Hai đại Công Hội sát nhập, là chuyện mà không một quốc gia nào muốn chứng kiến. Nhưng mà, nếu trong chuyện này, bên
phía Bình Đẳng Vương nhất mạch của Trung Thổ Đế Quốc trực tiếp ra tay
trợ giúp để Ma Sư Công Hội hoàn thành nó, như vậy, quan hệ của cái Công
Hội mới sát nhập này với Bình Đẳng Vương nhất mạch cũng sẽ không bình
thường. Như vậy, chuyện này sẽ khác hẳn. Ai cũng không muốn nhìn thấy
cái thế lực mạnh mẽ này quật khởi, nhưng ai cũng lại muốn cùng với thế
lực kia thiết lập quan hệ tốt, thậm chí là mình có thể nắm trong tay thế lực kia nữa chứ?
Bởi vậy, bất luận như thế nào, Cơ Vân Sinh cũng
sẽ can thiệp vào chuyện này, hơn nữa lại còn sẽ thỉnh tổ phụ mình đến để chủ trì đại cục. Nếu nói muốn thuyết phục Cơ Trường Tín, vốn là một
chuyện vô cùng khó khăn, nhưng Cơ Vân Sinh chỉ nói ra một câu, Cơ Trường Tín lập tức chấp nhận. Cơ Vân Sinh nói với Cơ Trường Tín một câu đơn
giản, Ma Sư Công Hội xuất hiện nguy cơ lớn như vậy, bà nội thân là Hội
Trưởng, chẳng lẽ sẽ ngồi yên không quan tâm hay sao?
Chỉ một câu
đơn giản như vậy, Cơ Trường Tín đã lập tức đồng ý. Chỉ là Cơ Vân Sinh
cũng không ngờ tới, ông nội mình tình cách đối với tình cảm lại mạnh mẽ
đến mức độ như vậy, vừa gặp mặt bà nội chưa nói mấy câu đã đòi tự sát để chứng minh mình trong sạch.
Lúc này Hi Lạc vì sao lại cảm thấy
mình may mắn? Hắn vốn không nghĩ tới chuyện hôm nay Cơ Động sẽ đại diện
Ma Sư Công Hội mà xuất chiến. Hắn mặc dù từng nghe nói qua Cơ Động trong lần Thánh Tà Chi Chiến lần trước đã phóng thích ra một Siêu Tất Sát Kỹ, thế nhưng hắn căn bản cũng không tin chuyện đó. Nghe nói khi đó Cơ Động còn chưa có đột phá được cấp bậc Ngũ Quan, nếu nói ở thực lực đó mà
phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ chỉ là một chuyện buồn cười mà thôi. Cho
dù ngay bản thân hắn là Bát Quan Thiên Tôn, cũng cơ hồ không thể nào
phóng thích ra được loại kỹ năng cường đại này cả. Đối với thực lực của
Cơ Động, mặc dù hắn cũng có chút thưởng thức, nhưng cũng chỉ là loại
thưởng thức đối với một thanh niên cường giả có được Cực Hạn Ma Lực,
thực lực vượt qua những thanh niên cùng tuổi mà thôi.
Hắn không hề nghĩ tới, Cơ Động thế nhưng thật sự sẽ xuất chiến trong lần tỷ thí này, hơn nữa lại còn là trận thứ hai trong ba trận chiến, một trận đấu quan
trọng đến như thế. Ngày hôm qua hắn vừa mới đem một cặp Thứ Thần Khí
siêu cấp trọng kiếm kia cho Cơ Động, không hề nghi ngờ sẽ tăng cường
thực lực cho Cơ Động rất nhiều. Nếu sau này mấy vị Miện Hạ có hỏi về lai lịch của cặp trọng kiếm này, bản thân hắn cũng sẽ lây dính một chút
quang mang, hơn nữa cũng không có ai có thể trách mình cả. Huyền tôn của Hội Trưởng và Bắc Đẩu Miện Hạ, đồ tôn của hai vị Hỏa Hệ Chí Tôn Miện
Hạ, quang hoàn trên người gã thiếu niên này đã nhiều lắm rồi.
Nhìn Cơ Động, Thiên Tà cũng không khỏi hơi hơi có chút nhíu mày. Hắn cũng có chút xấu hổ khi ra tay với gã thiếu niên trước mặt này. Gã thanh niên
này có cái gì? Vì sao mà cả áo giáp ma lực, vũ khí cũng đều không có?
Càng không cần phải nói tới tọa kỵ gì.
Bất quá, ý niệm này trong
đầu của hứn cũng chỉ giằng co trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi mà thôi,
ánh mắt hắn đã bị cái Âm Dương Miện kỳ dị trên đầu của Cơ Động thu hút.
Hắc Bạch Song Sắc Âm Dương Miện, cái này trong toàn bộ ma sư giới cũng có
thể nói là một biểu tượng hoàn toàn mới. Coi như là hai anh em Âm Triêu
Dương, Lôi Đế Phất Thụy vốn quen thuộc với Cơ Động nhất, nhìn thấy cũng
không khỏi sửng sốt. Âm Dương Miện trên đỉnh đầu của Cơ Động đã hoàn
toàn là một loại hình thái Âm Dương giao hòa, không ai có thể hiểu nổi
cái này có ý nghĩa như thế nào. Cho dù là Âm Triêu Dương cũng chỉ là
trong lòng vừa động, thoáng nghĩ tới một chuyện gì đó.
Đây là Âm
Dương Miện gì? Hắc Bạch Song Sắc Âm Dương Miện? Ánh mắt Thiên Tà ngưng
đọng lại, thanh long thương trong tay theo bản năng nâng cao lên một
chút. Cũng ngay trong lúc đó, Cơ Động đang đứng trước mặt hắn khoảng
chừng năm mươi thước chợt ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng thét dài.
Một vầng sáng một màu thông thấu chợt từ trên người hắn phóng thích ra.
Nhưng mà, lúc cái vầng sáng này phóng thích ra, một màn khiến cho người
khác khiếp sợ chợt xuất hiện, quang mang hắc bạch lưỡng sắc hoàn toàn
xoay cực nhanh trên người Cơ Động. Cực Hạn Song Hỏa nguyên tố nồng đậm
theo hình xoắn ốc bay dựng lên. Cả người Cơ Động lúc này nhìn qua liền
biến thành trong suốt, cực kỳ hoàn toàn trong suốt. Trong đầu mấy vị Chí Tôn Cường Giả đều sinh ra một ý niệm trong đầu:
- Nguyên tố thể thuần túy quá.
Đúng vậy, Nguyên tố thể mà lúc này Cơ Động phóng xuất ra cũng chỉ có thể
dùng hai chữ thuần túy để mà hình dung. Thông thấu, thuần túy, Hắc Bạch
Song Sắc.
Trong mơ hồ, thậm chí còn có thể chứng kiến trong lồng ngực của hắn nhảy lên một ngọn lửa màu trắng.
Một mảnh bích quang hình lá cây chợt lóe lên sáng chói trước ngực của hắn,
cũng đem ngọn lửa màu trắng trong lồng ngực của hắn che đậy lại. Lục
quang nồng đậm thế nhưng lại bộc phát ra sinh mệnh khí tức so với Thiên
Tà còn nồng đậm, khổng lồ hơn rất nhiều. Bất luận là địch hay bạn, lúc
này cảm nhận được sinh mệnh lực khổng lồ này, mỗi người đều có một loại
cảm giác toàn thân hoàn toàn thư thái.
Không hề nghi ngờ, phiến lá cây màu ngọc bích kia, chính là tuyệt thế kỳ vật của Sâm Yêu Bộ Tộc
trải qua trăm ngàn năm qua mới ngưng tụ thành, Sinh Mệnh Chi Hạch.
Quang mang tham lam cơ hồ không chút nào che dấu bính phát rõ ràng trong mắt
của Thiên Tà. Thân là một gã thiên tài Giáp Mộc Hệ ma sư, không có ai so với hắn càng thêm rõ ràng phiến lá cây đeo trên cổ của Cơ Động đối với
Mộc Hệ ma sư mà nói quan trọng đến mức thế nào. Nếu như mình có thể có
được nó, đủ để tương đương với việc có được một kiện Thần Khí a! Một
chuyện hấp dẫn như vậy, bất luận là hắn hay là bất cứ một vị Mộc Hệ ma
sư nào, cũng căn bản không thể kìm nén được.
Phía sau lưng sự tham lam chính là sát khí, mặc dù Âm Dương Miện của Cơ Động thập phần kỳ
quái, nhưng mà trên Âm Dương Miện này cho thấy thực lực của hắn cũng chỉ có sáu mươi mốt cấp ma lực mà thôi. Chênh lệch lên đến hai mươi ba cấp
ma lực. Sự chênh lệch lớn đến như thế, cũng không phải ma lực quái dị gì có khả năng bù lại được. Huống chi, cho tới bây giờ gã tiểu tử trước
mặt này cũng không có phóng xuất ra ma thú tọa kỵ.
Trong sự suy
nghĩ của Thiên Tà, Cơ Động căn bản là không có ma thú tọa kỵ. Nguyên
nhân rất đơn giản, hắn có quan hệ cực kỳ mật thiết với mấy vị Chí Tôn
Cường Giả, tuy rằng còn trẻ đến như thế đã có được sáu mươi mốt cấp ma
lực, tương lai bất khả hạn lượng. Nhưng cái này cũng tất nhiên tạo thành một sự yêu cầu vô cùng khắt khe đối với việc lựa chọn ma thú tọa kỵ của hắn. Không có gặp được một đầu ma thú tương lai có thể tiến hóa thành
Thập Giai Ma Thú, hắn làm sao có thể chấp nhận được cơ chứ? Trong lòng
Thiên Tà, căn bản là không nghĩ đến chuyện Cơ Động có thể chiến thắng
được mình.
Nghĩ đến đây, trong lòng Thiên Tà đã có chút tính toán, cao giọng nói:
- Đợi một chút, ta có chuyện muốn nói.
Cơ Động nhíu mày: xem tại Truyện 5zz
- Mời nói.
Hào quang tham lam trong mắt Thiên Tà cũng không chút nào che dấu xuống, trong lòng thoáng cân nhắc một chút, nói:
- Tiểu huynh đệ, trận chiến này của chúng ta thêm chút tiền vốn có được không? Cũng có thể gọi là tiền đặt cược.
- Tiền đặt cược?
Cơ Động không khỏi nở nụ cười. Hắn hiểu rõ ràng, đối phương nhất định là
xem mình là một gã không có năng lực gì, cho nên mới cố tình làm một
cuộc giao dịch chiếm tiện nghi, hắn lẽ nào lại cho qua dễ dàng như vậy?
- Được! Tiền bối, ngài muốn đánh cược cái gì?
Thiên Tà nói:
- Cứ đặt cược cái vòng cổ trên cổ của ngươi vậy. Cái này hiển nhiên là
một trang bị thích hợp cho Mộc Hệ ma sư của chúng ta. Nếu ngươi thua,
vòng cổ này sẽ là của ta.
Sắc mặt Cơ Động không đổi, hỏi:
- Vậy nếu tôi thắng thì sao?
Thiên Tà trong lòng âm thầm cười lạnh, ngươi cũng đòi thắng được ta hay sao? Hắn lập tức làm bộ rộng lượng, nói:
- Nếu ngươi thắng, trang bị hiện tại trên người của ta mặc cho ngươi lựa chọn. Thấy thế nào?
Cơ Động nở nụ cười, giống như là nghe được một chuyện cười buồn cười nhất thế giới vậy. Đó cũng không phải là nụ cười chân thành thân thiết, mà là cười nhạo, cười nhạo không chút che dấu. Nhìn nét tươi cười của Cơ Động, trong lòng Thiên Tà choáng đầy sự khó chịu:
- Ngươi cười cái gì?
Khóe miệng Cơ Động hơi hơi cong lên:
- Toàn thân của ngươi đều là đồng nát sắt vụn, cũng đòi đem đi đổi Sinh Mệnh Chi Hạch của ta hay sao? Không biết là đầu óc của ta có vấn đề hay là đầu óc của ngươi có vấn đề. Ta cho rằng, những lời ngu ngốc đến như vậy chẳng ai lại nói ra cả.
Thiên Tà giận dữ:
- Tiểu tử, ngươi dám nói ta ngu ngốc à.
Lúc này hắn mới phát hiện ra, không chỉ là Cơ Động đang cười giễu, mà thậm chí là mọi người bên phía Ma Sư Công Hội bên kia cũng đều đang cười.
Lôi Đế Phất Thụy thì thào lẩm bẩm:
- Đúng là không biết xấu hổ. Ta muốn xem thử xem, ngươi lấy cái gì để đổi lấy đồ của Tiểu sư đệ ta.
Cơ Động nhún vai:
- Đây là chính ngươi nói, cũng không phải là ta nói. Nếu như ngươi muốn đánh cuộc, như vậy, mời ngươi xuất ra chút thành ý đi. Nếu không mà nói, xin miễn nói chuyện lôi thôi.
Thiên Tà thoáng chần chừ một chút, dứt khoát nói:
- Được, vậy ngươi xem thử thứ này thế nào?
Hắn đã hạ quyết tâm phải chiếm được Sinh Mệnh Chi Hạch của Cơ Động. Mà mạnh mẽ cướp lấy Sinh Mệnh Chi Hạch là chuyện khẳng định không thể nào. Sau lưng Cơ Động có bốn
vị Chí Tôn Cường Giả, cho dù là hắn có thể chiến thắng mà cướp được đồ trong tay Cơ Động, cũng tuyệt đối sẽ không ra khỏi được Thiên Thanh Thảo Nguyên này. Cho nên hắn mới nghĩ tới phương pháp tuyệt diệu này, cùng Cơ Động đánh cuộc, thua trận sẽ phải đưa ra thứ đặt cược... Những vị Chí Tôn Cường Giả kia thân phận cao cao tại thượng, chung quy cũng sẽ không muối mặt mà đòi lại như vậy. Người trẻ tuổi tính tình luôn luôn bốc đồng, quả nhiên Cơ Động đã chấp nhận cùng hắn đánh cuộc, trong lòng hắn đã bắt đầu đắc ý nở nụ cười.
Khẽ cắn môi, Thiên Tà đem thanh Long thương chuyển sang tay trái, tay phải khẽ quơ nhẹ qua bên người mình một, trong tay đã có thêm một thứ gì đó. Chứng kiến thứ này, sắc mặt của tất cả các ma sư hai bên đều không khỏi biến đổi. Đó là một mảnh tiểu bài bằng bạch ngọc, hình chữ nhật, ước chừng lớn khoảng nửa bàn tay người trưởng thành. Nhưng mà khi khối tiểu bài bạch ngọc này xuất hiện trong lòng bàn tay cỉa hắn, ánh mắt của mỗi một tên ma sư đều có chút tham lam, ngay cả những Chí Tôn Cường Giả cũng không khỏi hơi hơi biến sắc.
- Thiên Chi Ngọc.
Đồng tử Cơ Động hơi hơi co rút lại một chút.
Thiên Tà trầm giọng nói:
- Không sai, đúng là Thiên Chi Ngọc. Thế nào? Khối Thiên Chi Ngọc này có đủ tư cách để đổi lấy Sinh Mệnh Chi Hạch của ngươi chứ?
Cơ Động gật gật đầu:
- Được, ta và ngươi đánh cuộc.
Bên phía Ma Kỹ Công Hội, Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân sắc mặt đều có vẻ có chút khó coi. Thủy Minh Nguyệt thấp giọng nói:
- Khó trách gã Thiên Tà này có tốc độ tuy luyện nhanh đến như vậy, chỉ mới sáu mươi tuổi đã đột phá Bát Quan. Hóa ra là trong tay của hắn có được một khối Thiên Chi Ngọc. Có thứ này phụ trợ, sau này cho dù đột phá Cửu Quan cũng chưa chắc không có khả năng.
Lãnh Phong Vân liếc mắt nhìn hắn một:
- Người của Ma Kỹ Công Hội các ngươi che giấu rất sâu a!
Thủy Minh Nguyệt nhíu mày:
- Đợi giải quyết tình hình trước mắt xong rồi hãy tính sau.
Thiên Tà lấy ra Thiên Chi Ngọc, hiển nhiên cũng đã tính toán đến chuyện được ăn cả ngã về không. Hắn đương nhiên là biết rất rõ mình lấy ra thứ này sẽ khiến cho Thủy Minh Nguyệt cực kỳ bất mãn đối với mình. Phải biết rằng, lần này Ma Kỹ Công Hội muốn gồm thâu Ma Sư Công Hội, nguyên nhân chủ yếu chính là vì Tàng Bảo Khố của Ma Sư Công Hội cùng với ba trăm sáu mươi lăm Mảnh Vỡ Hỗn Độn kia. Khối Thiên Chi Ngọc trong tay của hắn về mặt trân quý còn hơn cả đám Mảnh Vỡ Hỗn Độn kia. Thiên Tà đã tính toán cẩn thận rồi, chỉ cần thắng được Cơ Động, lấy được Sinh Mệnh Chi Hạch, hắn sẽ lập tức cao chạy xa bay. Dù sao sau trận chiến này mình chiến thắng đối thủ, Ma Kỹ Công Hội vẫn còn một trận chiến tỷ thí nữa. Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân cũng không có khả năng rời khỏi nơi này để truy đuổi mình. Có được chút thời gian ngắn ngủi này, đủ cho hắn mai danh ẩn tích, đợi sau này đột phá được Cửu Quan rồi hiện thân cũng không muộn.
Cổ tay Thiên Tà khẽ xoay một, thu hồi Thiên Chi Ngọc:
- Được, ngươi đã đồng ý, vậy thì chúng ta bắt đầu đi.
Vừa nói, hắn đã hét lớn một tiếng, thanh Long thương trong tay chỉ về phía trước, Giáp Mộc ma lực nồng đậm nháy mắt bốc lên, màu xanh ngọc bích tràn ngập toàn thân, cũng đã phóng thích ra Nguyên Tố Thể của mình.
Lúc trước Cơ Động đang phóng thích đã bị lời nói của Thiên Tà cắt ngang, giờ khắc này đây, Sinh Mệnh Chi Hạch trước ngực của hắn cũng đã sáng đứng lên. Cực Hạn Song Hỏa cực kỳ nồng đậm không hề giữ lại, toàn bộ bính phát ra ngoài. Thuộc tính áp chế mãnh liệt phóng thẳng về phía Thiên Tà. Cùng lúc đó, một vầng sáng màu trắng ngà lưu chuyển dưới làn da của hắn, bạch quang sau lưng chợt lóe lên, một cặp cánh chim thật lớn đột nhiên từ phía sau lưng hắn chui ra. Đúng là Phượng Vũ Long Xà Biến.
Chứng kiến sau lưng Cơ Động đột nhiên xuất hiện một cặp cánh lớn, đám ma sư đang xem cuộc chiến nhất thời cả kinh. Bọn họ đều cảm giác được rõ ràng, khí thế bản thân của Cơ Động đã gia tăng lên gấp bội phần. Nhất là sau lưng của hắn đã xuất hiện một hắc bạch song sắc Âm Dương Ngư, trong đó mơ hồ có hai đại thân ảnh thật lớn đang biến hóa trong đó. Bọn họ đương nhiên không thể nhận ra, Cơ Động lúc này đã đem Song Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận của mình phóng thích ra.
- Cực Hạn Ma Lực, Cực Hạn Song Hỏa?
Thủy Minh Nguyệt và Lãnh Phong Vân cơ hồ là cùng lúc thốt lên. Hai người liếc nhìn nhau, đều nhìn ra sự hoảng sợ trong đáy mắt của đối phương. Là cường giả đỉnh cấp của Ma Sư Giới, bọn họ đến bây giờ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ma sư Âm Dương Song Thuộc Tính, càng thêm đáng sợ chính là, Âm Dương Song Thuộc Tính này thế nhưng đều là Cực Hạn Thuộc Tính.
Ma lực áp chế mãnh liệt, cơ hồ trong nháy mắt đã đem uy áp của Giáp Mộc Hệ do Thiên Tà phóng thích ra đẩy ngược về, hơn nữa lại còn chiếm thượng phong nữa.
Ma lực của Thiên Tà cao hơn so với Cơ Động hai mươi ba cấp. Dưới tình huống như thế, thuộc tính áp chế tuy ràng cũng sẽ sinh ra tác dụng đối với hắn, nhưng mức độ ảnh hưởng cũng ít hơn rất nhiều. Hắn cũng bị Cực Hạn Song Hỏa đột nhiên bốc lên trên người Cơ Động dọa cho hoảng sợ. Nhưng ngay sau đó, hắn đã lập tức đáp trả lại.
Có thể ở trong Ma Kỹ Công Hội đạt được địa vị như hôm nay, tu luyện đến trình độ tám mươi bốn cấp Bát Quan Thiên Tôn, lại từng là một đệ tử xuất sắc của Âm Dương Học Đường, vị Giáp Mộc Hệ Thiên Tôn này cũng tuyệt không phải hạng người dễ khinh khi. Cảm nhận được ma lực biến hóa trên người Cơ Động, hắn trước tiên phóng thích ra Ma Vực của chính mình. Quang mang màu ngọc bích chợt bính phát mạnh mẽ, ma lực bản thân hắn cùng với ma lực của Bích Ngọc Tích Long Vương bên dưới dung hòa thành một thể, khiến cho phạm vi Ma Vực của hắn nháy mắt đã bao trùm phạm vi khoảng một ngàn thước vuông, mạnh mẽ đem lực áp chế Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động bức ra ngoài. Bích Ngọc Tích Long Vương cũng có cánh, hai cánh dang rộng, mang theo thân thể Thiên Tà bay thẳng lên không trung, phóng về phía Cơ Động.
Thiên Tà hai tay cầm thanh Long thương dài bảy thước, cổ tay xoay mấy cái, Long thương đã huyễn hóa ra thương ảnh đầy trời. Công kích của hắn tuy rằng không có mỗi một thương đều ngưng tụ ma lực tinh thuần như Diệt Tuyệt Chiến Thần Trần Long Ngạo như vậy, nhưng mà công kích lại càng thêm lưu loát sinh động như nước chảy mây trôi, từng thương cứ tiếp từng thương, căn bản không có chút mảy may gián đoạn. Những luồng quang mang màu xanh ngọc bích từng cái từng cái xuất hiện, tạo nên một tấm lưới màu xanh biếc trên bầu trời, tựa hồ như xem Cơ Động là một con chim, muốn bằng vào công kích của mình đem tấm lưới xanh kia ụp xuống vậy.
Cơ Động sau khi dang cặp cánh ra đã phóng thẳng lên không trung, mắt thấy Thiên Tà đuổi theo, khóe miệng không khỏi toát ra một tia cười lại, thầm nghĩ trong lòng:
- Thật xin lỗi, hôm nay để cho ngươi trở thành vật thí nghiệm của ta vậy.
Sinh Mệnh Chi Hạch trước ngực hắn vẫn một mực tản ra sinh mệnh lực vô cùng khổng lồ, dưới sự kích thích của Linh Hồn Chi Hỏa của Cơ Động, hai tiếng rồng ngâm rung trời đồng thời vang lên, Cực Hạn Song Hỏa vốn cực kỳ mạnh mẽ trên người Cơ Động vào giờ khắc này cũng đã nháy mắt bùng nổ lên không biết bao nhiêu lần, giống như là núi lửa đang phun trào mạnh mẽ vậy. Hỏa thuộc tính cường đại phóng thích, mạnh mẽ khiến cho Thiên Tà đã phóng thích Ma Vực đang phóng lên trong không trung cũng không khỏi chậm lại một chút.