Hai cái đầu rồng khổng lồ, giống như là từ
trong ngực Cơ Động chui ra vậy, mang theo toàn bộ thân thể khổng lồ của
nó ngang nhiên mà ra. Toàn bộ thân thể dài đến mười hai thước, hai đầu,
chín trảo, hắc bạch song sắc. Đúng là tên gia hỏa bình thường vẫn ở
trong Sinh Mệnh Chi Hạch, lặng yên hấp thụ Sinh Mệnh khí tức, Đại Diễn
Thánh Hỏa Long.
Cùng với bản thể xuất hiện, tiếng long ngâm trong
miệng Đại Diễn Thánh Hỏa Long cũng càng thêm to rõ hơn. Nghe tiếng rồng
ngâm vang vọng kia, tất cả Cự long ở đây, phàm là Cửu Giai trở xuống,
toàn bộ thân thể giống như nhũn ra. Đám Liệt Địa Long của Kim Cương Quân Đoàn xa xa, lại toàn bộ quỳ rạp xuống, không dám nhúc nhích một.
Thiên Tà vốn nghĩ mình đang chiếm thế thượng phong tuyệt đối, nhưng chỉ cảm
thấy đầu Bích Ngọc Tích Long Vương dưới chân chợt run rẫy mãnh liệt, cặp cánh giống như là nhũn ra vậy, nói sao cũng không chịu bay về phía
trước. Thiên Tàn dốc toàn lực đem ma lực Giáp Mộc của mình rót vào trong thân thể Bích Ngọc Tích Long Vương mới miễn cưỡng ổn định cảm xúc của
nó. Phải biết rằng đầu Bích Ngọc Tích Long Vương này của hắn chính thức
là một đầu Cửu Giai Ma Thú, đã là một đỉnh cấp tiến hóa của đầu ma thú
này rồi.
Điều này sao có thể? Hắn chẳng những có được tọa kỵ, hơn
nữa lại còn là một đầu tọa kỵ cường đại đến như thế. Đây là loại ma thú
gì? Đừng nói là nhận ra, coi như là nghe qua hắn cũng chưa từng nghe nói tới.
Chứng kiến Đại Diễn Thánh Hỏa Long, giật mình cũng không chỉ có một mình Thiên Tà, ánh mắt của Sáu Vị Chí Tôn Cường Giả ở đây cũng
đồng thời bị khí tức chấn nhiếp vạn long của nó hấp dẫn.
Nhãn lực
của bọn họ đương nhiên so với Thiên Tà còn mạnh mẽ hơn nhiều. Từ thanh
âm cùng với uy thế chấn nhiếp kia, bọn họ đều có thể nhìn ra được, đó
cũng là một đầu Cự long, nhưng là một đầu Cự long kỳ dị mà bọn họ chưa
từng nhận ra. Hai đầu, không có cánh, nhưng lại có thể bay lượn trên
không trung. Nhìn qua nó cũng là song thuộc tính, Cực Hạn Song Hỏa song
thuộc tính, giống hệt như Cơ Động. Cho dù là tọa kỵ của đám Chí Tôn
Cường Giả, ngay khi nhìn thấy nó, ngoài Đằng Xà cùng với Hỏa Long Vương, tọa kỵ của Âm Triêu Dương, cũng đều toát ra vài phần bất an.
Âm Triêu Dương kinh ngạc nhìn Đại Diễn Thánh Hỏa Long dưới người Cơ Động:
- Đây là loại Long Tộc gì? Tại sao lại có thuộc tính giống Cơ Động như
thế? Ta vốn đang đau đầu vì chuyện tìm kiếm tọa kỵ trong tương lai của
Cơ Động, không nghĩ đến, bản thân hắn lại đã giải quyết xong, hơn nữa
lại còn giải quyết vô cùng hoàn mỹ như thế nữa. Đầu Cự Long này hẳn chỉ
mới là Bát Giai, thế nhưng lại có thể uy hiếp cả quần long. Rất có phong thái Quần Long Chi Thủ. Tiểu gia hỏa Cơ Động này, thật đúng là dễ dàng
khiến người ta kinh ngạc a! Ông bạn già, ngươi có nhận ra đây là loại
Long tộc gì không? Nó hẳn cũng là một thành viên trong Long Tộc của
ngươi.
Chính lúc hắn đang nói, Âm Triêu Dương đột nhiên phát hiện
ra, đầu Hỏa Long Vương dưới người hắn đột nhiên có vấn đề. Nó đang ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào Đại Diễn Thánh Hỏa Long, thân thể không
ngừng đang run rẩy. Âm Triêu Dương cùng với tọa kỵ đồng bọn này đã ở
cùng một chỗ hơn sáu mươi năm nay, đối với tính cách của nó vô cùng hiểu rõ. Hiện tại nó cũng không phải là đang sợ hãi, mà là đang kích động.
Đã bao nhiêu năm nay, hắn cũng chưa từng thấy qua vị tọa kỵ đồng bọn này của mình xuất hiện qua cảm xúc kích động như hiện tại.
- Nó... nó là huyết mạch của ta. Triêu Dương, nó là huyết mạch của ta a! Nó biến
dị. Đó là huyết mạch của ta! Nó là huyết mạch của ta.
Vừa nói, Hỏa Long Vương đã phóng vọt người định bay lên.
- Ông bạn già, ngươi đừng vội. Có chuyện gì vậy?
Âm Triêu Dương vội đặt một bàn tay lên trên đỉnh đầu của Hỏa Long Vương.
Hắn không thể để cho lão đồng bọn của mình đi quấy rầy trận chiến đấu
trước mắt này.
Hỏa Long Vương kích động liên tục phát ra tiếng rít gào ầm ĩ, thân thể run rất không ngừng, kích động, bất an, phẫn nộ,
kinh hỉ... đủ các loại cảm xúc không ngừng bộc phát ra trên người đầu Cự long này. Hai bàn chân thô chắc của nó cũng đã hoàn toàn chui sâu vào
trong lớp bùn đất dưới chân. Nếu không phải Âm Triêu Dương đang toàn lực áp chế, nó tuyệt đối không thể khống chế được thân thể của mình. Đọc Truyện Online mới nhất ở Truyện 5zz
- Triêu Dương, đừng nên ngăn cản ta. Đó là hài tử mà ta thất lạc đã nhiều năm. Không lầm đâu. Mặc dù bộ dáng của nó đã xảy ra biến hóa long trời
lở đất, đã hoàn toàn biến dị. Nhưng mà trên người của nàng đang chảy
xuôi huyết mạch của ta, cái này tuyệt đối không có lầm. Ta tuyệt đối
không có nhìn nhầm. Ta tìm đứa hài tử này đã hơn một ngàn năm nay a! Ta
cầu xin ngươi, để cho ta qua đó đi, để cho ta xác nhận nó đi.
Âm Triêu Dương trấn an, nói:
- Ông bạn già, ông đừng có gấp, có ta ở đây, không ai có thể tổn thương
hài tử của ngươi được đâu. Hiện tại nó đã là ma thú đồng bọn của Cơ
Động. Đợi trận chiến này chấm dứt được không? Chỉ cần trận chiến đấu này chấm dứt, ta và ngươi lập tức đi xác nhận nó. Ngươi trước tiên nên bình tĩnh lại một chút.
- Ta, ta thật sự không thể bình tĩnh. Triêu
Dương, hài tử của ta lúc trước bị tên Phong Sương đê tiện khốn kiếp kia
bắt đi, ta đã tìm nó suốt một ngàn năm rồi. Một ngàn năm a! Ngươi cũng
biết, sự nhớ mong của ta đối với hài tử mãnh liệt đến thế nào. Ngươi nói ta làm sao có thể bình tĩnh được?
- Nhẫn nại một chút đi. Nếu ta
đoán không sai... Hỏa Long Vương, đứa nhỏ của ngươi hẳn là được người ta cứu ra. Hơn nữa ta cũng có thể đoán được ai đã cứu hắn. Chẳng lẽ ngươi
không phát hiện ra, đứa con gái này của ngươi có thiên phú vượt qua cả
ngươi hay sao? Nếu ta nhìn không nhầm thì hắn hẳn là mới vừa được sinh
ra không lâu. Lúc ngươi sinh ra là mấy giai? Hiện tại nó có được mấy
giai?
Kẻ nói chuyện chính là Đằng Xà dưới thân Âm Chiêu Dung. Nhìn Đại Diễn Thánh Hỏa Long, vị Đinh Hỏa Thần Thú sống từ thời viễn cổ đến
bây giờ kia cũng không khỏi choáng đầy sự hâm mộ.
Hỏa Long Vương nghe Đằng Xà nói, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại vài phần:
- Ý ngươi nói, Cơ Động đã cứu con gái ta hay sao?
Đằng Xà lắc đầu, bật cười nói:
- Hỏa Long Vương, tên tiểu gia hỏa nhà ngươi đầu óc chẳng lẽ đã bị thối
nát mất rồi hay sao? Cơ Động mặc dù thiên phú dị bẩm, nhưng cũng không
thể nào có được bản lãnh lớn như thế, có thể cứu được hài tử của ngươi.
Đừng nói là hắn, cho dù là Âm Triêu Dương cũng không có khả năng trợ
giúp cho hài tử của ngươi đạt đến cảnh giới như thế. Ngươi chẳng lẽ nhìn không ra, đứa nhỏ này của ngươi đã có được Hỗn Độn Căn Nguyên rồi sao?
Đâu chính là thứ mà đám Thập Giai Thần Thú chúng ta một mực theo đuổi.
Trong số những người có mặc ở đây, mặc dù có đến sáu gã cường giả đứng
đầu ma sư giới của nhân loại, nhưng tất cả bọn họ ai lại có thể làm được điều đó chứ? Nếu ngươi muốn nói cảm ơn, phải cảm ơn người đó.
Vừa nói, Đằng Xà vừa hất nhẹ đầu về phía của Liệt Diễm.
Ánh mắt của Hỏa Long Vương chuyển hướng về phía của Liệt Diễm. Lúc trước nó một mực cũng không có chú ý đến sự tồn tại của Liệt Diễm. Nói chính xác hơn, ở đây trong số mọi người, ngoại trừ những người đã từng gặp qua
Liệt Diễm như Cơ Trường Tín, Cơ Vân Sinh, Lôi Đế Phất Thụy ra, cũng chỉ
có mình Âm Triêu Dương là hơi có chút chú ý đến nàng mà thôi. Liệt Diễm
che dấu thật sự quá tốt, không ai có thể cảm nhận được trên người nàng
có bất cứ ma lực ba động nào. Cũng chính vì nguyên nhân đó mới khiến Âm
Triêu Dương hoài nghi về nàng.
Ánh mắt Liệt Diễm từ trong cái khăn che mặt xẹt thấu mà ra, vừa lúc chạm phải ánh mắt Hỏa Long Vương phóng
tới. Lúc Hỏa Long Vương cảm nhận được ánh mắt của nàng ba động, không
khỏi toàn thân kịch chấn lên một chút, một loại run rẩy phát ra từ trong linh hồn khiến cho thân thể của nó có chút không ổn, kịch liệt lay động một chút, suýt chút nữa quỳ rạp xuống đất.
Âm Triêu Dương thấy
vậy biến sắc, thực lực Hỏa Long Vương hắn hiểu rõ vô cùng. Chỉ bằng một
ánh mắt đã có thể khiến cho lão bằng hữu của mình xuất hiện tình huống
như thế... Người này đến tột cùng là ai? Ánh mắt của hắn một lần nữa
chuyển hướng về phía Liệt Diễm, nhưng cũng không còn hữu hảo như lúc
trước nữa.
- Bình tĩnh, các ngươi đều bình tĩnh lại hết cho ta. Lão tử sống tuy lâu nhưng chưa thấy đủ, còn chưa muốn chết hôm nay. Ngàn vạn lần không được chọc giận nàng ta.
Thân thể Đằng Xà vội vàng nhào tới trước, chặn lại ánh mắt của Âm Triêu Dương, thậm chí có chút hoảng sợ, nói.
Âm Triêu Dương trầm giọng, hỏi:
- Đằng Xà tiền bối, nàng ta đến tột cùng là ai?
Đằng Xà cười khổ một tiếng:
- Đừng hỏi ta. Ta cũng không thể nói đâu. Ta chỉ có thể nói cho các ngươi chính là, luận về tuổi thọ, ta không lớn tuổi bằng nàng ta đâu.
Đơn giản một câu, đã nhất thời khiến cho bốn vị Chí Tôn Cường Giả bên này chấn động. Bọn họ nói thế nào cũng không thể nào ngờ nổi, ở đây thế nhưng lại có một siêu cấp cường giả như thế tồn tại ở đây.
Đằng Xà nói tiếp:
- Các ngươi cũng không cần phải lo lắng. Trong thế giới nhân loại này, nàng ta cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, cũng không thể nào thi triển được năng lực của bản thân mình. Cho nên các ngươi cũng không cần phải sợ quá. Đương nhiên, nếu thật sự chọc giận nàng ta, ta dám nói, tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả ta trong đó nữa, hợp sức lại cũng không
thể nào chịu nổi lửa giận của nàng ta. Nhưng nếu nàng ta làm thế, cũng sẽ gây cho bản thân nàng nguy cơ thật lớn, bởi vậy, không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, nàng ta sẽ tuyệt đối không xuất thủ. Các ngươi cũng đừng nhìn nàng ta nữa, phải bình tĩnh, cứ coi như nàng ta không hề tồn tại đi. Đợi đến khi trận tỷ thí này kết thúc rồi hãy nói sau. Nàng ta và Cơ Động quan hệ không hề tầm thường. Chẳng lẽ hiện tại các ngươi còn cho rằng thiên phú của Cơ Động là trời sinh mà có sao? Muốn nói sư phụ có thể dạy hắn, vị kia mới là người có tư cách nhất.
Trầm mặc, Âm Triêu Dương trầm mặc. Vẻ mặt của Âm Chiêu Dung lại là vẻ mặt không dám tin. Cơ Trường Tín và Thượng Quan Ngâm Không lại là không biết nói cái gì. Trong lúc nhất thời, bốn vị Chí Tôn Miện Hạ toàn bộ đều xuất hiện những cảm xúc không giống nhau. Mà vị cô nương váy dài áo dài tay, đầu đội mũ, cái khăn trên mặt che khuất dung nhan, Liệt Diễm kia lại giống như không hề cảm giác được bất cứ thứ gì vậy, vẫn như trước lẳng lặng đứng ở nơi đó, ngẩng đầu nhìn lên cao, nhìn trận chiến đấu giữa song phương trong không trung.
Ngay trong lúc Âm Triêu Dương và Hỏa Long Vương trao đổi với nhau, trận chiến đấu trong không trung đã xuất hiện biến hóa kịch liệt. Đối mặt với đầu tọa kỵ của Cơ Động đột nhiên xuất hiện, Giáp Mộc Thiên Tôn Thiên Tà bởi vì khống chế Bích Ngọc Tích Long Vương nên hơi chậm lại một chút, nhưng công kích của hắn cũng đã rất nhanh phóng ra. Bất luận Cơ Động có ma thú tọa kỵ hay không, trận chiến này hắn cũng không thể nào bại được, hắn không chấp nhận nổi thất bại. Cũng không phải hắn vì Ma Kỹ Công Hội, mà là bởi vì chính bản thân hắn, bởi vì khối Thiên Chi Ngọc kia... Chiến ý của hắn, đã đạt tới đỉnh cấp trước nay chưa từng có.
Thanh Long thương dài bảy thước, ở giữa không trung tạo thành một tấm lưới màu xanh ngọc cực lớn, thế nhưng đem toàn bộ Đại Diễn Thánh Hỏa Long cùng với thân thể Cơ Động bao phủ bên trong. Tấm lưới khổng lồ kia cũng không phải là hư ảo, mỗi một đạo công kích cũng không phải là ảo ảnh, mà thật sự là ma lực Giáp Mộc Hệ ngưng tụ lại thành thực thể mà phóng ra. Cánh tay phải của Thiên Tà, đã hoàn toàn hóa thành một đoàn ảo ảnh không ngừng vũ động trên không trung.
Đứng tại vị trí giao nhau của hai đầu Đại Diễn Thánh Hỏa Long, linh hồn tương liên, ma lực tương liên, cơ hồ chỉ là trong nháy mắt, Cơ Động liền cùng với Đại Diễn Thánh Hỏa Long, huyết mạch tương thông, linh hồn dung nhập, hoàn toàn dung hợp thành một thể. Hai đạo quang mang cực kỳ khổng lồ chợt từ hai tay của hắn bính phát ra.
Phải đỏ trái lam, mỗi một đạo hào quang chiều dài đều vượt qua hơn chín thước. Luồng quang mang thô to cực kỳ khổng lồ kia, giống như là phá trời mà ra, hoành thiên xuất thế, phân biệt xuất hiện trên hai lòng bàn tay của Cơ Động. Hào quang lóa mắt, khiến cho thiên địa lâm vào biến sắc.
Màu đỏ chính là Liệt, màu lam chính là Diễm. Chính là Liệt, Diễm song kiếm của Cơ Động.
Chỉ trong giây lát sau, màu đỏ trên Liệt kiếm biến thành vàng kim, màu lam trên Diễm kiếm biến thành màu đen. Cơ Động chỉ cảm thấy Đại Diễn Thánh Hỏa Long, bản thân mình cùng với hai thanh song kiếm trong tay hoàn toàn hòa hợp thành nhất thể. Dưới ma lực khổng lồ của Đại Diễn Thánh Hỏa Long truyền đến hỗ trợ, hắn rốt cuộc cũng không cảm thấy sức nặng khổng lồ của Liệt Diễm Song Kiếm nữa. Nhất kim nhất hắc, trên không trung biến thành hai đạo cầu vòng kinh thiên đan xen mà xuất hiện.
Giờ khắc này đây khiến cho người ta có một loại cảm giác, tựa hồ như là không trung bị cắt làm đôi. Liệt và Diễm, giống như hai cánh tay kéo dài của Cơ Động vậy. Hắn chưa bao giờ cảm giác được bản thân mình lại cường đại đến như thế. Tất cả Hỏa nguyên tố trong thiên địa, đều hướng về phía thân thể của hắn mà ngưng tụ đến. Liệt Diễm Song Kiếm cũng không phải chỉ là ma lực gia tăng, mà khiến cho ma lực tăng vọt lên gấp nhiều lần. Hai thanh Thứ Thần Cấp trọng kiếm này, đem uy nghiêm của Hỏa thuộc tính hoàn toàn nở rộ ra mãnh liệt.
Hai đạo hào quang khổng lồ giao nhau chém tới, hung hăng bổ mạnh lên tấm lưới lớn do thanh Long thương của Thiên Tà phóng thích ra. Hỏa trực tiếp khắc Kim, gián tiếp khắc Mộc, huống chi lại là Cực Hạn Song Hỏa. Ma lực Thiên Tà cùng với Bích Ngọc Tích Long Vương đã bị Đại Diễn Thánh Hỏa Long hoàn toàn áp chế, ảnh hưởng khiến cho hạ thấp rất nhiều. Ma Song Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận của Cơ Động, lại thêm Đại Diễn Thánh Hỏa Long và hai đại Thứ Thần Khí tăng phúc, khiến cho ma lực tăng vọt trên diện rộng.
Ma sư song phương đang xem cuộc chiến chỉ nhìn thấy trên không trung chợt xuất hiện hai đạo hào quang cực kỳ kinh thiên. Tấm lưới lớn màu ngọc bích vốn lúc trước còn tuyệt đối chiếm thượng phong, lúc này đã bị mạnh mẽ chém ra làm đôi. Ngay sau đó, ma lực Cực Hạn Song Hỏa phóng thích cực kỳ mạnh mẽ đem nó hoàn toàn xé rách ra làm đôi.
Đây là lần đầu tiên Cơ Động cưỡi tọa kỵ cùng địch nhân tác chiến, cũng là lần đầu tiên hắn sử dụng binh khí dài cùng với địch nhân chiến đấu. Ngay cả bản thân hắn cũng đã bị một màn trước mắt khiến cho ngây người. Đây là công kích toàn lực của một gã Bát Quan Ma Sư a! Thế nhưng đã bị hai kiếm giao nhau của mình dễ dàng mạnh mẽ chém nát a!
Liệt Diễm Song Kiếm, bản thể dài hơn chín thước, lúc này mỗi thanh còn phụt ra kiếm quang dài đến hơn ba thước. Thân kiếm cực kỳ rộng rãi, chỉ là dùng ánh mắt nhìn, cũng đã có thể cảm nhận được lực sát thương lành lạnh khủng bố của nó. Không có ai nguyện ý dùng thân thể của mình mà tiếp xúc với nó cả.
Thiên Tà cũng động dạng đã dại ra, hắn chẳng thể nào ngờ nổi, công kích của bản thân mình, thế nhưng đã bị Cơ Động dễ dàng hóa giải. Hắn nhìn chằm chằm vào cặp song kiếm vô cùng lớn trong tay của Cơ Động, nhìn lại ánh mắt lạnh như băng, đang nhìn chằm chằm vào mình của Đại Diễn Thánh Hỏa Long. Một cỗ hàn ý phát ra từ sâu trong nội tâm hắn chợt lan truyền khắp toàn thân. Hắn lúc này mới nhận ra, trước đây mình đã coi thường gã thanh niên này là chuyện sai lầm đến mức nào. Hắn cũng rõ ràng câu nói kia, đối diện với lực lượng tuyệt đối, bất cứ kỹ xảo gì cũng đều không có ý nghĩa gì cả.
Ma lực chênh lệch hơn hai mươi ba cấp, phía bị hoàn toàn áp chết lại chính là Thiên Tà tám mươi mốt cấp. Thanh Long thương trong tay hắn mặc dù vẫn chỉ về phía trước, nhưng thân thể của hắn lại hơi hơi run rẩy. Ma Vực của hắn đã hoàn toàn bị áp bách trở về. Lúc cặp kiếm kia giao nhau chém qua, trên bầu trời liền chỉ còn lại có hắc bạch song sắc.
Cơ Động không thể phóng thích Ma Vực, nhưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long thì lại có thể. Ma lực của Đại Diễn Thánh Hỏa Long cộng thêm ma lực của Cơ Động, bằng vào thuộc tính áp chế, sự chênh lệch về cấp bậc giữa hai bên đã sớm không còn nữa. Dưới thuộc tính áp chế toàn diện kia, cho dù là công kích giống như trước vậy, Thiên Tà cũng không còn có khả năng phát ra nữa.
Pháo Long A Bỉnh khẽ huých chạm Phất Thụy bên cạnh, vừa mới nhảy từ trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long xuống đất:
- Tiểu tử, ngươi và Cơ Động, ai lợi hại hơn?
Trên mặt Phất Thụy toát ra một tia cười khổ:
- Ta không biết...
- Không biết?
A Bỉnh kinh ngạc nhìn Phất Thụy:
- Chẳng phải là ngươi cũng có Thần Khí hay sao?
Phất Thụy cười khổ, nói:
- Sư huynh, ngươi có biết Tiểu sư đệ của ta lợi hai nhất là cái gì không? Chính là sáng tạo kỳ tích.