Tôi lại canh cánh chuyện thi thể của Lạc Lạc, nếu Mặc Dật đã bảo Lạc Lạc đi theo tôi, vậy chuyện hậu sự* cũng phải lo cho thoả đáng, Mặc Dật lại bảo tôi nói lại cho Tề Sở, kêu anh ta lo liệu là được.
Tôi nghe xong có chút ngỡ ngàng, liên quan gì tới Tề Sở nữa? Nhưng ngẫm lại, thi thể Lạc Lạc bị phát hiện, Hà Chí cùng ông chủ khách sạn liền trốn không thoát, Hà Chí còn có thể ngồi tù.
Đến lúc đó thi thể của Lạc Lạc có thể được Đạo gia thay mặt lãnh ra hoả táng siêu độ, sẽ bớt đi ít nhiều khó khăn, ngay cả thủy bộ đạo tràng cũng có thể để Tề Sở làm.
Ngẫm tới ngẫm lui, cuối cùng căn cứ vào việc Tề Sở còn chưa thanh toán tiền xem hương, liền thoải mái sai khiến anh ta vậy.
Ngay lập tức gọi điện tới, kết quả con hàng này vừa nghe tôi nhờ anh ta hỗ trợ liền vui vẻ đồng ý, vào sáng sớm tinh mơ hôm sau lúc tôi còn đang bị Mặc Dật "chà đạp", anh ta liền hí hửng đập cửa đến rung trời.
Mặc Dật tức đến xanh mặt, tay lập tức vung lên, tiếng đập cửa bên ngoài liền dừng lại, y lại tiếp tục "chà đạp" tôi.
Tôi cố chống cự vài lần đều không có hiệu quả gì, may là Mặc Dật cũng biết điểm dừng, làm qua loa thêm một chút liền bế tôi vào WC tắm rửa, sau đó để tôi đi mặc quần áo ra mở cửa.
Ngoài cửa, mặt Tề Sở đã đen như đáy nồi, u oán nhìn tôi, nhưng vừa nghe Mặc Dật từ phía trong gọi anh ta vào, trên mặt liền hốt hoảng, vội vàng bước vào trong.
Chờ tới lúc anh ta rời đi, những chuyện tiếp theo liền không cần bọn tôi nhúng tay nữa, chưa đến một ngày, Tề Sở đã mang thi thể của Lạc Lạc quay trở lại.
Đồng thời còn mang đến một câu chuyện xưa, hai vợ chồng Hà Chí sau khi có con gái thì làm ăn liền khá lên hẳn, nhưng Hà Chí và Tằng Tiểu Quỳnh quen không đủ lâu, một ngày nọ liền nghe người khác truyền tai nhau Lạc Lạc sinh không đủ 9 tháng 10 ngày, đồn Hà Chí là một tên đổ vỏ dùm, không phải cha của Lạc Lạc.
Một câu này như đinh ghim trong lòng Hà Chí, ông ta càng nhìn càng thấy Lạc Lạc không phải con ruột của mình, mà chủ khách sạn cũng nhờ người tìm đến Hà Chí, mơ hồ nói muốn tìm mua một bé gái, xong lại đưa ngày sinh tháng đẻ ra, ra giá tiền cực cao.
Hà Chí ban đầu cũng không động lòng, nhưng vì nghĩ Lạc Lạc khả năng không phải ruột rà, gần đây lại hay cãi nhau với Tằng Tiểu Quỳnh, liền cắn răng tàn nhẫn đồng ý, chủ khách sạn đưa cho ông ta một gói thuốc ngủ, bảo ông ta chuốc thuốc Lạc Lạc rồi đem tới giao là được.
Cái ngày mà Lạc Lạc đi mất, thì người dắt chó đưa bé đi, người chỉ đường cho Tằng Tiểu Quỳnh chạy vào ga tàu hoả tìm kiếm, đều là người do ông chủ khách sạn sắp xếp.
Còn bên này Hà Chí chuốc thuốc ngủ Lạc Lạc, kết thúc sinh mạng của bé.
Làm xong việc rồi Hà Chí lúc nào cũng sợ tới mức không ngủ được, ông chủ khách sạn còn đổ thừa cho ông ta đã hại chết Lạc Lạc, vốn là giao dịch một bé