"Tuyên bố duy nhất chúng tôi cần là: sự thật!"
"Mong muốn duy nhất của chúng tôi là: sự thật!"
"Thứ duy nhất có thể xoa dịu linh hồn những anh hùng hy sinh oan uổng là: sự thật!"
"Gia tộc Crowder mau đáp lại, nếu không chúng tôi sẽ không rời đi!"
"Phản đối việc quý tộc Crowder sử dụng quyền lợi cấm nói, chúng ta đều là người dưới bầu trời Đế Quốc, có quyền theo đuổi tính mạng bình đẳng!!"
* Nguyên gốc là phong khẩu, mình dùng cấm nói, một tính năng của Sina Weibo dùng để chặn account thảo luận.
"Linh hồn những anh hùng chết oan đang nhìn các người, Edie Crowder, mày còn có lương tâm không mà dám ngủ!!!"
Kể từ sau sự cố phát sóng trực tiếp của Edie Crowder, gia tộc Crowder còn có ý muốn bịt miệng truyền thông đại chúng, mà bản thân Edie Crowder và nơi ở của y càng bị bao vây bởi dân chúng Đế Quốc tới cửa đòi chân tướng.
Edie Crowder tránh ở trong phòng nhìn xuyên qua cửa sổ, nhìn đến đám đông biểu tình đen nghìn nghịt, đáy mắt tơ máu dày đặc gần như chiếm toàn bộ tròng mắt.
Ban đầu chỉ có lác đác mấy chục người, sau đó người nhà người bị hại công khai tuyên bố cuốn huyết thư trăm ngàn dấu vân tay trên mạng xã hội, yêu cầu bọn họ trả lại công đạo người nhà con cái bọn họ, còn có Bùi thiếu tướng đã hy sinh.
Cuốn huyết thư này một khi công bố liền tạo thành chấn động nghiêng trời lệch đất toàn mạng, hàng ngàn hàng vạn cư dân Đế Quốc tự phát tụ tập tại tòa nhà chính phủ, viện kiểm soát, cơ quan hành chính khác nhau tiến hành phản đối.
Trong đó nơi tụ tập nhiều nhất chính là dinh thự Crowder, tập trung hàng chục ngàn người dân phẫn nộ kích động, cổng sắt ngoài hoa viên của dinh thự Crowder bị người dân mãnh liệt đánh sập, dẫm đạp thành một đống sắt vụn, cửa sổ màu lưu ly tinh xảo sang quý cũng bị người dân phẫn nộ dâng trào ném đá vỡ, thiếu chút nữa cửa chính dinh thự Crowder cũng bị dân chúng bạo động xâm nhập vào.
Nếu không phải do nhân số quá lớn, cảnh sát Đế Quốc lo lắng sẽ xảy ra hiện trường đổ máu ác liệt, phái cảnh lực đến đuổi người dân đi biểu tình, thì e là người nhà Crowder khiếp đảm sợ hãi trốn trong dinh thự Crowder cũng không thể an ổn ngồi trên ghế thảo luận như bây giờ.
Edie Crowder quả thật là sứt đầu mẻ trán bởi vì sau khi tin tức phát sóng trực tiếp đo lường được trong máu y có chứa cồn, tất cả mọi người trong gia tộc đều trách cứ y, mà nhị hoàng tử Kyle càng tức giận ra mặt.
Nếu y không xử lý ổn thỏa chuyện này sẽ đem gia tộc Crowder trục xuất quý tộc.
Dân chúng biểu tình đã hơn một tuần.
Con thứ của gia tộc Crowder nhậm chức tại Bộ Ngoại giao Đế Quốc, để tránh bị nổi bật cũng dọn ra ngoài ở, người trong gia tộc chỉ còn Edie Crowder, cha y Charles Crowder và đứa em gái Omega kiêu ngạo tự mãn vừa qua lễ thành nhân Kama Crowder.
Một tuần này, người hầu của dinh thự Crowder đến cửa cũng không dám ra, càng miễn bàn đến đi mua sắm, người nhà Crowder luôn tự cho mình là thân phận quý tộc tự phụ, mời đầu bếp cổ pháp nấu những món ăn tươi ngon mới mẻ, nào có liên tục mấy ngày liền uống thuốc dinh dưỡng.
Em gái Kama nhìn đống thuốc dinh dưỡng ngày một khó ăn trên bàn cơm, lại nghĩ đến thanh danh của gia tộc Crowder đại suy, đến cả nhóm khuê mật thân nhất ngày xưa cũng không muốn có dính líu đến cô, lập tức người trong gia tộc Crowder bị toàn bộ người trong giới quý tộc trục xuất lạnh.
Cuộc sống ngăn nắp hào nhoáng dĩ vãng không còn nữa, ngay cả nhị hoàng tử Kyle luôn ái mộ cũng không ít lần gọi đến nhưng cũng chỉ trách móc cha và anh hai, nhìn sắc mặt bọn họ từ từ tiều tụy bất an, bên tai không ngớt tiếng ồn ào của đám đông biểu tình bên ngoài.
Em gái Kama từ trước đến nay chưa từng gặp phải đả kích như này, nằm gục trên bàn thất thanh khóc lớn, không nhịn được oán trách người anh hay gây họa lớn này: "Nếu không phải anh nói lung tung trên sóng trực tiếp, gia tộc Crowder chúng ta cũng không lưu lạc đến bộ dạng này!"
Nói xong, em gái Kama liền lau nước mắt, nhấc làn váy lên, dùng ánh mắt oán niệm bất mãn thật sâu liếc nhìn Edie Crowder đã trở nên phờ phạc tang thương, rời đi.
Edie Crowder cúi cầu, đôi mắt đỏ bừng ảm đạm vài phần, trong lòng một lần lại một lần tra hỏi chính mình, vì cái gì… Vì cái gì y lại mất khống chế nói ra những lời đó trong trường hợp quan trọng như vậy…
Người cha Charles Crowder mới vừa nhận được một thông tin, tạm thời đi khỏi đại sảnh, chờ đến khi trở về, sắc mặt u ám nghiêm trọng, từng bước chân nặng nề đi tới, dùng ánh mắt phức tạp gian nan nhìn Edie Crowder, nói.
"Edie, con luôn là đứa con đáng tự hào của cha, nhưng bây giờ con làm ta quá thất vọng rồi.
Bây giờ người từ Viện Kiểm sát đang đến đây, người giám thị phía sau là thẩm phán Bruce được Đế Quốc công nhận là thiết diện vô tư, cho dù cha có dựa vào bao nhiêu quan hệ, hứa hẹn nhường ra bao nhiêu lợi nhuận gia tộc Crowder cũng chẳng ai dám dây vào mớ bòng bong này."
Đối diện với ánh mắt thất vọng uể oải của cha, sống lưng Edie Crowder run lên, ủ rũ cúi đầu xuống, ánh mắt tràn đầy mất mát, nhiều ngày không ngủ khiến giọng nói khàn khàn khô khốc.
"Xin lỗi cha, là con khiến gia tộc bị liên lụy."
Trong lòng Charles Crowder rất đau, đây là đứa con cả gã bồi dưỡng bấy lâu nay, để bảo toàn những người dư lại trong gia tộc, gã cũng chỉ có thể tuân theo chỉ thị của nhị hoàng tử Kyle.
"Edie, con uống cái này đi.".
truyện teen hay
Edie Crowder mờ mịt nhìn cha đưa cho mình một lọ nước thuốc xám tím, lẩm bẩm hỏi: "Đây là cái gì?"
"Thuốc làm con tạm thời không thể nói chuyện, Edie, bệnh của con còn chưa chữa khỏi, để tránh cho con nói lung tung trước tòa án, chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ hạ sách này.
Edie Crowder kinh ngạc nhìn, mười ngón tay bụm mặt gục đầu xuống, ở nơi không thấy được kéo khóe miệng run rẩy tạo thành tươi cười trào phúng.
—— Bệnh gì cơ? Nói sự thật sao?!
Giờ đến người nhà cũng muốn đích thân hạ độc y, tất cả mọi người đều đang oán y, nhưng đây không phải do người kia sai sử sao? Vì cái gì mà y phải chịu mọi hậu quả!
Bọn họ biết rằng người câm không thể phản bác lại bằng chứng phạm tội của mình trước tòa, để bịt miệng y, để không lộ ra bằng chứng phạm tội của những kẻ còn lại, thậm chí còn muốn làm y bị câm, muốn đẩy hết hành vi phạm tội lên người một mình y! Nhiều bình dân, binh lính vô tội chết như vậy, y nhận tội chỉ có một kết cục duy nhất, chính là tử hình!
Muốn để một mình tôi đi tìm chết, nằm mơ!
Edie Crowder tiếp nhận lấy lọ thuốc câm kia, dưới ánh mắt phức tạp áy náy của cha, toét miệng hung hăng vứt xuống đất!
Choang ——
Thủy tinh vỡ tung tóe sắp sàn, âm thanh thanh thúy vang dội làm Charles Crowder kinh ngạc, ánh mắt trong giây lát làm người ta sợ hãi.
Edie Crowder cảm xúc kích động, từ cổ họng trào ra mùi máu tươi, y tùy tiện lau đi tơ máu tràn ra khóe miệng, như là không để ý đến, trừng lớn mắt nhìn về phía cha ruột mình, ác ý tràn đầy hô.
"Tại sao lại sợ con nói ra sự thật?! Nếu tiền đồ nhân sinh của con đều phải bị hủy, dựa vào cái gì mà mấy người nhà các người bình thường hút máu con còn có thể sống cuộc sống quý tộc! Nếu không phải khi đó cha lấy mệnh lệnh gia tộc bức bách con đi ám sát đại hoàng tử Edward thì con vốn dĩ đã được thăng chức trung úy thay vì tử thủ cái vị trí thiếu úy này nhiều năm như vậy!!!"
"Cha, à không, Charles, nếu tôi mà chết, gia tộc Crowder cũng chôn cùng đi!" Đôi mắt Edie Crowder đỏ bừng cười nhìn Charles Crowder.
Nụ cười tự mãn dữ tợn lập tức làm sai lệch nát nhừ cảm nhận của Charles về đứa con ngoan, ngưỡng mộ cha, kính yêu gia tộc.
Charles Crowder thất vọng nhắm hờ mắt lại, nói: "Người đâu, đại thiếu gia Edie điên rồi, nhanh bắt giữ nó lại!"
Ngoài phòng đột ngột lao vào bốn năm vệ sĩ, bạo lực đè Edie Crowder đang muốn chạy trốn xuống đất, tay chân đều bị giữ chặt, Edie Crowder đau đớn phun ra một miệng máu, cơ quan trên người càng đau đớn khó chịu, mà lúc này tròng mắt y đỏ đậm nhìn cha mình, ánh mắt vẫn áy náy đổ thuốc câm vào miệng y!
Edie Crowder kịch liệt phản kháng, cánh tay bị vệ sĩ thô bạo kiềm đến trật khớp, đôi mắt đỏ bừng hận đến cùng cực nhìn vào cha y, môi cắn đến bật máu, cha y vẫn cứ áy náy rẻ rúng đến buồn cười đó, y thật sự rất hận!
Không tới một giờ.
Người của Viện Kiểm sát Đế Quốc đã đem Edie Crowder đi điều tra.
- ------------------------------------
Một vị khách vội vàng đến thăm nơi ở của thẩm phán Bruce.
"Uống chút hồng trà không?" Thẩm phán Bruce nhìn Beta tuấn mỹ không phải lần đầu đến thăm, nói.
Màu mắt xanh biển thuần khiết của hoàng tộc kia, thật hoài nghi hắn là con riêng lưu lạc ở bên ngoài của quốc vương Edmund.
Đôi mắt xanh sâu thẳm lạnh lẽo nhìn thẳng thẩm phán Bruce, lạnh nhạt không nói gì đưa một xấp thư tín và bộ nhớ cho ông, đôi găng tay trắng có chút dấu hiệu mài mòn, mơ hồ để lộ vòng tròn của nhẫn kim loại từ các khớp ngón tay.
Thẩm phán Bruce nhận lấy tư