Bốp ——!!!
Nhị hoàng tử Kyle bị bàn tay dày rộng hữu lực trực tiếp tát sưng mặt, xoang mũi khóe miệng đều chảy máu, mái tóc rối tung che đậy đôi mắt xanh biển tối tăm thầm hận của y.
Ánh mắt hung ác nham hiểm, giận mà không dám nói gì làm bộ bình tĩnh nhìn về phía cha mình, quốc vương Đế Quốc Odyssey —— Edmund Odyssey.
Người cha chưa từng để y vào mắt kia!
Đôi mắt xanh biển thâm hậu của Edmund Odyssey trong lạnh nhạt còn có chán ghét, quở trách Kyle đang cúi gục đầu: "Giống hệt bà mẹ thủ đoạn đê tiện của mày, cũng sẽ dùng thủ đoạn ghê tởm này! Mày có biết chứng cứ trình lên tòa án đủ để chứng minh mày và gia tộc Crowder cấu kết với Liên Bang buôn lậu bom năng lượng nguy hiểm cấp hành tinh Đế Quốc nghiêm cấm, hại chết nhiều công dân Đế Quốc như vậy không!"
Đôi mắt xanh biển u ám của nhị hoàng tử Kyle đầy vẻ không dám tin tưởng.
Khoảng cách mà tên phế vật Edie Crowder được việc thì ít mà hỏng việc thì nhiều kia bại lộ tin tức bọn họ cấu kết với Liên Bang trên sóng trực tiếp chỉ mới nhiều hơn một tuần, làm thế nào mà có người tìm được chứng cứ nhanh chóng như vậy?!
Huống chi chuyện này Liên Bang bên kia đều rất dè đặt thận trọng nói chuyện với nhau, thậm chí đến dấu vết trên mạng cũng không dám lưu lại mà dùng cách viết thư cổ xưa để giao lưu.
Thư tín trong tay y đã sớm thiêu hủy từ lâu, thư còn lại đều nằm trong tay Liên Bang, mà bên Liên Bang kia làm sao mà dám giao chúng ra, thừa nhận sự thật cọn họ cũng tham gia mưu hại cựu thiếu tướng Đế Quốc cùng đông đảo công dân Đế Quốc.
Điều này sẽ gây ra vấn đề ngoại giao trọng đại, từ lần Liên Bang và Trùng tộc có ý muốn công chiếm lãnh thổ Đế Quốc, sau bị tướng sĩ Đế Quốc phản công đánh trở về, khoản tiền bồi thường chiến tranh phải trả cho Đế Quốc đủ để Liên Bang bị tổn hại sâu sắc, nay không bằng xưa.
Nếu lại bại lộ chuyện Liên Bang tiếp tục mưu đồ gây rối Đế Quốc, gây ra tin tức phân tranh hỗn loạn, công dân Đế Quốc vốn đã ôm thù hận với Liên Bang, phỏng chừng sẽ lại nhấc lên một hồi chiến tranh.
Xét thực lực hiện tại của Liên Bang bị thiệt hại rất nhiều, sẽ không muốn nổ ra chiến tranh, nhiều nhất là ở sau màn nhiễu loạn thế cục Đế Quốc.
Nhị hoàng tử Kyle trầm mắt xanh, thuận theo làm bộ vô tri, kinh ngạc hỏi: "Làm sao có thể! Cha, chẳng lẽ ngài tin những kẻ hèn nhát đó có thể thu thập bằng chứng chỉ trong một tuần, tin tưởng thằng khốn Edie Crowder say rượu hồ ngôn loạn ngữ trên sóng trực tiếp chứ không tin vào con trai ruột của mình sao?!!"
Quốc vương Edmund Odyssey mắt xanh thâm trầm nhìn Kyle, ném một xấp thư tín tới trước mặt Kyle, giọng điệu chán ghét nói: "Kyle, ta hiểu quá rõ mày, mày sẽ không thật sự cho rằng chuyện này có thể giấu giếm mãi, mày nhìn xem đây là cái gì…"
Nhị hoàng tử Kyle tức khắc hoảng loạn, cứ việc y không tin thật sự sẽ có người truy tra ra chứng cứ nhanh như vậy, nhưng từ trước đến nay cha y cũng không cần nói dối y làm chi.
Nhặt mấy lá thư cha ném qua, Kyle cẩn thận lật xem, sau đó nắm chặt lá thư, tay càng lúc run rẩy tái đi.
"Làm sao lại… Làm sao lại…"
Quốc vương Edmund Odyssey dùng ánh mắt chán ghét nhìn Kyle, cười lạnh nói: "Làm sao lại cái gì, Kyle, mày đừng tưởng thân phận nhị hoàng tử của mày có thể giấu trời qua biển, làm ra những chuyện như vậy mà không có bất cứ ai phát hiện."
Nhị hoàng tử Kyle nhíu chặt mày, môi trắng bệch cắn tới gần như chảy máu, thư tín y hiện đang cầm trên tay là chứng cứ vô cùng xác thật về việc y cấu kết với Liên Bang, là chữ viết tay của y, thậm chí còn có dấu vết y âm thầm để lại.
Một khi những bức thư này xuất hiện trên tòa án, vậy y hoàn toàn xong rồi.
Âm thanh quốc vương Edmund Odyssey trầm ổn uy nghiêm vô hình trung áp bách thần kinh mẫn cảm yếu ớt của nhị hoàng tử Kyle.
"Mày nương nhờ tay của vương phi, muốn để cậu Barcelona bên nhà ngoại giấu giếm ta, mày thực sự cảm thấy ta không biết gì chuyện mày điều động tử sĩ từ phòng thí nghiệm hay sao?"
"Nếu cha cái gì cũng biết thì sao lại không ngăn cản con?! Rốt cuộc thì người từ nhỏ đã bỏ bê lạnh nhạt con, từ trước đến nay đều không xem con là con của người! Cha và vương hậu Vanessa, Edward mới là người một nhà, còn con và mẫu phi ở đâu?! Trong mắt người cũng không tốt hơn mấy người hầu trong cung là bao nhỉ!"
Nhị hoàng tử Kyle không nhịn được bùng nổ, giận dữ hét về phía quốc vương Edmund Odyssey.
Quốc vương Edmund Odyssey cao cao tại thượng nhìn xuống, ánh mắt khinh miệt cao ngạo nháy mắt chọc thủng lòng tự trọng bành trướng lại tự ti của Kyle.
"Vậy muốn hỏi mẫu phi của mày khi trước dùng cái thủ đoạn xấu xa gì, sau khi ta và vương hậu Vanessa thành hôn, nhân cơ hội tiến cung thăm Vanessa bỏ thuốc vào trà của ta, dùng pheromone mê hoặc ta lên giường, uy hiếp bắt ta cưới ả.
Quả nhiên mày có cùng dòng máu với Chitty, toàn làm những chuyện ích kỷ ghê tởm ngu ngốc!"
"Những tài liệu này còn bao gồm bằng chứng mày có ý định ám sát Edward ở hành tinh Yell.
Nếu không phải Edward từ trước đến nay đều coi trọng đứa em trai như mày, chạy tới cầu xin ta, xin ta khoan thứ cho cái thứ sói mắt trắng tự cam hạ tiện, mưu hại hoàng thất, đến cả anh trai ruột cũng không tha như mày!"
* Tự cam hạ tiện: tự nguyện làm những việc thấp kém.
"Lần này cũng vậy, nếu không phải Edward ngăn lại những chứng cứ này, mày cho rằng ta sẽ quản việc rách nát này của mày sao!"
"Cơ hội sẽ không có lần thứ hai, sau khi mày thoát tội tại tòa án lần này, ta sẽ gạch bỏ thân phận hoàng tộc của mày, xóa tên khỏi hoàng thất Odyssey, lưu đày ra bên ngoài chủ tinh Đế Quốc, vĩnh viễn cũng không thể đặt chân vào nơi đây!"
Sắc mặt nhị hoàng tử Kyle sầu thảm trắng bệch, y không tin mẫu phi lại là người bất kham đến thế, vốn dĩ y luôn an ủi chính mình, cha chỉ là xụ mặt chứ không phải thơ ơ với y, nhưng hiện tại xem ra cha đâu chỉ lạnh nhạt, người chính là chán ghét căm hận đứa con trai này!
Khó trách trước nay cha chưa từng bước tới nơi ở của mẫu phi, đến thời gian ở chung còn cực kỳ nhỏ, đứa con trai như y còn coi như không tồn tại mà bỏ qua…
Hiện giờ y sắp bị trục xuất khỏi hoàng thất sao?
Bởi vì y hại chết một ít tiện dân sao? Sao cha có thể đối xử với y như thế!
"Cút đi! Mày cũng không muốn ta tự mình gọi người tới đuổi mày đâu nhỉ, hưởng thụ cuộc sống hoàng gia mấy ngày cuối cùng này đi!"
Quốc vương Edmund Odyssey không chút lưu tình nào đuổi Kyle đi.
Kyle thần chí hoảng hốt ra khỏi chủ điện của quốc vương, lại gặp đại hoàng tử Edward lo lắng chờ đợi từ lâu.
Đại hoàng tử Edward cảm xúc phức tạp đi tới trước mặt Kyle, do dự một lúc rồi nặng nề nói: "Kyle, cho dù cha có nói gì đó, anh cũng sẽ cố gắng thuyết phục ngài."
"Anh không thấy thế này thật nực cười sao?" Kyle hung ác nham hiểm ngước mắt lên cười nhạo, nhìn thẳng đại hoàng tử Edward, "Mục đích của anh là gì? Anh thật sự muốn có một đứa em trai ngoan sao?! Anh bất quá chỉ là muốn thỏa mãn ham muốn ích kỷ của chính mình, cố chấp ép buộc để có một gia đình hoàn mỹ không tì vết, cái trò đóng giả người này đã sớm chơi chán rồi! Không bằng anh đi tìm một con chó nghe lời làm em trai của mình, tiếp tục chơi trò này với anh đi!"
Đại hoàng tử Edward bị Kyle giễu cợt như vậy mà sắc mặt bất biến, ánh mắt bao dung giống nhìn một đứa em không nghe lời, nhẹ nhàng hỏi: "Cha nói gì với em đó?"
Nhị hoàng tử Kyle cười nhạo nói: "Nói cái gì, chẳng qua là trục xuất tôi ra khỏi hoàng thất thôi."
"Em sẽ không bị trục xuất khỏi hoàng thất, quyết không thể rời khỏi hoàng cung, anh sẽ khuyên bảo cha giữ em lại." Đại hoàng tử Edward sắc mặt trầm trọng nói.
Kyle liếc mắt thật sâu âm lãnh mà nhìn đại hoàng tử Edward, có đôi khi y không hiểu được trong đầu Edward đang giả vờ cái gì, không thể không nói toàn bộ hoàng thất Odyssey cũng không có mấy người bình thường, cũng khó trách…
Trong lịch sử kiến quốc của vương triều Odyssey bị che giấu ngàn năm trước, Odyssey chính là dòng máu điên khùng vô tình nhất, lưu truyền đến bây giờ.
Nếu không phải trong lúc vô tình y nhìn thấy Hoàng thất Bí sử truyện ký, y cùng không biết hoàng thất Odyssey vô sỉ để thành công đến vậy.
Mà các thành viên hoàng thất Odyssey xưa nay tinh thần nhiều ít cũng có chút vấn đề, đều nghi ngờ rằng bị một đám người kia nguyền rủa.
"Tùy anh, chỉ cần anh có thể làm cho cha thu hồi mệnh lệnh, nhưng Edward à, anh có thể phản kháng mệnh lệnh của quốc vương sao?"
Ánh mắt nhị hoàng tử Kyle ảm đạm, nói ra những lời này liền rời đi, không thấy trạng thái cố chấp quỷ dị điên cuồng của đại hoàng tử dưới quang ảnh.
* Quang ảnh: ánh sáng chiếu vào tạo thành bóng.
Trở lại tẩm cung.
Người hầu nói với y, Bạch thiếu gia đến chơi.
Ánh sáng rực rỡ lóe lên trong đôi mắt nhị hoàng tử Kyle rồi lại tối mờ.
Giờ đây, đừng nói đến bảo vệ chim trắng nhỏ của mình, đến cả bản thân y còn khó bảo toàn.
"Sao vậy? Kyle, sắc mặt anh hôm nay nhìn qua không tốt lắm." Nét mặt Bạch Hoài Ngọc quan tâm, tựa như Omega đoan trang dịu dàng lại mềm mại nhất.
Dáng người thanh lệ kia đứng dưới ánh sáng nhu hòa, khuôn mặt trắng nõn dịu dàng, bên cạnh là bình hoa có hoa bạch trà, hoa hướng dương và hoa oải hưởng cắm đan xen.
Hình ảnh này như là bức tranh sơn dầu được ánh mặt trời chữa lành chiếu đến tận đáy lòng, làm tâm tình Kyle mỏi mệt phẫn nộ mấy ngày nay thoáng chốc thả lỏng, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười khổ mệt mỏi chân thật.
"Hoài Ngọc, nếu anh phải rời khỏi chủ tinh Đế Quốc, em sẽ đi theo anh chứ?"
Đôi mắt Bạch Hoài Ngọc hơi tối, tươi cười càng thanh lệ dịu dàng: "Em đương nhiên sẽ, cho dù anh đi đến nơi đâu, em đều sẽ làm bạn với anh."
Kyle cảm động ôm Bạch Hoài Ngọc vào lòng.
"Vậy cho dù đi đến nơi nào, cho dù bần cùng phú quý, anh cũng sẽ không bao giờ rời xa em."
"Dạ."
Bạch Hoài Ngọc nhỏ giọng ngượng ngùng nói.
Dưới sự động tình, Kyle hôn môi Bạch Hoài Ngọc, còn Bạch Hoài Ngọc mắc cỡ đỏ mặt, ỡm ờ thuận theo.
Xong sau đó, Kyle có việc nên tạm thời rời đi.
Sắc mặt Bạch Hoài Ngọc lập tức trở nên âm trầm, chán ghét lấy khăn ẩm, dùng sức chà lau môi bị nhị hoàng tử Kyle hôn qua, lại gọi một người tới.
"Sao lại thế này?"
"Tại sao tên Kyle đó đột nhiên nổi điên, nói cái gì mà rời khỏi chủ tinh Đế Quốc, nếu không phải hắn là nhị hoàng tử của Đế Quốc, còn có Omega nào chịu để ý đến hắn chứ."
Đôi mắt đen láy của Bạch Hoài Ngọc đầy vẻ mỉa mai, môi phiếm hồng hơi câu lên.
Người tới là một người hầu trong cung điện, lúc này lại dùng ánh mắt ái mộ si mê, hưng phấn đáp lại Bạch Hoài Ngọc, nói: "Hình như quốc vương và nhị hoàng tử Kyle cãi nhau một trận, còn mơ hồ nghe được tin nhị hoàng tử Kyle sẽ bị trục xuất khỏi hoàng thất."
Thần sắc Bạch Hoài Ngọc đột nhiên thay đổi: "Tại sao lại như vậy!"
Cậu rất vất vả mới leo lên được cái cây to nhị hoàng tử này, không nghĩ tới tên ngốc này phủng cậu mấy tháng.
Cậu vốn tưởng rằng mình được xem là tình nhân hoàng tộc gì đó, không nghĩ tới tên ngốc này chạm cũng chưa chạm vào cậu.
* Phủng: bưng, nâng, bế, ôm.
Nếu không phải nguyên nhân xảy ra chuyện hôm nay, cảm xúc nhị hoàng tử Kyle không thích hợp chủ động hôn cậu, Bạch Hoài Ngọc còn nghi ngờ nhị hoàng