Âm Dương Miện

Sáng Thế Lục Hợp


trước sau



Điều hắn muốn chính là nhận được sự ủng hộ từ hai vị Chí tôn cường giả, nhất là hắn đã thấy thứ mà Lâm Thanh cho Lâm Nhất Lỗi uống. Loại Tánh Mạng Chi Nguyên bình thường này hắn được Sâm Yêu tặng đến bây giờ hắn vẫn còn không ít. Thứ đó dùng để lấy lòng vợ chồng Lâm Nhất Lỗi đúng là không còn gì phù hợp hơn nữa.

Trong lòng mỗi người đều có những tính toán riêng. Trong khi đó trận chiến giữa sân đã nổ ra.

Khi mọi người thấy tu vi của Lâm Thanh là tám mươi chín, hoàng hậu đã thét lên một tiếng rồi ngất xỉu. Trong mắt mọi người Trần Tư Tuyền đã hết hi vọng rồi. Đám người Cơ Động dưới tình huống này không biết còn có thể xuất hiện kỳ tích nào không. Mặc dù Trần Tư Tuyền là thiên tài…là Đông Mộc Thánh Nữ. Nhưng thực Lực của nàng mọi người điều biết rõ, dưới tình huống ma lực kém ba mươi cấp làm sao có cơ hội được chứ?

Đúng lúc này, bọn họ chứng kiến Âm Dương Miện của nàng là cấp bảy mươi tám. Thời điểm nàng rời hoàng cung thì ma lực chỉ vỏn vẹn có sáu mươi cấp. Chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi, tu vi của nàng đã thăng lên cấp bảy mươi tám. Nhưng mà cho dù như vậy, tu vi của nàng vẫn chênh lệch với Thái Trùng Miện Hạ hai mươi cấp. Chẳng lẽ kỳ tích có thể xuất hiện lần thứ hai sao?

Đối mặt trực tiếp với một chưởng như thái sơn áp đỉnh của Thái Trùng Miện Hạ Tần Sơn, Trần Tư Tuyền liền chuyển thân.

Cước bộ nhẹ nhàng di chuyển, cả người nàng như hóa thành một luồng khói nhanh chóng lui về phía sau. Nhãn thần Lâm Thanh khẽ động, nàng kinh ngạc phát hiện Trần Tư Tuyền đang bị nàng khóa chặt thế nhưng bây giờ đã thoát khỏi phạm vi phong tỏa của nàng.

Một chưởng của Lâm Thanh đã đánh vào khoảng không. Nhưng năng Lực khống chế ma lực của nàng Lâm Nhất Lỗi không thể sánh bằng. Mũi chân điểm nhẹ trên mặt đất, nàng đuổi theo Trần Tư Tuyền, bàn tay phải màu lục sắc một lần nữa đánh ra.

Vẫn là màu xanh trong suốt nhưng lần này nó không ngưng tụ trong bàn tay. Lục sắc quang mang từ bàn tay nàng phát ra, nhanh chóng hóa thành một bàn tay to hơn mười thước trên không trung. Điều đáng sợ hơn chính là bàn tay càng biến lớn thì ba động ma lực của nó càng mãnh liệt.

- Thiên Diệp Đại Thủ Ấn!

Trần Tư Tuyền hô nhỏ, ánh mắt nàng càng thêm ngưng trọng hơn. Nàng vẫn không ngừng di chuyển lui về phía sau. Nhưng dù động tác của nàng có nhanh hơn nữa không thể bằng tốc độ của ma lực trong không khí. Huống chi uy áp của Chí Tôn cường giả vô cùng cường đại khiến tốc độ của nàng dần chậm lại.

Một tiếng nổ trầm thấp vang lên. Tốc độ của Thiên Diệp Đại Thủ Ấn bỗng dưng gia tăng, trong nháy mắt liền đánh tới Trần Tư Tuyền.

Đúng lúc ấy, Trần Tư Tuyền làm ra một động tác hết sức kì dị.

Thân thể của nàng đột nhiên dừng lại giữa không trung, đôi tay trên đỉnh đầu giống như hồ điệp xuyên hoa không ngừng thi triển những thủ ấn. Một màu xanh nhạt dần ngưng tụ. Lúc này thân hình của nàng cấp tốc xoay tròn giống như một cơn lốc xoáy đánh về phía Thiên Diệp Đại Thủ Ấn.

Tiếng va chạm chói tai vang lên, dưới tình huống ấy Trần Tư Tuyền huy động hai tay va chạm vào Thiên Diệp Đại Thủ Ấn. Nhưng hết sức quỷ dị chính là Thiên Diệp Đại Thủ Ấn lại bị chặn đứng. Hơn nữa là hai tay Trần Tư Tuyền dường như bén nhọn vô cùng nhanh chóng xuyên thủng Thiên Diệp Đại Thủ Ấn.

- Hả?

Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh khẽ nhíu mày. Hàn quang trong mắt nàng lóe lên, bàn tay nàng lại đánh Thiên Diệp Đại Thủ Ấn muốn tóm lấy Trần Tư Tuyền. Nếu bị bàn tay đó bắt được, kết quả không cần nói biết.

Ngay lúc này trên người Trần Tư Tuyền liền tản mát ra từng cỗ ma lực ba động vô cùng kì dị, từng đợt bạch quang nhàn nhạt hiện lên trên bề mặt của Vĩnh Hằng Khải. Sau lưng nàng, một pháp trận kì dị hiện lên, nó chính là Đồng Hóa pháp trận – sở trường của Cơ Động. Nhưng thứ mà Trần Tư Tuyền dùng lại là Đồng hóa pháp trận Âm Mộc hệ.

Một màn kì dị xuất hiện, ngay khi Thiên Diệp Đại Thủ Ấn vừa tiếp xúc với những quầng sáng màu trắng trên người Trần Tư Tuyền thì nó dường như bị tiêu hóa theo những vòng xoay của thân hình nàng. Tuy nó vô cùng cố gắng như không thể nào bắt được. Chỉ trong chốc lát một tiếng “phốc…!” vang lên, Trần Tư Tuyền đã chui ra khỏi Thiên Diệp Đại Thủ Ấn xông về phía Thái Trùng Miện Hạ Lâm Thanh.

Sao có thể như vậy được? Trong đầu mọi người dường như đều hiện ra những câu hỏi này. Đúng thế! Không ai có thể cho rằng tình huống này lại có thể phát sinh, ai mà nghĩ tới dưới một kích của một Chí Tôn cường giả mà Trần Tư Tuyền có thể thong dong đỡ được?

Người bị rung động lớn nhất chính là bản thân Lâm Thanh. Nàng có thể thấy rõ ràng, ma lực của Trần Tư Tuyền chỉ là bảy mươi tám cấp, còn không bằng cả Cơ Động. Hơn nữa nàng là đơn thuộc tính, nếu so với tu vi của mình thì quả thực như trời với đất. Nhưng dưới tình cảnh ấy, đối mặt với Thiên Diệp Đại Thủ Ấn mà ngay cả trượng phu của nàng muốn đỡ phải chịu thiệt. Thế nhưng nàng ta không những đỡ được mà từ trong thủ ấn bay ra. Lâm Thanh thật sự không nghĩ ra nàng ta tại sao có thể làm được.

Lâm Thanh dĩ nhiên không thể biết được, bây giờ Trần Tư Tuyền đã không còn là Trần Tư Tuyền trước kia nữa. Kinh nghiệm thực chiến hàng nghìn năm của Liệt Diễm có lẽ nàng không thể kế thừa toàn bộ nhưng kinh nghiệm điều khiển ma lực thì nàng đã có toàn bộ. Sinh tồn ở thế giới dưới lòng đất lâu như vậy nàng còn có thể làm gì? Tu luyện…cảm thụ biến hóa của nguyên tố ma lực. Khi đó dù nàng là Hỏa hệ ma sư còn bây giờ là Mộc Hệ Ma Sư. Nhưng Ngũ Hành ma lực như trăm sông về biển, đương nhiên có chỗ tương đồng.

Trọng sinh đã được hai năm, nàng đã dần quen thuộc với Mộc Hệ ma lực. Năng Lực thực chiến của Trần Tư Tuyền cùng với năng Lực thao khống ma lực thậm chí ngay cả Cơ Động không thể so sánh được. Bởi nàng không đơn giản chỉ là một Mộc Hệ ma sư bình thường.

Bạch sắc quang mang ấy chính là Hỗn Độn Lực, vào thời điểm nàng hấp thụ Ất Mộc tinh miện của Thiên Can Thánh Đồ, bằng kinh nghiệm bản thân nàng đã lĩnh ngộ được.

Hai năm qua, ngoại trừ theo đuổi Cơ động ra thì nàng vẫn luôn một mực khổ tu, chính là để có thể trợ giúp Cơ Động lúc cần thiết. Từ khi biết Cơ Động đến nay nàng vẫn chưa thật sự đánh một trận nào cả. Cho nên đến giờ Cơ Động vẫn không hề biết được, trong mười vị Thiên Can Thánh Đồ, nếu như muốn tìm một người có thể đánh một trận với hắn và Phất Thụy thì không còn ai khác ngoài Trần Tư Tuyền. A Kim vẫn còn đang trong quá trình thức tỉnh huyết mạch Long Tộc. Sau khi thức tỉnh nàng mới có thể xếp vào những người đứng đầu Thiên Can Thánh Đồ. Dù là vậy nhưng nếu so trình độ am hiểu về nguyên tố ma lực thì nàng vẫn còn thua xa Liệt Diễm. Dù sao Liệt Diễm đã từng là Thần hơn nữa còn từ những nguyên tố giản đơn nhất mà tiến hóa lên đến, chỉ nói riêng về phần kinh nghiệm này thôi thì cũng đã quý giá lắm rồi.

Trần Tư Tuyền có thể đột phá được Thiên Diệp Đại Thủ Ấn thật ra cũng không khó khăn lắm. Bằng một chút lãnh ngộ ma lực cộng thêm việc bỏ một chút thời gian tìm được nơi yếu nhất của Thiên Diệp Đại Thủ Ấn... Chỉ cần
dùng Đồng Hóa Pháp Trận cùng Hỗn Độn Mộc, lợi dụng đặc tính tương đồng của ma lực bản thân và đòn thế đối phương, nàng đã thành công tiến vào trong Thiên Diệp Đại Thủ Ấn. Đối với một ma sư bình thường thì hành động đó chẳng khác gì tự sát cả, mặc dù là đồng dạng thuộc tính ma lực nhưng chỉ cần ba động ma lực không đồng nhất một chút thôi thì sẽ biến thành tro bụi. Nhưng Trần Tư Tuyền hay có thể nói là Liệt Diễm căn bản không cần lo lắng vấn đề này. Linh hồn của nàng vẫn đang cùng dung hợp với Cơ Động, mặc dù hắn không thể trợ giúp nàng chiến đấu. Nhưng hắn lại có thể giúp nàng đề cao linh hồn Lực lên tới Thánh cấp vượt qua đối thủ.Vì thế những ba động ma lực bên trong Thiên Diệp Đại Thủ Ấn, Trần Tư Tuyền có thể dễ dàng nắm bắt, hơn nữa đối với sự hiểu biết về ma lực nguyên tố của nàng thì dĩ nhiên có thể dễ dàng đi vào và phá ra. Cả quá trình, có thể nói là nàng không hề trực tiếp đối kháng Thiên Diệp Đại Thủ Ấn, thậm chí nàng còn nhờ Đồng Hóa Trận Pháp mà hấp thu một ít ma lực từ bên trong Thiên Diệp Đại Thủ Ấn bổ sung cho ma lực của mình.

Khi Trần Tư Tuyền xuyên qua Thiên Diệp Đại Thủ Ấn thì thân thể nàng ngừng lại trên không một chút. Sau lưng nàng bỗng nhiên xòe ra một đôi cánh màu xanh ngọc giúp nàng đứng được trên không. Đôi cánh này chính là từ Vĩnh Hằng Khải mà ra.

Mượn lực lượng của khôi giáp, thân thể Trần Tư Tuyền đang lơ lửng giữa không trung nhanh chóng bổ ra mười mấy chưởng. Từng đoàn quang thải màu xanh biếc phiêu đãng dâng lên trước người nàng. Bên trong đoàn quang thải ấy còn có thêm một màu trắng sữa. Chúng hòa quyện vào nhau trên không trung hình thành một đóa hoa màu xanh, chính là Ất Mộc hệ Đồ Đằng.

Trong Thập đại Thiên Can Thần Thú, Ất Mộc hệ Đồ Đằng gần như là xếp ngang hàng với Địa Ngục Ma Thụ. Đóa hoa này là do Trần Tư Tuyền bằng kỹ xảo khống chế ma lực trác tuyệt cộng thêm hơi thở Hỗn Độn Mộc. Nó vừa xuất hiện liền khiến Mộc hệ nguyên tố trong không khí bị thu hút. Ngay cả Thiên Diệp Đại Thủ Ấn vừa bị phá tan và Cực Hạn Ma Lực trong người của Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh cũng không hề ngoại lệ.

Lần này Lâm Thanh thật sự kinh hãi. Bởi vì điều Trần Tư Tuyền vừa làm nàng không làm được. Trần Tư Tuyền làm đã không phải là triệu hồi mà đã là sáng tạo Đồ Đằng.

Hỗn Độn Mộc…Lâm Thanh cũng đã lĩnh ngộ, nếu không nàng không thể tu luyện tới cấp tám mươi chín được. Nhưng nàng biết nàng không thể nào sáng tạo Đồ Đằng. Hơn nữa là bản thân của sáng tạo đối với lực lượng triệu hồi Mộc hệ nguyên tố còn trên cả Thiên Can Thần thú. Nàng ta sao có thể làm được chứ?

Lâm Thanh dĩ nhiên không biết, việc Trần Tư Tuyền triệu hồi được đóa hoa kia thật ra không hẳn là chính nàng làm được. Bản thể của Liệt Diễm là Địa Tâm Hồng Liên, từ một góc độ nào đó có thể coi là thực vật. Dĩ nhiên không thể xếp nàng vào ma thú. Năng lực của nàng đang sử dụng chính là dựa theo Bổn mạng Hồng Liên mà tạo thành. Lấy Hỗn Độn Mộc thêm vào Cực Hạn Ma Lực Ất Mộc hệ ngưng tụ thành hình dạng đóa hoa.

Lý thuyết là vậy nhưng thực tế ngay cả Thánh cấp cường giả không thể dựa vào phương pháp này mà thành công. Kỹ xảo trong đó đã thuộc về Thần cấp. Đây chính là kinh nghiệm lúc còn là Thần mà nàng giữ lại được.

Trong tu luyện dường như Cơ Động cảm nhận được điều gì đó, nhưng hắn vẫn không thể mở mắt mà lại tiếp tục tu luyện.

Lâm Thanh kinh ngạc trong chốc lát đã lập tức phản ứng:

- Ngươi muốn hủy diệt cả nơi này sao? Lực lượng này không phải là thứ ngươi có thể khống chế đâu.

Trần Tư Tuyền cười nhạt, đáp:

- Ta không nghĩ sẽ hủy diệt nơi đây, là Thái Trùng miện hạ muốn hủy diệt chúng ta kia mà? Nhưng ở chỗ này sợ rằng có rất nhiều thứ mà ngài không dám hủy diệt. Không biết đáp án này của ta có làm ngài hài lòng không?

Đúng là như thế, đóa kì hoa mà Trần Tư Tuyền vừa sáng tạo đã không phải là thứ mà nàng có thể khống chế. Nàng mặc dù có những kinh nghiệm Thần cấp nhưng dù sao hiện giờ nàng cũng không phải là Thần. Từ lúc sáng tạo ra đóa hoa này, nó đã bắt đầu hấp thu Mộc hệ nguyên tố trong không khí. Trong lúc các nàng nói chuyện thì ma lực của nó đã mạnh đến mức Trần Tư Tuyền không thể khống chế. Thậm chí lúc nó đang thành hình thì cả Thái Trùng Miện Hạ Lâm Thanh không thể dựa vào ma lực của mình mà hủy diệt nó.

Đổi lại nếu là một vị Chí tôn cường giả khác, cho dù là yếu nhất có thể trong thời điểm đóa hoa này đang thành hình mà phá hủy. Nhưng chỉ duy nhất Lâm Thanh là không thể. Bởi vì ma lực của nàng là Ất Mộc hệ, chỉ cần nàng phát ra Ất Mộc hệ ma lực của mình thì ngay lập tức nó sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho đóa hoa. Điều này chỉ giúp nó mau trưởng thành hơn mà thôi. Nếu không cách nào ngăn cản được nó thì đến khi nó lớn tới một mức độ nhất định, nó thậm chí có thể hủy diệt cả tòa Đông Mộc thành, phạm vi thậm chí có thể rộng hơn nữa. Lúc mà ma lực nó không ổn định nó sẽ trở thành cỗ lực lượng vô cùng khinh khủng, có thể so với Chung Cực Tất Sát Kỹ.

Trong hoàng cung mặc dù có rất nhiều thực vật, nếu nó muốn hấp thu ma lực đến trình độ như Chung Cực Tất Sát Kỹ thì không phải trong thời gian ngắn mà được.

- Xin mời! Thái Trùng Miện Hạ. Ta đặt tên cho kỹ năng này là Sáng Thế Lục Hợp. Đối với ngài mà nói, nó không quá khó khăn chứ? Trong tất cả các vị đang ngồi ở đây, chỉ ngài mới có khả năng hóa giải lực lượng của nó.

Trần Tư Tuyền khẽ mỉm cười, thủ thế “mời” Lâm Thanh.

Lâm Thanh nghiến răng, nhìn Trần Tư Tuyền. Thân hình nàng nhẹ lướt, chớp mắt đã đứng phía dưới đóa hoa, hai tay nàng giơ lên, bạch quang nhàn nhạt từ song chưởng của nàng ta trào ra. Đúng là Hỗn Độn Mộc. Ma lực của nàng vừa tràn ra đã bị đóa hoa nhanh chóng hấp thu. Không hề dừng lại một giây, Lâm Thanh nhún người nâng đóa hoa kia lên bay về phía trời cao.

Muốn ngăn đóa hoa này tiếp tục hấp thu nguyên tố ma lực, cách duy nhất là chuyển nó đến địa địa phương không có Mộc hệ nguyên tố.

Mộc thuộc tính và Thổ thuộc tính không phải lúc nào cũng có trong không khí. Ví như trên không trung, hai loại nguyên tố đó cực kỳ thưa thớt.

-o0o-


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện