Tôi dừng chân ở bên cạnh ga cao tốc này, chính là chờ đợi cảnh sát điều tra, dù sao tôi cũng liên quan tới một mạng người.
Bây giờ lại nghe thấy cảnh sát đến tìm, giọng điệu còn không tốt lắm, là một công dân lớn lên dưới lá cờ đỏ, trong lòng luôn đối với cảnh sát kính trọng có thừa, tôi vội vàng cuống quít muốn ngồi dậy, nhưng Mặc Dật lại ôm tôi không buông.
Tôi đâu phải đối thủ của vị đại nhân Minh giới này, y muốn ôm thì tôi giãy dụa cũng không thoát.
Rõ ràng cánh tay chỉ nhẹ nhàng để ở đó, tôi lại không thể nào đẩy ra được, chỉ có thể bất lực đấm đấm y:"Cảnh sát tới kìa.
""Em cứ nằm đi! "Mặc Dật đang buồn ngủ liền tỉnh lại nhìn tôi một cái, sau đó liền đột ngột xốc chăn đứng lên.
Đột nhiên bị cơ thể cường tráng hoàn hảo đập vào trong mắt, tôi ngạc nhiên tới há hốc mồm, Mặc Dật xoay xoay người mặc quần áo, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn sang, thấy tôi như cũ không chớp mắt nhìn y, cả người liền lộ vẻ đắc chí.
Tôi kéo chăn lên che đầu, vùi đầu vào trong, không hiểu chuyện gì đang xảy ra thế này, rõ ràng tôi và Mặc Dật vẫn luôn xa cách vạn dặm mà?Gần đây cảm thấy y đối xử với tôi ngày càng tốt, chẳng lẽ có con xong muốn nhận luôn mẹ? Hay là nghĩ dù sao tôi sinh xong cũng chết, nên muốn dịu dàng một chút để tôi an lòng sinh hạ con của y?Trong đầu nhảy liên tục mấy cái lí do, bên tai đã nghe tiếng mở cửa, Mặc Dật cùng cảnh sát Trần đứng bên ngoài nói vài câu, giọng điệu vẫn cứ cao ngạo lạnh lẽo, tôi dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo xong, cửa cũng đã khép lại, Mặc Dật xoay người thấy tôi đã quần áo chỉnh tề, liền có chút thất vọng, nhìn tôi nói:"Cảnh sát kia nói em bị nghi ngờ có ăn cắp đồ, bảo em đến sở lấy khẩu cung.
"Ăn cắp?Tôi nghe xong sửng sốt, đột nhiên nhớ tới chuyện hôm qua tôi và Mặc Dật chạy lên tầng 49 cứu Lạc Lạc, lúc đó còi cảnh báo ầm vang, chắc chắn là có camera theo dõi, lúc đó tôi còn lo lắng chuyện này, vậy mà sau khi gặp Bố Đạm Trần xong liền quên béng.
Mặc Dật thấy mặt tôi trắng bệch, không hiểu tôi lại làm sao, lúc nghe bảo vì lo chuyện Lạc Lạc, y chỉ lơ đễnh nói:"Em không trộm đồ gì, sao phải sợ? Là tôi mang em đi, làm sao bọn họ ghi hình được, gọi em đi như vậy chỉ muốn dọa chút thôi, làm em hoang mang sợ hãi giao ra Lạc Lạc, dù sao thì em cũng đang ở khách sạn của bọn họ mong mỏi chờ được cảnh sát thả đi mà.
"Tôi ban đầu còn nghĩ Mặc Dật là quỷ, khả năng không rõ phép tắc của dương gian, chẳng ngờ chỉ cần hai ba câu y liền vạch ra mấu chốt vấn đề, quả nhiên là quỷ yêu tinh quái nha!Sau khi sửa soạn xong xuống lầu, cảnh sát lần này thái độ vô cùng không tốt, trực tiếp đẩy tôi lên xe về sở, sau lại để tôi ngồi trong phòng khẩu cung đợi mấy giờ liền, một ly nước cũng không có, đợi hồi lâu mới có hai vị cảnh sát khác mặt mày dữ dằn thay phiên nhau tới nói chuyện với tôi.
Tôi một mực khẳng định bản thân là bởi vì bị ở lại nơi này quá nhàm chán, muốn lên tầng trên cùng ngắm cảnh một chút, ai ngờ thang máy chỉ lên tới tầng 48 liền thôi, dù gì camera cũng không quay được tôi lên tầng 49.
Loại chiến thuật tâm lý này nếu là tôi trước kia chắc chắn sẽ sợ chết khiếp, thế nhưng gần đây có quá nhiều chuyện lạ xảy ra xung quanh, hơn nữa bên cạnh tôi còn có một tên Mặc Dật tàng hình đi theo, đang hừ lạnh nãy giờ, nên cũng không có gì đáng sợ lắm.
Vốn tưởng là phải bị giam giữ 24 tiếng, ai dè chỉ ăn qua một bữa cơm tôi liền được thả ra ngoài.
Tôi còn muốn hỏi cảnh sát đã phát hiện mộ của Tăng Tiểu Quỳnh bị mở ra chưa, nhưng cảnh sát lại chẳng nói