Dù là ngày nghỉ hay đi làm thì anh vẫn thức đúng 6h30 như kiểu thói quen của anh, sáng nay cũng không ngoại lệ anh đã dạy rất đúng giờ, thay đồ xong anh xuống phòng khách uống trà, hôm nay anh có chuyến khảo sát tất cả các chi nhánh, nhà hàng, khách sạn ở đây.
Lâu lâu anh sẽ đi xem xét tình hình một lần để có thể chấn chỉnh lại mọi thứ tốt hơn.
" Chủ tịch đã chuẩn bị mọi thứ xong rồi, chúng ta có thể đi " Du Võ đi từ ngoài vào phòng khách gọi anh.
" Được " anh gấp laptop lại đứng dậy đi ra xe.
Anh ngồi trên xe vẫn có thể làm việc được, hầu như anh không để bản thân mình có thời gian nghỉ, ngủ cũng chỉ chợp mắt vài tiếng đồng hồ rồi lại tiếp tục công việc.
Ký Minh những năm qua vẫn luôn vậy, anh chẳng có ý định sẽ lập gia đình, và cũng không có hứng thú gì tới những thứ đó.
" Cậu sắp xếp ngày mai chúng ta sẽ về Tứ Xuyên sớm " anh nghiêm giọng nói.
" Rõ chủ tịch "
Du Võ đưa anh đến những địa điểm cần tới, những nhân viên ở đây nghe anh đến thăm thì xếp thành hai hàng dài trước sảnh để nghênh đón anh, Lục Ký Minh lạnh lùng bước vào đồng loạt nhân viên hô to và cúi đầu chào.
" Chào mừng chủ tịch đã đến " tất cả đồng thanh nói.
Anh gật đầu một cái rồi cùng trợ lí Du đi vào thang máy, các nhân viện liền thở phào nhẹ nhõm, bọn họ đều biết anh là người lạnh lùng, ít nói, nhưng đổi lại là chủ tịch bọn họ rất đẹp trai khiến các trái tim chị em phụ nữ đều tan chảy với nhan sắc đó.
Tuyết Nhi giờ này vẫn còn cuộn tròn trong chăn để ngủ, hôm nay cô rất lười ra đường nên thôi ở trong phòng ngủ vậy, để tối đi vui hơn, đang ngủ thì cô bị tiếng chuông điện thoại làm cho tỉnh giấc, cô đưa tay tìm và bất máy.
* Reng....!reng....!reng *
" Tớ nghe đây " cô không cần nhìn cũng đủ biết là ai gọi đến, vì số mới của cô chỉ có mình Gia Linh biết được.
" Nghe giọng là biết cậu đang ngủ rồi, này cái tên La Thắng đó cứ điện làm phiền tớ suốt, còn nữa hắn ta vẫn đang tìm cậu đấy " Gia Linh nói.
" Mặc kế hắn ta, tìm cũng không ra đâu "
Nhắc tới La Thắng thì cô chỉ cười lạnh một cái, tìm sao? Tìm làm gì khi cô đã muốn tránh, bây giờ hắn có làm gì đi nữa cô cũng không quay lại, một khi cô đã quyết định chuyện gì sẽ không thay đổi.
" Khi nào cậu về đây, tớ nhớ cậu chết đi được "
" Tầm 1 tuần nữa, tớ còn đi chưa hết mà "
" Cho cậu một tuần phải về đây "
" Tớ biết rồi, vậy nhé " tắt máy xong thì cô tiếp tục việc ngủ của mình, cô ngủ quên luôn cả cơm trưa kia mà.
Ở đây thích như vậy, cô lại không muốn về đó chút nào nhưng vì cô chẳng thể bỏ bạn thân mình lâu nên thôi chơi nhiêu đó được rồi, cũng phải làm kím tiền chứ.
Tô Nhã Tịnh đã hai ngày nay điện thoại cho hắn không bất máy nên cô ta quyết định đi đến La thị để gặp hắn, cô ta nhất định sẽ bám lấy hắn tới cùng, một là muốn cho Tuyết Nhi biết cô ta và hắn đang bên nhau, hai là cô ta cũng có tình cảm với La Thắng thật rồi.
" Tổng giám đốc các người có ở đây không? " Tô Nhã Tịnh hất cằm lên nhìn nữ nhân viên hỏi.
" Xin hỏi tiểu thư có đặt lịch hẹn trước không? " nữ nhân viên lễ phép nói.
" Tôi là bạn gái của tổng giám đốc các người cần gì phải hẹn trước " giọng cô ta đanh đá nói.
" Vậy xin lỗi tiểu thư, chúng tôi chỉ làm theo nguyên tắc, có lịch hẹn mới có thể gặp tổng giám đốc "
bọn họ được biết bạn gái tổng giám đốc là người hiền lành, dịu dàng, còn cô ta thì lại đanh đá như thế thì làm sao có thể là bạn gái hắn được.
Tô Nhã Tịnh nổi giận lớn tiếng mắng chửi cô nhân viên khi nãy khiến những người qua lại đều đứng lại nhìn, bàn tán xôn xao.
" Tổng giám đốc, có người tự xưng là bạn gái ngài đang ở dưới sảnh lớn tiếng qua lại với nhân viên ạ " trợ lí Phùng nhận được tin thì mau chóng chạy vào nói với hắn.
" Cho bảo vệ lôi cổ cô ta ra ngoài " hắn biết là Tô Nhã Tịnh đến đây, nếu là Tuyết Nhi thì sẽ không bao giờ hành xử như vậy.
" Vâng tổng giám đốc "
Trợ lí Phùng tự mình đi xuống dưới đó xem xét thế nào, hắn ta chỉ biết mỗi mình Tuyết Nhi thôi, còn Tô Nhã Tịnh thì không, nhưng La Thắng đã ra lệnh rồi thì không thể không nghe theo.
Hắn ta vừa xuống đã nghe tiếng cãi vả.
" Chào tiểu thư, tôi là trợ lí của tổng giám đốc, ngài ấy có việc bận nên không thể tiếp tiểu thư được, mời tiểu thư vui lòng về cho " trợ lí Phùng nói.
" Một thư ký nghèo hèn không xứng đáng nói chuyện với tôi, còn không mau cho tôi gặp tổng giám đốc của mấy người " cô ta khoanh tay trước ngực, mắt thì liếc xéo trợ lí Phùng.
" Nếu tiểu thư còn không đi thì chúng tôi sẽ gọi bảo vệ "
" Tôi thách anh đấy "
Trợ lí Phùng đã từng gặp qua rất nhiều kiểu phụ nữ khác nhau nhưng chưa bao giờ gặp loại người như Tô Nhã Tịnh, cô ta quá là kiêu ngạo, coi trời bằng vung, và kiểu phụ nữ này hắn ta cực kì ghét, nếu cô ta đã nói vậy thì hắn cũng chẳng nể nang gì nữa.
" Vậy tôi sẽ không khách sáo với cô.
Bảo vệ lôi cô ta ra ngoài, tổng giám đốc có lệnh ai cho cô ta vào đây thì tự động nghỉ việc đi "
" Vâng "
Tô Nhã Tịnh bị bảo vệ lôi đi không thương tiếc gì, cô ta la hét vùng vẫy cũng vô ích, Nhã Tịnh không ngờ là mình đến lại bị những người ở đây coi thường như vậy, và càng không ngờ là hắn đối xử với cô ta tệ đến