ chức họp, kết nạp con koala tóc vàng kia vào Touman ngay lập tức, nếu không ai đó cướp cậu ta chạy đi thì kiếm không ra được.

Mikey bóp tay răng rắc, Hanma thấy tên Mikey vô địch kia mỉm cười mà đôi mắt y hệt như ác quỷ chuẩn bị giết người, hứng thú trong lòng càng tăng vọt, cười to vui sướng:

"Giết! Giết toàn bộ, trừ tên tóc vàng ra. Đứa nào bỏ chạy thì trở về tự bẻ răng đi, hiểu chứ?"

Bỗng tiếng động cơ ồn ào quen thuộc xuất hiện, Takemichi thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cậu cũng không còn làm trung tâm của sự chú ý.

Smiley thấy Takemichi đứng ở góc xa liền vội giơ tay vẫy vẫy, như thể Takemichi không chào lại thì sẽ không ngừng vậy. Takemichi đành giơ tay gật đầu một cái xem như chào. Baji đi bên cạnh Smiley nhíu mày, liếc mắt qua, con cún lông vàng kia tức khắc cụp tai cúi đầu tránh ánh mắt của hắn.

Touman và Moebius số lượng đông bằng nhau, hiển nhiên một cuộc hỗn chiến lập tức nổ ra. Đôi bên một trắng một đen lao vào đánh nhau tới tấp. Takemichi không muốn bị đánh, cậu đứng nép sang một bên, bình tĩnh quan sát tìm kiếm bóng dáng của Draken.

Thế mà chẳng biết tên điên Hanma bị cái quái gì, việc đầu tiên làm chính là lao thẳng đến chỗ Takemichi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện