Âm Dương Miện

Sinh Mệnh Chi Sâm (Hạ)


trước sau



Diệt Thần Kích mỗi lần tăng lên một tầng, lực công kích sẽ tăng lên gấp đôi. Nếu luyện thành được tầng đầu tiên của Diệt Thần Kích, như vậy, mỗi lần công kích đối thủ, lực lượng mà Diệt Thần Kích phóng thích ra trong thân thể đối phương, chính là toàn bộ ma lực ngưng tụ lại, sau đó tăng lên gấp đôi. Lúc trước sở dĩ Cơ Động cho rằng cái kỹ năng này rất yếu ớt, nguyên nhân cũng chính là như thế. Bởi vì bất cứ ma kỹ nào của hắn cơ hồ đều có hiệu quả như vậy cả. Càng không cần nói đến Diễm Dương Trùy, U Diễm Băng, thậm chí là cái Siêu Tất Sát Kỹ cường đại Nhật Nguyệt Âm Dương Giới.

Những cái kỹ năng đó đều đem ma lực của hắn trong nháy mắt gia tăng sức bộc phát lên đến vài lần đều không thành vấn đề. Diệt Thần Kích chỉ tăng lên gấp đôi mà thôi, cũng không đáng kể chút nào. Nhiều nhất cũng chỉ có thể ngang bằng với những kỹ năng Cơ Chuẩn Kỹ như Liệt Dương Phệ, Ám Nguyệt Trảo mà thôi.

Nhưng mà, về sau khi Liệt Diễm đơn giản phân tích qua cho Cơ Động, hắn mới chân chính hiểu rõ ý nghĩa của cái kỹ năng Diệt Thần Kích này. Mặc dù phương thức tu luyện cùng với thi triển kỹ năng Diệt Thần Kích này cũng có điều kiện cực kỳ khó khăn. Tầng thứ nhất Diệt Thần Kích cũng không tính là cái gì, nhưng quan trọng là, căn cứ theo những gì Diệt Thần Kích ghi lại, khi thi triển nó, lượng ma lực tiêu hao có thể nói là vô cùng nhỏ, lại càng thu liễm ma lực. Nếu vận dụng thích đáng, có thể sử dụng kèm theo bất cứ kỹ năng nào trong đó. Nói cách khác, nếu sử dụng những kỹ năng khác công kích đối thủ, sau khi hoàn thành một bộ phận công kích ban đầu, chỉ cần tay Cơ Động có thể tiếp xúc được thân thể đối thủ, như vậy, một phần Diệt Thần Kích sẽ có thể phát huy được tác dụng tiếp theo.

Nhìn qua bề ngoài ma lực chỉ tăng phúc tăng lên gấp đôi mà thôi. Nhưng mà, Liệt Diễm lại nhắc nhở Cơ Động một điều. Sự tăng phúc gấp đôi này cũng không phải là tăng lên ở mặt công kích của ma kỹ, mà là tăng lên lực bùng nổ của ma lực sau khi đã rót vào trong thân thể đối thủ. Là bộc phát công kích bên trong thân thể đối thủ a!

Huống chi, Diệt Thần Kích càng tu luyện tăng lên, uy lực còn có thể không ngừng gia tăng. Nếu tu luyện nó đến tầng thứ ba, như vậy cũng có thể tương đương uy lực của một Tất Sát Kỹ rồi. Nếu có thể tu luyện lên đến tầng thứ sáu, liền đủ khả năng so sánh với một Siêu Tất Sát Kỹ. Thử hỏi, nếu một Siêu Tất Sát Kỹ trực tiếp bùng nổ trong thân thể địch nhân, công kích như vậy ai có thể thừa nhận nổi cơ chứ? Bởi vậy, dưới sự hỗ trợ của Liệt Diễm, Cơ Động đã quyết định bắt đầu tu luyện cái kỹ năng này. Bằng vào Linh Hồn Chi Hỏa vừa mới lĩnh ngộ ra, tinh thần lực đã gia tăng không biết bao nhiêu lần, lực khống chế cường đại đối với ma lực, trong khoảng thời gian ngắn, Cơ Động đã tu luyện thành công tầng thứ nhất của Diệt Thần Kích. Nhưng mà, muốn tu luyện được tầng thứ hai, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều được. Quá trình tu luyện Diệt Thần Kích cũng khó khăn như là hiệu quả của nó, cũng là tầng sau gấp đôi tầng trước.

Nhìn bộ dáng suy tư của Cơ Động, Liệt Diễm nói:

- Cũng không cần gấp gáp tu luyện. Ngươi vừa mới hoàn thành quá trình tu luyện suốt bốn năm, cũng có thể thả lỏng nghỉ ngơi một chút.

Cơ Động gật gật đầu:

- Liệt Diễm, Đông Mộc Đế Quốc trứ danh phong cảnh xinh đẹp, chúng ta lần này đi Trung Thổ Đế Quốc, bái tế cha mẹ ta. Ta xem bản đồ, sắp tới chúng ta sẽ đi ngang qua Sinh Mệnh Chi Sâm. Ta nghe Phất Thụy sư huynh từng nói qua, trong Sinh Mệnh Chi Sâm của Đông Mộc Đế Quốc có một bộ tộc đặc thù sinh sống. Bọn họ gọi là Sâm Yêu, là một loại sinh vật lai giữa người và ma thú. Ngoại hình là người, màu da xanh biếc, chỉ sinh hoạt trong Sinh Mệnh Chi Sâm của Đông Mộc Đế Quốc. Sư huynh từng nói, Sâm Yêu có ủ một loại rượu ngon gọi là Căn Nguyên Sinh Mệnh, phi thường không tệ. Nếu chúng ta sắp phải đi ngang qua Sinh Mệnh Chi Sâm, chi bằng ghé thăm thử xem sao.

Liệt Diễm mỉm cười, nói:

- Cũng tốt! Chúng ta đi xem sao. Sinh Mệnh Chi Sâm còn xa nơi này lắm không?

Cơ Động lấy trong Chu Tước Thủ Trạc ra một bản đồ, nhìn nhìn, nói:

- Cũng không xa lắm, khoảng năm mươi dặm nữa liền có thể đi vào phạm vi của Sinh Mệnh Chi Sâm rồi. Sinh Mệnh Chi Sâm là mảnh rừng rậm lớn thứ hai trên Đại Lục, là mảnh rừng có chủng loại thực vật nhiều nhất. Kỳ lạ nhất chính là, số lượng ma thú ở trong này lại ít vô cùng, chỉ thích hợp đối với những ma thú thuộc loại yếu nhược. Bởi vậy, bên trong phiến rừng rậm này choáng đầy sinh mệnh khí tức dâng trào, vô cùng thần kỳ. Bất quá, ta nghe sư huynh nói, loại rượu ngon Căn Nguyên Sinh Mệnh do Sâm Yêu ủ ra, cực kỳ trân quý, có tiền nhưng không bán. Một bình nhỏ thôi cũng có giá cả vạn kim tệ. Nghe nói nó còn có công hiệu kéo dài tuổi thọ nữa. Không biết lần này chúng ta có may mắn được nhấm nháp hay không. Tiền trên người ta cũng không có nhiều lắm, bất quá có một ít Tinh Miện và Tinh Hạch thu thập được trên Thánh Tà Chiến Trường, không biết có thể đổi lấy một ít được không.

Liệt Diễm nói:

- Cũng không cần quá cưỡng cầu. Hấp thu một ít sinh mệnh khí tức cũng tốt rồi. Trong Ngũ Hành, Mộc sinh Hỏa. Ở bên trong rừng rậm, Hỏa thuộc tính chúng ta có lợi chỉ thua Mộc thuộc tính mà thôi. Ở trong rừng rậm nhiều một chút, cũng có lợi đối với tu luyện. Nhất là loại rừng rậm choáng đầy sinh mệnh lực như thế này.

Cơ Động thầm nghĩ trong lòng, chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với ngươi, bất luận là đi đến nơi nào ta cũng đồng ý hết.

Liệt Diễm cho phép hắn nắm tay nàng, đối với Cơ Động mà nói đã là chuyện vô cùng kinh hỉ rồi. Hắn cũng không có mong ước xa xôi, chỉ hy vọng mỗi ngày đều có thể gặp mặt nàng, pha chế rượu cho nàng, cùng với nàng đồng hành, trong lòng hắn liền đủ thỏa mãn rồi. Sợi xích bằng bạc buộc ngang bên hông hai người, chính là do Cơ Động tốn khá nhiều tiền mua trên thị trấn, chính là dùng Thâm Hải Trầm Ngân đúc ra, vô cùng chắc chắn. Liệt Diễm trên thế giới nhân loại tuyệt đối không thể sử dụng ra bất cứ năng lực nào, hắn dùng sợi xích bạc buộc hai người lại với nhau, một khi xuất hiện nguy hiểm gì, hắn có thể kịp thời phản ứng mà bảo vệ cho Liệt Diễm. Đương nhiên đối với Cơ Động hiện tại mà nói, cái này chẳng qua là biện pháp phòng hờ mà thôi. Với thực lực hiện tại của hắn, cho dù gặp phải ma sư cấp bậc Thất Quan Thiên Sư đi nữa, cũng hoàn toàn có lực liều mạng.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, đột nhiên bọn họ đồng thời cảm giác được mặt đất đang chấn động nhỏ. Trên đường quan đạo rộng lớn, dòng người đang đi lại tấp nập tựa hồ cũng đều cảm nhận được sự chấn động này. Trong lòng mọi người đều thắc mắc, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Chấn động dần dần trở nên càng ngày càng mãnh liệt hơn. Dần dần từ chấn động chuyển thành rung chuyển mãnh liệt. Không hề nghi ngờ, đang có một đại đội nhân mã đang phóng tới hướng này.

Có Liệt Diễm bên cạnh, Cơ Động làm chuyện gì đều trở nên đặc biệt cẩn thận hơn. Hắn vội vàng kéo Liệt Diễm sang bên đường, lấy thân mình che trước mặt nàng. Những động tác này, Cơ Động đều làm hết sức tự nhiên. Liệt Diễm đứng sau lưng hắn, mặc dù thực lực Cơ Động so với nàng mà nói chênh lệch một trời một vực, nhưng giờ khắc này, nhìn vào bờ vai rộng rãi trước mặt, trong lòng nàng không tự chủ được, sinh ra một loại cảm giác vô cùng an toàn và ấm áp.

Đây là sự ỷ lại của nhân loại hay sao? Trong lòng Liệt Diễm tự hỏi mình. Nhìn dáng người càng ngày càng kiên cường hơn của Cơ Động, ánh mắt ẩn chứa sau cái khăn che mặt của nàng không khỏi có chút mê ly. Cơ Động mặc dù cũng chưa bào giờ bày tỏ với nàng bất cứ tình cảm gì, nhưng mà mỗi lần nàng uống rượu do Cơ Động điều chế, nhìn cặp mắt nóng rực của hắn, Liệt Diễm chỉ cảm thấy lòng mình tựa hồ như hòa tan ra vậy. Rượu do Cơ Động điều chế ra tựa hồ như có một loại ma lực kỳ dị, cũng chính là cỗ ma lực này, đã vô tình dần dần thay đổi tâm hồn vốn không hề có bất cứ tình cảm gì của nàng.

Thanh âm rung chuyển dần dần lớn lên, xa xa đã có thể chứng kiến bụi mù cuồn cuộn bốc lên, nhanh chóng phóng tới phía này. Nhìn đám bụi đất nồng đậm kia, Cơ Động không khỏi nhíu mày, tay phải vẽ một vòng, một tầng kim quang nhàn nhạt bốc lên, đem thân thể chính mình cùng với Liệt Diễm bao phủ vào bên trong.

Tầng kim quang cũng không quá mức sáng chói, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, nếu không nhìn kỹ cũng không thể nào nhận ra. Tầng kim quang này chính là Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa ngưng tụ mà thành, đừng nói là một chút bụi đất tung bay, cho dù là mũi tên bằng kim chúc chạm phải, cũng sẽ nhanh chóng tan ra.

Đại đội nhân mã kia lúc này đã phóng đến. Thị lực Cơ Động vô cùng tinh tường, hắn liếc mắt một đã nhận ra, đội nhân mã này ít nhất cũng hơn hai ngàn người. Mỗi người đều cưỡi chiến mã cao to. Hơn một trăm người cưỡi ngựa phía trước không ngờ đều là ma sư. Nhất là mấy người dẫn đầu, thực lực thậm chí khiến cho hắn cũng phải giật mình.

Những người này đều mặc áo giáp. Áo giáp của đám ma sư thì đủ loại kiểu dáng, quần áo cũng không hoàn toàn giống nhau, hiển nhiên cũng không phải là một chi quân đội. Nhưng đám tuấn mã dưới chân bọn họ thì mặc dù đang phóng nhanh, nhưng vẫn cực kỳ chỉnh tề, hiển nhiên đều đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc. Đội nhân mã còn chưa đến, nhưng đã có
một cỗ khí tức nồng đậm ập mặt mà đến. Chỗ duy nhất giống nhau của bọn họ, chính là trên cánh tay phải của mỗi người đều có mang một băng tay. Trên cái băng tay lóe ra kim quang sáng choang, thêu hình một con chim ưng, có hình dạng đang giương cánh bay lên. Phần còn lại của băng tay đều là những đường thêu màu trắng và màu lam.

Hai ngàn đầu chiến mã phóng đi, khí thế cực kỳ kinh người, trong nháy mắt đã phóng ngang trước mặt Cơ Động và Liệt Diễm, ầm ầm lao qua. Khói bụi bốc lên mù mịt, cả con đường quan đạo biến thành một mảnh bụi đất mênh mông.

Bất quá, những người đi đường hai bên cũng không có một ai hé răng phát ra một câu oán giận nào. Thậm chí mọi người cũng không ai dám ngẩng đầu lên xem. Mãi đến khi hơn hai ngàn người kia phóng qua hết, mới có người thấp giọng mắng vài câu.

Bụi mù dần tan đi, tầng kim quang nhạt trên người Cơ Động cũng tan mất. Sau khi lĩnh ngộ Linh Hồn Chi Hỏa, năng lực khống chế của hắn đối với hỏa diễm của mình có thể nói là cực kỳ ảo diệu. Không hề có bất cứ tia bụi đất nào có thể lọt qua được cái lồng kim quang lúc nãy. Trong mắt toát ra vẻ nghi hoặc, Cơ Động nói:

- Đám người kia không biết là ai, sao lại có thể kiêu ngạo đến như thế. Chỉ khoảng hai ngàn người, nhưng lại có hơn trăm tên ma sư. Số lượng chiến sĩ thì không tính làm gì, nhưng hơn trăm tên ma sư này thì lại đủ tương đương với một phân hội ma sư ở một toàn thành lớn. Hơn nữa trong đó còn có mấy người có thực lực hơn Lục Quan nữa. Đông Mộc Đế Quốc trong Ngũ Đại Đế Quốc cũng chỉ được xem là một quốc gia nhỏ yếu nhất, nhưng không ngờ trên đường quan đạo cũng có thể tùy tiện nhìn thấy được một chi thế lực mạnh như vậy sao?

Liệt Diễm cũng không có mở miệng, Cơ Động cũng không hiểu rõ lắm. Hắn đã biết bao nhiêu năm nay không có đi lại trên thế giới bên ngoài, làm sao có thể biết rõ được mọi chuyện chứ.

- Kim Ưng Thương Hội càng ngày càng lộng hành. Ỷ vào có Thiên Lộc Thân Vương chống lưng, căn bản không xem dân chúng mọi người ra cái gì. Giống trống khua chiêng chạy như điên trên đường quan đạo, đụng chết người thì sao bây giờ?

Đang lúc Cơ Động còn đang nghi hoặc, thính giác linh mẫn của hắn chợt nghe được một gã trung niên nhân đang đi trên đường gần đó oán giận nói một câu. Kéo tay Liệt Diễm, Cơ Động bước tới mấy bước:

- Vị đại thúc này, xin chào ngài. Vừa rồi ta nghe ngài nói Kim Ưng Thương Hội gì gì đó, là có chuyện gì thế?

Trung niên nhân kia vừa nghe Cơ Động hỏi thăm, trên mặt nhất thời toát ra vẻ khiếp đảm:

- Cái gì mà Kim Ưng Thương Hội, ta đâu có nói gì đâu. Ta còn việc bận, xin chào.

Nói xong hắn vội vã bỏ đi.

Cổ tay Cơ Động lật lên một, trong lòng bàn tay đã có thêm một đồng Kim tệ:

- Đại thúc, ta cũng không có ý gì cả, chỉ muốn biết đến tột cùng là ai lại kiêu ngạo như thế mà thôi. Giữa ban ngày ban mặt lại dám phóng như bay trên đường quan đạo, nhìn qua cũng không phải là binh lính của đế quốc.

Tiền mặc dù cũng không phải là vạn năng, nhưng ở rất nhiều trường hợp nó có tác dụng vô cùng hiệu dụng. Trung niên nhân nhận lấy đồng Kim tệ, sắc mặt nhất thời trở nên ngưng trọng rất nhiều, len lén nhìn ngó xung quanh, thấy không có ai chú ý đến bên này, lúc này mới hạ giọng nói:

- Kim Ưng Thương Hội rất khó đụng đến a! Nhìn bộ dáng các ngươi, chắc cũng không phải là người của Đông Mộc Đế Quốc chúng ta. Trong Đông Mộc Đế Quốc, Kim Ưng Thương Hội là thương hội lớn nhất. Chống lưng phía sau nó chính là đệ đệ ruột của đương kim Đông Mộc hoàng đế, Thiên Lộc Thân Vương. Bọn họ dựa vào Thiên Lộc Thân Vương che chở, đã là ra không ít chuyện khiến người khác oán hận. Bọn họ đặc biệt tìm sinh ý trong tầng lớp quý tộc, cực kỳ khi dễ những bình dân bá tánh như chúng ta. Lần này bọn họ xuất động nhiều người như vậy, cũng không giống như đang bảo hộ hàng hóa gì cả, khẳng định là có chuyện chẳng lành rồi. Đám khốn kiếp này so với thổ phỉ càng đáng sợ hơn mấy phần. Lừa đảo, cướp bóc vô số, trước giờ chưa từng biết nói lý lẽ là gì. Thế giới này nhìn qua thì hòa bình, nhưng đối với bình dân chúng ta mà nói, cuộc sống càng ngày càng khó khăn hơn a.

Quý tộc? Nghe được hai chữ này, Cơ Động theo bản năng nhíu mày, hắn đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ, lúc trước Vân Thiên Cơ đã bị đám quý tộc hãm hại như thế nào. Nếu không phải lúc đó gặp được mình, e rằng hiện tại đã hóa thành một đống tro cốt rồi. Xem ra, tình huống như thế này cũng không phải chỉ ở một quốc gia cá biệt nào đó, mà là tồn tại trong hầu hết các quốc gia trên đại lục.

Tạm biệt trung niên nhân kia, Cơ Động là Liệt Diễm tiếp tục lên đường. Tuy rằng cực kỳ bất mãn đối với bất công của xã hội, nhưng lúc này Cơ Động có Liệt Diễm làm bạn, cũng không quá bận tâm đến chuyện đó.

Con đường nào cũng có lúc đến đích, hưởng thụ cảm giác cùng đồng hành với Liệt Diễm được thêm hai canh giờ nữa, bọn họ đã đi đến một mảnh rừng rậm rộng lớn. Đường quan đạo tiếp tục vòng qua mảnh rừng rậm kia, mà màu xanh biếc hiện lên trước mắt, khiến cho người khác cảm nhận một loại cảm giác rung động mãnh liệt, đó là cực kỳ diễm lệ, choáng đầu sinh cơ dâng trào. Dù cho còn chưa chân chính tiến vào trong mảnh rừng rậm, nhưng mà sinh mệnh khí tức nồng đậm ập tới cũng khiến cho Cơ Động nhịn không được hít thở sâu một trận. Giống như lời Liệt Diễm nói vậy, ở bên trong rừng rậm, ma sư Hỏa thuộc tính cũng nhận được rất nhiều chỗ tốt. Bất quá cặp mày Cơ Động rất nhanh nhíu lại, bởi vì hắn chứng kiến, cách đó không xa, có vô số tiếng ngựa hí vang bên ngoài cánh rừng. Còn có gần trăm người đang canh giữ gần đó, từ những băng tay trên tay bọn họ, đúng là người của Kim Ưng Thương Hội. Hơn nữa bên ngoài mảnh rừng rậm đã là một mảnh hỗn độn, cây cỏ bị đạp nát hết. Hiển nhiên là đã có một đại đội nhân mã vừa tiến vào trong đó. Xem ra mục tiêu của Kim Ưng Thương Hội chính là Sinh Mệnh Chi Sâm. Bọn họ kéo nhiều người vào trong đó để làm gì chứ?

Liệt Diễm tự nhiên nhìn thấy sự nghi hoặc trong ánh mắt Cơ Động, mỉm cười nói:

- Chúng ta cứ vào xem sao, tự nhiên sẽ rõ ràng thôi.

Cơ Động lắc đầu, nói:

- Bỏ đi. Chúng ta cứ đi trên đường quan đạo tiếp vậy.

Hắn từ trước đến giờ cũng không phải là người sợ phiền phức. Tuy rằng Kim Ưng Thương Hội có không ít cao thủ, nhưng cũng chưa đủ để hắn đặt vào mắt. Nhưng mà, hiện tại bên cạnh hắn lại còn có Liệt Diễm. Vì bảo vệ tốt cho Liệt Diễm, hắn thà là bỏ qua sự hiếu kỳ của mình.

Liệt Diễm giữ chặt tay Cơ Động, đứng lại không bước tiếp nữa:

- Tiểu Cơ Động, nếu nguyên nhân vì ta mà khiến cho ngươi thay đổi tính tình, đó cũng không phải là chuyện mà ta muốn chứng kiến. Tuy rằng ta không thể vận dụng ma lực, nhưng cũng không phải yếu đuối nhu nhược đâu. Nếu đã là đi du ngoạn, tự nhiên phải gặp phải đủ hết tất cả mọi chuyện. Những điều này cũng là kinh nghiệm tốt cho ngươi. Chúng ta đi đi.

Nói xong, Liệt Diễm kéo tay Cơ Động, hướng về phía Sinh Mệnh Chi Sâm đi tới.

Đúng lúc này, một âm thanh không mấy thiện cảm chợt từ bên cạnh vang lên:

- Đứng lại, Kim Ưng Thương Hội đang làm việc, những kẻ không liên qua cút chỗ khác.

Hơn mười tên tráng hán đeo băng tay của Kim Ưng Thương Hội phóng tới, cản đường của Cơ Động và Liệt Diễm. Mặc dù trên người bọn họ cũng không có ma lực ba động, nhưng nhìn bộ dáng mỗi người ai ai cũng là hung thần ác sát cả.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện